Huyền Giới Chi Môn

Chương 673: Biển sâu hiện ma tung (2)

Thạch Mục thầm hoảng sợ, thần thức tỏa ra, ngày càng cẩn thận.

Vào thời khắc này, trong túi trên người hắn truyền ra tiếng kêu vui vẻ, đó chính là thân ngoại hóa thân của hắn, thông qua thần thức liên hệ, mơ hồ truyền ra sự khát vọng.

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, sau đó liền hiểu ra.

Ma khí nơi này càng thêm nồng nặc so với đường hầm không gian gần Hắc Ma tinh vực, thân ngoại hóa thân đương nhiên càng thêm thèm khát.

Trong hơn nửa năm nay, số ma tinh hắn mang từ tiền tuyến về đã bị thân ngoại hóa thân hấp thu sạch, nhưng tu vi vẫn dừng lại ở Tiên Thiên đỉnh phong, không cách nào đột phá Địa giai, điều này khiến hắn khá là phiền muộn.

Nơi này ma khí dồi dào, có lẽ sẽ là cơ hội của thân ngoại hóa thân?

Nghĩ như vậy, Thạch Mục không chần chừ nữa, một tay vung lên, hắc quang lóe lên, một người nhỏ mặc áo xanh, cao ba xích hiện ra. Khi nó vừa xuất hiện lập tức há mồm hấp thu ma khí ở xung quanh, trong miệng thình thoảng phát ra tiếng kêu vui vẻ.

- Thân ngoại hóa thân?

Yên La phía trước quay đầu nhìn lại, trong miệng khẽ ồ lên một tiếng.

- Ta dùng Anh Linh quả hạch và một số tài liệu quý hiếm luyện chế ra.

Thạch Mục cũng không hề ẩn giấu, nói ra lai lịch của thân ngoại hóa thân.

- Bộ thân ngoại hóa thân này của ngươi đúng là có chút đặc biệt, là thuộc tính ma, thực lực sẽ tăng trưởng rất nhanh. Có điều ma khí sẽ kích thích thân ngoại hóa thân sinh ra linh tính, dễ dàng sinh ra tâm ma, ngươi phải cố gắng khống chế, đừng để nó thoát khỏi sự khống chế của ngươi.

Yên La nói.

- Điều này ta biết, ta sẽ cẩn thận.

Thạch Mục nói.


Yên La không nói gì nữa, ánh mắt hướng xuống phía dưới, hào quang lấp lóe.

Hai người lặn xuống sâu, hải nhãn dần dần nhỏ lại, từ mười mấy trượng xuống thành mười trượng, cuối cùng chỉ vài trượng, dùng mắt đã thấy sắp đến điểm cuối cùng.

Hai người Thạch Mục phi hành chậm lại, một lát sau Thạch Mục khẽ thay đổi sắc mặt.

Chỉ thấy trong lớp nước phía trước hiện ra màn sáng vàng, bao trùm toàn bộ hải nhãn.

Phía sau màn sáng là Hắc Ma khí cuồn cuộn, có điều bị màn sáng vàng kia bao phủ, không cách nào tuôn ra.

Có điều một góc của màn sáng mờ hơn, dường như trận pháp mất đi hiệu lực, có không ít ma khí từ đó tiết ra.

- Ma khí thật nồng nặc! Thật may nơi này bị trận pháp chặn lại, bằng không một khi ma khí hoàn toàn bùng nổ, sinh linh trong mấy trăm dặm e là sẽ bị ăn mòn, thậm chí là ma hóa.

Thạch Mục kinh ngạc thốt lên.

Yên La nhìn ma khí màu đen phía sau màn sáng, trong con ngươi xinh đẹp tràn ngập sự hưng phấn.

- Ngươi ở đây chờ ta hai ngày, ta tu luyện một thời gian, thương thế mới có thể bình phục, thậm chí đột phá bình cảnh cũng không phải là không thể.

Yên La nói một câu, không đợi Thạch Mục trả lời đã bay người về phía góc sáng ảm đạm trên màn sáng.

Trên người nàng lóe lên ánh bạc, toàn thân hóa thành một đoàn sáng hình người mơ hồ, dường như hóa thành linh thể.

