Dịch giả: khongpit
Biên: nila32
Hủ thi giao long nhìn qua lãnh địa của nó bị tử linh quân đoàn Yên La đánh chiếm bèn hét lên phẫn nộ. Quân đoàn của nó ầm ầm nghênh chiến quân đoàn kẻ thù trên núi. Dẫn đầu quân đoàn là ba tên Địa giai cương thi cao lớn. Thân hình màu xanh đen của chúng cao tới ba bốn trượng. Toàn thân được bao trùm bởi bộ giáp màu vàng chỉ để lộ ra khuôn mặt nhợt nhạt như được đúc từ sắt thép. Khuôn mặt chúng trông thật dữ tợn với bốn cái răng nanh dài hàng gang tay, hồn hỏa huyết hồng liên tục chớp động trong hốc mắt. Mỗi tên cương thi tỏa ra khí tức đều không dưới Võ Dạ, so với Thủy Tinh khô lâu còn mạnh hơn không ít. Ba tên cương thi hướng về phía quân đoàn của Yên La gào thét làm cho đội quân tử linh bất an.
Yên La hừ lạnh một tiếng, ngân quang sau lưng lóe lên hiện ra một đôi cánh ánh sáng màu bạc, thân hình bỗng nhiên biến thành một đạo ánh sáng tiến về phía trước. Hủ thi Giao Long thấy vậy cũng thi triển thân pháp nghênh chiến Yên La. Đột nhiên, tốc độ của Yên La tăng thêm gấp bội, trong chớp mắt đã xuyên qua người ba tên cương thi địa giai dẫn đầu quân đoàn. Một tia sáng chói mắt lóe lên, thân hình ba tên cương thi bất ngờ bị cắt làm đôi từ ngực trở xuống. Thân hình không trọn vẹn của chúng đổ ầm xuống đất tạo thành đống xương khổng lồ.
Sĩ khí của quân đoàn Yên La lập tức tăng mạnh, tràn tới quân đoàn đối phương. Hai quân đoàn khổng lồ ầm ầm xông vào nhau chém giết, đao quang kiếm ảnh, tiếng binh khí va chạm nổi lên bốn phía.
Võ Dạ cầm trong tay cốt đao đen kịt, dẫn đầu quân đoàn, tấn công những tên Địa giai cương thi. Cả người Võ Dạ hóa thành một bóng đen, chỉ trong chớp mắt đã chém đứt cánh tay của một gã cương thi cao lớn.
Bên này, Thủy Tinh khô lâu cũng không chịu thua kém, với thân pháp linh hoạt cùng chủy linh được cầm trong tay, những nơi mà nó đi qua vô số tử linh sinh vật đã bị chém giết. Đám tử linh sinh vật này còn không hiểu vì sao đầu lâu bị tháo khỏi thân thể hoặc là bị chém thành tám khúc. Mặc dù số lượng của quân đoàn hủ thi giao long nhiều hơn nhưng không ít Địa giai cương thi đã bị chém giết, thế cục cũng vì thế trở nên cân bằng.
Trên bầu trời, Yên La cùng hủ thi Giao Long đang giao chiến ác liệt với nhau. Yên La dựa vào thân pháp cùng tốc độ của bản thân không ngừng bay múa giữa không trung. Trường thương màu bạc trong tay phát ra hơn mười trượng hào quang, từng đạo từng đạo thương ảnh như mưa trút lên thân hình Giao Long. Hủ thi Giao Long mặc dù không chậm nhưng thân hình của nó quá to lớn không thể tránh né hết thương ảnh. Giờ phút này toàn thân của nó có vô số vết thương lớn nhỏ, miệng vết thương trào ra chất lỏng màu vàng.
Hủ thi Giao Long giận giữ gầm lên, trên người hắc quang ẩn hiện, xung quanh thân thể hiện lên ba đạo vòi rồng, không khí xung quanh lập tức trở nên bất ổn. Tốc độ của Yên La giảm hẳn vì bị ảnh hưởng bởi vòi rồng, không có cách nào tiếp cận thân hình Giao Long để tấn công. Giao Long thấy thế nhẹ nhàng thở ra, điên cuồng hét lên một tiếng, miệng nó phun ra một đạo màu đen lốc xoáy, lóe lên, hóa thành một con phong long màu đen giương nanh múa vuốt lao tới Yên La.
