Huyền Giới Chi Môn

Chương 927: Vô cùng căng thẳng (2)

Bà lão tóc trắng chống trượng tử mộc, mở miệng nói:

- Lão thân không biết, sau khi thấy Xích Nham bay sang Huyền Linh Tháp, rồi chẳng biết ba người đó hiện tại ở đâu nữa.

Quan Sơn Hải nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia nghi ngờ, nhìn Túc Thăng Chân Nhân, nói:

- Thánh Chủ, ngài xem ba người...

Thần sắc Túc Thăng Chân Nhân không thay đổi, nói:

- Không sao, có lẽ đã đi rồi.

Vừa dứt lời, sắc mặt một đám trưởng lão Thánh giai chung quanh khẽ thay đổi.

Hai Thánh Địa hợp tác với nhau đến tấn công, vẫn chưa khai chiến đã có ba tên Thánh giai Hộ Pháp chạy trốn, đây không phải là tin tốt đối với bọn họ.

Sau khi Quan Sơn Hải nghe xong, vốn đang sững sờ, sau đó chửi ầm lên, miệng thỉnh thoảng tuôn ra mấy câu mắng khẽ “phản đồ”, “chết không yên lành”, cũng có không ít Thánh giai hùa theo.

Túc Thăng Chân Nhân không nhìn hắn, hơi ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn bên ngoài đại trận thủ hộ.

Lúc này, hai ba trăm chiến hạm đã bắt đầu vây kín bên ngoài đại trận thủ hộ.

Một chiếc chiến hạm lớn nhấy màu vàng bay cầm đầu, có hai thân ảnh đứng song sóng ở phía trước, chính là Thân Đồ Nam và Mục Thiên Tuyệt.

Sắc mặt Mục Thiên Tuyệt vô cùng u ám, khí thế vô cùng lăng lệ ác liệt, cả người giống như một thanh hung kiếm tuyệt thế, khí tức vô cùng sắc bén cuồng bạo khiến người sợ hãi.

Ánh mắt Túc Thăng Chân Nhân rơi vào người Mục Thiên Tuyệt, cùng lúc đó Mục Thiên Tuyện cũng đối mắt với Túc Thăng Chân Nhân.


- Túc Thăng, Triệu Tiển ở đâu? Mau giao hắn ra đây!

Mục Thiên Tuyệt quát lên, giọng điệu lạnh lẽo nhưng vô cùng hùng hổ dọa người.

Thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng vẫn vang vào tai từng người, làm các đệ tử Thanh Lan đều nghe thấy sự rét lạnh thấu xương vô cùng khắc nghiệt.

- Mục Điện Chủ, Triệu Tiển không trở về Thanh Lan Thánh Địa, hắn đang ở đâu, ta cũng không rõ.

Túc Thăng cao giọng đáp lại.

- Ngươi muốn bao che cho quan môn đệ tử của bản thân à? Hắn giết Mục Dịch ở Thương Nguyệt Bí Cảnh, thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, nguyên thần cũng bị gạt bỏ, đồ nhi ngươi dạy thật tốt!

Mục Thiên Tuyệt nghe xong, vô cùng giận dữ, quát lên.

- Tâm trạng thống khổ của Mục Điện Chủ khi mất đi hậu hối mà mình dốc hết sức bồi dưỡng, ta hoàn toàn hiểu được. Ta đã cố gắng liên hệ với Triệu Tiển, cũng đã phái người trong tông môn tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không có kết quả. Nhưng dù nói thế nào, ta cũng sẽ có câu trả lời công bằng cho ngươi, mong rằng Mục Điện Chủ cho thêm ít thời gian. Nếu huy động lực lượng đến đây, trong chốc lát sẽ phá hủy cục diện cân bằng tại tinh vực. Phải biết rằng hiện tại là thế chân vạc, một khi thiếu một Thánh Địa, ngã đổ ngay lập tức, mong ngươi nghĩ lại.

Túc Thăng Chân Nhân bước lên trước một bước, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.

Sau khi Mục Thiên Tuyệt nghe xong, vẻ giận dữ dần nguôi ngoai, đáy mắt lóe lên thần sắc do dự, giống như đang lâm vào suy nghĩ trầm tư.

Thân Đồ Nam đang đứng bên cạnh hắn, đột nhiên chen miệng vào, nói:

- Túc Thăng Chân Nhân, mấy nghìn năm qua ba Đại Thánh Địa luôn sống chung cực kỳ hòa hợp, cùng nhau chống cự xâm lược, duy trì cân bằng tinh vực, thật sự không dễ dàng gì. Lần này đi Thương Nguyệt, do chính Ly Trần Tông chúng ta khởi xướng, hi vọng có thể bình thường hóa quan hệ tam phương, tiếc rằng lại không được như mong muốn, ta cũng phải chịu một phần trách nhiệm, hiện tai ta đến đây cùng Mục đạo hữu, muốn bàn bạc với ngươi việc này. Bọn ta cho rằng, Triệu Tiển đã gây ra một sai lầm quá lớn, phải gánh chịu hậu quả. Vì hắn là đệ tử thân truyền của Chân Nhân, chẳng lẽ Chân Nhân không biết tung tích của hắn? Đừng vì bao che đệ tử mà lật đổ đại cục Di Dương Tinh Vực như vậy.