Ánh bạc lóe lên, thân hình Yên La xuyên qua màn sáng, bay vào bên trong nơi chứa ma khí màu đen kia, không thấy bóng dáng.

Thạch Mục trên mặt cả kinh, muốn la lên thế nhưng đã muộn.

Hắn thở dài, Yên La hành sự theo ý mình, căn bản không hề bị hắn ràng buộc.


Hắn không nỗ lực đi xuống, trên màn sáng này có vô số phù văn lưu chuyển, truyền ra một luồng sức mạnh cực kỳ khổng lồ, hiển nhiên là một loại trận pháp vô cùng cao minh.

Xem dáng vẻ của nó thì không biết tồn tại đã bao nhiêu năm mới có một góc bị tổn hại như vậy, có điều trận pháp nơi đó vẫn có hiệu dụng nhất định.

Hắn cũng không có bản lĩnh hóa hư thân thể như Yên La, đương nhiên không cách nào xuyên qua màn sáng.

Hơn nữa, ma khí phía dưới nồng nặc cực kỳ, quả thực có hại với võ giả nhân tộc như hắn.

Yên La đã nói trước bởi vì nàng hấp thu ma hồn Thánh giai của Tiêu Diêu, bây giờ muốn lên cấp Thánh giai cần đại lượng ma khí hỗ trợ mới được, nơi này quả thực rất hợp để cho nàng tu luyện.

Nếu Yên La có thể tấn cấp Thánh giai ở đây, sau này hắn sẽ có một trợ lực Thánh giai chân chính.

Tuy rằng dưới sự phối hợp của hai người đã có hai tên cường giả Thánh giai ngã xuống, nhưng dù sao nhân tố không thể khống chế trong đó quá nhiều, nếu một khi Yên La đột phá Thánh giai chân chính vậy sẽ hoàn toàn khác.

Thạch Mục nghĩ như vậy, trong lòng cũng có chút chờ mong.

Vào thời khắc này, thân ngoại hóa thân của hắn hô lên một tiếng, cũng bay vào góc tối trên màn sáng kia, muốn lẻn xuống phía dưới.

Ầm một tiếng!

Thân ngoại hóa thân đánh lên màn sáng, như va phải tưởng vậy, bị cản lại.

Thân ngoại hóa thân sốt sắng, kêu chít chít loạn lên, liên tục nỗ lực xuyên qua màn sáng, thế nhưng không cách nào làm được. Vào thời khắc này một luồng sáng bạc từ trong màn sáng bắn ra, quấn quanh thân ngoại hóa thân.

Ánh bạc lóe lên, thân ngoại hóa thân bị ánh bạc bao phủ, xuyên thấu qua màn sáng, bay vào trong khu phía dưới tràn ngập ma khí đen kịt.

Thạch Mục thấy vậy trong lòng cả kinh, không nghĩ tới thần thông hư hóa của Yên La có thể mang theo cả người khác.

Mặc dù hắn có hứng thú với tình hình bên dưới, có điều thân ngoại hóa thân và hắn tâm thần tương thông, hắn có thể thu hết tình hình bên dưới vào mắt, không khác gì hắn tự mình xuống đó cả.

Thạch Mục khoanh chân ngồi xuống giữa không trung, hai mắt nhắm lại, một bên hộ pháp cho Yên La, đồng thời thử dùng thân ngoại hóa thân cảm nhận tình hình bên dưới.

Mức độ nồng nặc của ma khí nơi này vượt xa dự đoán của hắn, chỉ có điều cỗ thân ngoại hóa thân như cá gặp nước vậy, liều mạng hấp thu ma khí ở xung quanh.

Thời gian dần trôi qua, thân thể chậm rãi lớn lên với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, trên những vị trí lộ ra khỏi quần áo như mặt và cánh tay có thể nhìn thấy ma văn màu tím nhàn nhạt hiên lên, tỏa ra ánh sáng đen nhạt.

Thạch Mục thấy vậy, trong lòng khẽ động.

Tốc độ hấp thu ma khí của thân ngoại hóa thân theo thực lực của nó tăng lên cũng ngày càng nhanh hơn, thậm chí những vị trí khác trên cơ thể cũng dần hấp thu ma khí.