Đêm Trừ Tịch ba mươi
Ăn xong một bữa cơm đoàn viên phong phú, phình cái bụng to như quả dưa Yến Dương ôm chiếc laptop tâm ái lười trên sô pha chơi World of Warcraft, khi chơi đến kịch liệt, cậu bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề, cậu và anh Sở xem như tình nhân đi, đã là tình nhân, Valentine"s Day này có phải nên ngẫm lại sẽ qua thế nào, khó được tết âm lịch và Valentine"s Day năm nay trùng một ngày, có người nói lần trước là vào năm 1953 của 57 năm trước, lần sau là năm 2048 của 38 năm sau, làm tình nhân, Valentine"s Day năm nay đặc biệt thú vị, nhất định phải làm chút gì đó mới được!
Nghĩ đến đây, Yến Dương ném máy game, chạy về phía phòng tắm, cậu cũng không quản Sở Hoàn đang tắm bên trong, hấp ta hấp tấp kéo cửa vọt vào.
"Anh Sở!"
Đang tắm gội Sở Hoàn bị dọa nhảy dựng, tiềm thức tính giật khăn tắm vây quanh hạ thân, quay đầu, thấy là Yến Dương, anh nhịn không được rống: "Có chuyện gì tốt xấu chờ tôi tắm xong đã!"
Yến Dương trên dưới nhìn Sở Hoàn một hồi, cười híp mắt nói: "Anh Sở xấu hổ sao, trên người anh chỗ nào tôi không thấy, không sờ, không cần xấu hổ ớ."
Sở Hoàn bị cậu tức suýt chết, "Cậu xông vào là vì nhìn tôi lõa thể?"
"Không phải," Yến Dương cọ tới trước mặt Sở Hoàn, nịnh nọt hỏi: "Chẳng là, anh Sở, chúng ta xem như tình nhân đi, năm nay Valentine"s Day và tết âm lịch trùng một ngày, anh Sở không muốn món quà đặc biệt gì sao, tôi tặng cho anh, đương nhiên, anh cũng phải tặng lại tôi."
Nhìn Yến Dương cười cong đá mắt mèo, Sở Hoàn hừ một câu: "Câu sau cùng mới là trọng điểm đi."
Yến Dương ôm cổ Sở Hoàn bẹp hôn một cái, "Anh Sở thông minh nhất!"
Nhắc tới đây, Sở Hoàn cũng nghĩ ra vẻ anh chưa từng tặng gì cho mèo lười, thế là hỏi: "Cậu muốn gì?"
Yến Dương nửa treo trên người Sở Hoàn, hớn hở, cậu nghiêng đầu cọ cổ anh, rất có mấy phần mèo con làm nũng, Sở Hoàn bị cậu cọ đến phản ứng, nhịn không được tìm môi Yến Dương hôn xuống.
Đầu Yến Dương tiếp tục cọ cổ Sở Hoàn, "Anh Sở, tôi muốn ăn bánh mật, đủ loại bánh mật, anh làm cho tôi ăn được không?"
Sở Hoàn xoa mái tóc đen bị nước nóng xối ướt của cậu, bất đắc dĩ nói: "Cậu thật tham ăn."
"Được không hả, chúng ta là tình nhân, anh cũng không thể không tặng quà Valentine"s Day, vả lại, yêu cầu của tôi không quá phận."
"Rồi rồi rồi, mai tôi làm cho cậu ăn."
Yến Dương hoan hô, hôn Sở Hoàn mấy cái, "Anh Sở, tôi yêu anh!"
Thấy Yến Dương cao hứng vậy, Sở Hoàn không khỏi bật cười, mèo này thật thích ăn.
"Vậy anh Sở đâu, anh muốn quà gì?"
Sở Hoàn ôm Yến Dương xoay người, đè cậu vào tường, cởi đi quần áo ướt sũng, nhéo một cái trên tiểu PP, "Cậu muốn ăn bánh mật, vậy tôi ăn cậu là được."
Anh Sở sắc quá." Yến Dương cười hì hì nói, chủ động vòng chân lên lưng Sở Hoàn.
Sở Hoàn ôm cao lên, vừa xen ngón tay vào khe giữa chân mở rộng, vừa cười nói: "Lẽ nào cậu không sắc? Thừa dịp tôi tắm vào cướp sắc tôi, tôi vào đây."
"Ngô!" Bị vào có chút đau, đôi chân Yến Dương quấn eo Sở Hoàn chặt hơn.
Sở Hoàn vụn vặt hôn lên mặt cậu, một tay ôm eo cậu cố định thân thể, một tay khác vuốt ve gốc của cậu, chờ Yến Dương thích ứng xong vặn vẹo phần eo, Sở Hoàn mới bắt đầu động.
Cũng không biết là tác dụng của tư thế hay nước nóng, Sở Hoàn và Yến Dương thấy đặc biệt có cảm giác, đứng làm hai lần mới nghỉ ngơi, vừa vặn, còn có thể tắm cái uyên ương dục.
Nhìn Yến Dương chạm vào gối đã ngủ, Sở Hoàn cười một tiếng, kéo chăn cho cậu.
Ngẫm lại, anh đứng dậy đóng cửa rồi vào bếp.
Trong nhà bếp đèn đuốc sáng sủa, đeo tạp dề Sở Hoàn nhìn các kiểu bánh mật, điểm tâm, thoả mãn cười, con mèo kia mai rời giường thấy chỗ này nhất định sẽ nhảy cẫng lên, ha hả!