Huyền Giới Chi Môn

Chương 963: Ân oán thời trước (2)

- Ngươi làm sao biết được ta là người hậu thế kế tục của lão tổ Bạch Viên? Mà còn nói nhiều ta như vậy, từ đầu đến giờ lại chưa hề chứng tỏ thân phận của ngươi?

Thạch Mục trong lòng bị chấn động mạnh, hít một hơi thật sâu, trong đôi mắt lộ ra sự kinh ngạc, nói.

- Ờ, đúng rồi, còn điều này ta quên nói rồi. Lúc đầu Minh Chủ tự biết không thể khôi phục lại nữa, nên đã cố gắng hết sứ đem đạo cơ lúc đó rút ra khỏi cơ thể, dùng Cửu Bảo Kim Liên tạo ra một cơ thể khác, vậy là xuất hiện ra ta. Trong cơ thể Lật Thăng, ta giữ lại ba phần công lực. Những năm nay, ba phần công lực thần cảnh này đều dùng cho những việc của Côn Luân và Thương Nguyệt, một phần cuối cùng trước khi Thanh Lan Thánh Địa bị hủy diệt, dùng để ngăn cản Thân Đồ Nam. Haha, lão Thiên Đế không thể ngờ ta đã đổi thành một thân phận khác, người hắn giết chỉ là một thế thân của ta mà thôi.

Liên Hoa Đồng Tử cười nhạt nói.

- Còn về việc tại sao ta biết được ngươi là truyền tục của Bạch Viên, Bạch Viên vốn là đệ tử của ta, sau khi nó rớt xuống, truyền tục và bảo pháp của nó hòa vào làm một, tạo thành một giọt máu tinh, chuyện này ta tất nhiên biết, luôn âm thầm theo dõi, ngày còn nhỏ ngươi chơi dưới biển, vô tình nhận được giọt máu tinh đó, chuyện này ta luôn để ý.

Liên Hoa Đồng Tử tiếp tục nói.

Thạch Mục đột nhiên đứng dậy chân mày hơi châu lại, sắc mặt trở nên trầm mặc.

Những năm nay, những hành động của hắn không ngờ lại đều trong tầm kiểm soát của một người, thế những năm nay, không biết Lật Thăng đã làm bao nhiêu việc bên cạnh mình.

- Đợi một chút, lão đã sớm biết ngươi sẽ cảm thấy kì lạ, chúng ta đều là một tộc Can Anh Vũ cách Lam Hải Tinh mười vạn ba nghìn dặm, sao lại bị người ta gọi là Lam Hải Tinh. Cái tên Cúc Bàn Tử có phải là người của ngươi không, cố ý đưa bổn đại lão gia đến Hắc Ma Môn sao?

Thể Nhi đột nhiên mấp máy miệng nói.

Ánh mắt Thạch Mục chợt lóe lên, trong lòng đột nhiên xuất hiện vô số suy nghĩ.

Hắn được Cúc Bàn Tử sư thúc dạy dỗ, trở thành một vị hồn sư, và cùng Yên La kí khế ước chủ bộc, những điều này xem ra chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, vốn dĩ không phải là một sự ngẫu nhiên đơn thuần.

Nói như vậy, những chuyện này đều là...

- Không sai, cái tên Cúc sư thúc đó là hóa thân của ta, những chuyện này đều là do ta âm thầm sắp xếp, Bảo Hoa Ma Tổ năm đó đã bị thương nặng, là ta âm thâm ra tay, đem hắn gửi tới Minh Vực, sau đó ngươi kí khế ước, cũng là vì những ngày tháng sau nay hai ngươi các ngươi có thể thuận lợi liên thủ, chống lại Thiên Đế. Nhưng điều ta không ngờ đến là, ngươi lại có thể đạt được sự chấp nhận của Bảo Hoa, đây lại là một tin vui ngoài ý muốn.

Liên Hoa Đồng Tử nhìn Thạch Mục nói.


Thạch Mục không nói gì, thần sắc chợt đờ ra một lúc, ánh mắt ánh lên một nét lạ thường.

- Không đúng, Minh Vực? Ngươi nói Yên La cô ấy đang ở Tử Linh cảnh giởi? Hắn chợt nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên.

- Không sai, cái mà ngươi đang nói Tử Linh Cảnh Giới, Tử Linh Cảnh Giới chẳng qua là một tên gọi khác mà thôi.

Liên Hoa Đồng Tử tiếp tục nói.

Thạch Mục hoang mang, thì ra người trước mắt mình không phải là chủ nhân của Tử Linh Cảnh Giới, chẳng trách lại dễ dàng sắp xếp để hắn gặp Yên La.

- Còn về việc ta đưa chiếc đầu chim này bỏ chỗ ngươi, là vì kế sách an toàn, loài Can Anh Vũ này không có cái gì đáng nói khác, chỉ có khả năng nhìn rõ ràng mọi vật là số một.

Liên Hoa Đồng Tử nhìn Thể Nhi một cái rồi nói.