Hắn vừa nói ra, mọi người đều bàn tán xôn xao.

Sau lưng Túc Thăng Chân Nhân, cả một đám Thánh giai đều trợn mắt nhìn.


Lời nói của Thân Đồ Nam đâm thẳng vào lòng người, thoạt nhìn có vẻ chân thành trung thực, nhưng lại cột chặt Túc Thăng Chân Nhân dính vào tội phá hoại đại cục Di Dương Tinh Vực.

- Lời nói của Thân Đồ đạo hữu không đúng rồi. Hiện tại tung tích Triệu Tiển không rõ, những chuyện đúng sai, hay xử phạt thế nào cũng phải tìm cho ra được hắn mới quyết định được, Thanh Lan Thánh Địa chúng ta sẽ không bao giờ chối bỏ trách nhiệm. Nhưng hiện tại sự việc vẫn chưa điều tra rõ ràng, hai người đang mang binh đến đây chèn ép, thực sự không quá hợp lý.

Túc Thăng Chân Nhân nghe vậy, sắc mặt vẫn vô cùng bình tĩnh đáp lại.

¬- Túc Thăng Chân Nhân không cần hiểu lầm, tạ hạ không phải không tin Chân Nhân. Thế nhưng, Triệu Tiển dù trẻ tuổi nhưng đã bước vào Thánh giai, lại còn tu luyện đại thành tầng thứ bảy Cửu Chuyển Huyền Công, thiên tư xuất chúng kinh người, cho dù là đệ tử ở môn phái nào cũng là thiên tài, không ai muốn tổn thất. Nhưng, dù sau Mục Dịch cũng là hậu bối có tiềm lực, thiên phú bậc nhất của Trục Vân Kiếm Phái, hắn tự dưng bị đánh đập nặng nề như vậy, chắc hẳn Mục Điện Chủ sẽ vô cùng đau lòng, mới không tiếc bất kỳ giá nào mang các đệ tử đến đây, ta lại sợ sự việc càng ngày càng lớn, phải đến đây hỏa giải...

Thân Đồ Nam vẫn tiếp tục giả nhân giả nghĩ, giọng điệu thành khẩn thấm thía.

- Túc Thăng, nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi giao Triệu Tiển ra, mọi chuyện đều có thể thương lượng! Các ngươi quá mức xảo trá, nói chuyện qua quýt không chịu giao ra, đừng trách vì sao ta san bằng Thanh Lan Thánh Địa.

Lời Thân Đồ Nam nói còn chưa dứt, đôi mắt Mục Thiên Tuyệt lại dâng lên nỗi oán hận, trầm giọng quát to.

Túc Thăng Chân Nhân chưa kịp trả lời, Quan Sơn Hải đã giận tím mặt, phẫn nộ quát lên:

- Đã nói Triệu Tiển không có ở đây, đường đường là Thánh Chủ Thanh Lan mà có thể lừa gạt các người hay sao? Quả thực là khinh người quá đáng!

- Đúng thế, các người mở miệng khép miệng đều nói đến đây hiệp thương, vậy chuyện ở Bích Ba Tinh là sao đây?

- Chẳng lẽ Mục Điện Chủ thấy dễ dàng đối phó với Thanh Lan Thánh Địa, muốn san bằng chúng ta, các ngươi cứ đánh thử xem!

Những tên Thánh giai khác cũng bắt đầu phụ họa theo.

Sau khi Mục Thiên Tuyệt nghe xong, lập tức giận dữ, quát lên đầy phẫn nộ:

- Nếu vậy thì, đừng nói nữa! Cho dù ta phải đào sâu ba thước, cũng phải đào cho ra Triệu Tiển! Tiến Công!

Hắn vừa dứt lời, thanh ẩm nổ vang khắp tinh không.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

Mấy trăm cỗ pháo trên chiến hạm hầu như sáng lên đồng thời, tỏa ra từng luồng kim sắc quang mang vô cùng chói mắt.

Đám kim sắc quang mang đột nhiên biến lớn, kim quang kéo dài trong nháy mắt, biến thành từng cột sáng màu vàng chừng trăm trượng, giống như bắn ra hàng trăm kim sắc cự mâu, tấn công màn sáng bên ngoài Đông Thánh Tinh.