- Thì ra ngươi chính là bct!

Thể Nhi đảo mắt ngước lên nhìn Liên Hoa Đồng Tử.

- Nói như vậy, tất cả những gì ta trải qua đến bây giờ, đều nằm trong tầm mắt của ngươi?

Thạch Mục trầm mặc một lúc hỏi.

- Nói chung là như vậy.

Liên Hoa Đồng Tử gật đầu nói.

Thạch Mục nhìn Liên Hoa Đồng Tử trước mặt, trong lòng không nói ra được cảm giác gì.

Cả ngày bị người ta theo dõi, loại cảm giác này thật sự không hề thoải mái, nhưng mà những năm nay, Liên Hoa Đồng Tử cũng đã ra tay giúp đỡ mình nhiều lần, hắn cũng không thể nói cái gì nhiều.


- Vậy lúc đầu, Diệu Không Hòa Thượng của Ẩn Liên Tinh mà bổn đại gia mang theo bên cạnh lẽ nào cũng là thân phận của ngươi?

Thể Nhi nói.

- Điều này lại liên quan đến một số chuyện khác, lúc này không thể nói rồi.

Liên Hoa Đồng Tử cười nhẹ nhàng một cái.

- Hôm nay đa tạ ngươi đã nói những chuyện này với ta, ta thừa hưởng truyền tục của Bạch Viên lão tổ, ngươi tuy là sư phụ cua ta, nhưng ta với ngươi không có quan hệ gì, ta và ngươi chẳng qua là có cùng chung kẻ địch Thiên Đế mà thôi.

Thạch Mục hơi chau mày trầm mặc một lúc rồi nói.

- Mưu trí của ngươi thâm sâu như vậy, những năm nay tuy chưa khôi phục được sức mạnh, nhưng đối với Thiên Đình chắc có lẽ hiểu nhiều vấn đề rồi. Ta và ngươi về sau sẽ cùng nhau chống lại Thiên Đình, không biết ngươi có kế hoạch gì chưa?

Thạch Mục hạ giọng một chút. Hỏi.

Liên Hoa Đồng Tử nghe giọng nói của Thạch Mục có chút trầm xuống, bèn nói:

- Thiên Đình những năm nay luôn đi cướp Linh Thạch của khắp nơi, chắc có lẽ liên quan tới việc tìm kiếm giới diện cao hơn của nó. Cho dù là nói như thế nào, thì cũng tập hợp được nhiều nguồn tài nguyên, sức mạnh của Thiên Đình khẳng định cao hơn chúng ta dự tính, muốn đối phó lại với Thiên Đình, chỉ dựa vào một mình ngươi, dù có có tu luyến thông Thiên, cũng vô dụng. Nhất thiết phải liên thủ các thể lực của các bên lại với nhau, cùng nhau ra tay mới có một chút khả năng.

Thạch Mục nghe xong gật đầu, cảm thấy những lời nói đó rất đúng.

- Ở chỗ Bảo Hoa chắc chắn không có vấn đề gì, muội ấy đã thu phục được Hắc Ma Tinh Vực, đánh đuối được thế lực Thiên Đình, sau này ta sẽ thử dùng thân phận của Lão Tổ Bạch Viên, tập hợp những người của Yêu Tộc. Tiếc là Thanh Lan Thánh Địa ta nhọc công xây dựng bao nhiêu năm như vậy mà bị gian tế của Thiên Đình trà trộn vào, lần này Thanh Lan Thánh Địa bị hủy trong tay gian tế, nếu không chúng ta sẽ có thêm nhiều nhân thủ.

Ông than thở.

- Năng lượng thật sự của Thanh Lan Thánh Địa, tôi sớm đã bí mật phân phó người đem đến nơi an toàn rồi, ngàn năm nay, ta cũng không dùng tới nó.

Liên Hoa Đồng Tử cười nói một mình.

- Cái gì?

Thạch Mục nét mặt ngạc nhiên, trong lòng không nhịn được thầm nói “lão hồ li”.

- Trong Thanh Lan Thánh Địa có tai mắt của Thiên Đình, ta sớm đã nhìn ra. Vì thế lúc đầu ta để Triệu Tiễn trà trộn vào Thanh Lan Thánh Địa, ta cố ý nhận hắn làm đệ tử thân cận, nhưng lại giả vờ như không biết thân phận của hắn, là để mượn cái cần câu này câu con cá lớn biết rõ nội gián trong Thanh Lan Thánh Địa, ta liền mang đệ tử trung thành của mình đưa ra ngoài. Lúc đó, những đệ tử tinh anh của Thanh Lan Thánh Địa ta đã sớm sắp xếp thỏa đáng, trong bốn Tinh Cầu lớn thuộc Thanh Lan Thánh Địa của ta cũng được thuộc hạ của ta đưa ra ngoài, thêm những thuộc hạ này, cũng có thêm một sức mạnh không nhỏ, đến lúc đó có thể phát huy được tác dụng không hề nhỏ.

Liên Hoa Đồng Tử nói. ( Còn tiếp)