Đối mặt với phong long đen kịt, hồn hỏa trong mắt Yên La lóe lên, thân hình ngừng lại chuẩn bị nghênh chiến. Nàng giơ trường thương màu bạc lên, một đoàn lửa trắng hiện lên khiến không gian xung quanh tựa hồ bị nung chảy. Nàng thét dài một tiếng, vung tay ném đi cây thương của mình. Ngân thương hóa thành một tia sáng chỉ trong chớp mắt đã lao tới bên cạnh hủ thi Giao Long. Trong thế giới lúc đó dường như chỉ tồn tại một tia sáng mang theo khí tức diệt vong xuyên thủng đầu lâu của hủ thi Giao Long.
Trên đầu hủ thi Giao Long hiện ra một cái động lớn, sau một khắc lập tức nổ tung, máu thịt cùng chất lỏng màu vàng văng ra bốn phía. Lốc xoáy màu đen quanh người nó cũng theo đó ầm ầm tán loạn, thân hình từ không trung rớt thẳng xuống vị trí quân đoàn Tử Linh, đè chết không ít sinh vật phía dưới.
Yên La từ từ hạ xuống, trên người ngân quang ảm đạm, chiến giáp cũng bị tổn hại không ít. Quân đoàn tử linh của hủ thi Giao Long lập tức mất hết ý chí chiến đấu khi nhìn thấy đầu lĩnh bị Yên La giết chết. Yên La hít sâu một hơi, quanh thân lần nữa hiện lên ngân quang ngút trời. Một cỗ khổng lồ uy áp khuếch tán ra xung quanh. Quân đoàn Tử Linh chung quanh thấy vậy không dám chậm trễ hành lễ với nàng.
Chỉ còn vài tên Địa giai cương thi vẫn nhìn Yên La chằm chằm đầy thù hận, miệng gào thét liên hồi. Yên La nhìn về phía chúng, một cỗ khổng lồ uy áp bao trùm cả bọn. Một luồng sức mạnh khổng lồ đè nén khiến cho thân hình của chúng chìm dần vào lòng đất. Mấy tên Địa giai cương thi gào thét không ngừng, thân thể giãy giụa muốn phản kháng lại man lực của Yên La. Thế nhưng lực lượng đặt lên thân hình của chúng càng ngày càng tăng, chẳng mấy chốc thân hình của chúng đã chìm hơn phân nửa vào lòng đất. Bọn chúng cuối cùng cũng chịu khuất phục cúi đầu trước Yên La.
Yên La hừ lạnh một tiếng, thu hồi uy áp của nàng, ngân quang quanh người cũng ảm đạm thêm vài phần nữa. Nàng hít sâu một hơi, phất tay tế ra Trụy Tiên đài, phát tán mảng lớn hắc quang chiếu xạ vào thân thể của hủ thi Giao Long. Thân thể của nó lập tức phát ra mảng lớn sương mù trong đó có không ít những điểm sáng lóe lên tràn vào thân thể Yên La. Hào quang quanh người Yên La lập tức được khôi phục, một phút đồng hồ sau thi thể của Giao Long đã khô quắt, ngân quang trên người Yên La hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu. Yên La vẫy tay gọi ra ngân thương từ trong thân thể hủ thi Giao Long, trường thương ảm đạm vô quang, tựa hồ cũng bị tổn hại không ít sau một kích kình thiên ban nãy.
Hồn hỏa trong mắt Yên La lóe lên, từng đạo ánh sáng màu bạc theo tay nàng dũng mãnh lao vào trường thương, chỉ trong chốc lát trường thương đã khôi phục nguyên trạng.
Yên La hướng nhìn về phía xa. Sau lưng nàng mở ra đôi cánh ánh sáng bay về phía đó. Dưới đất, hai quân đoàn sáp nhập với nhau tạo thành một quân đoàn khổng lồ, di chuyển theo sau Yên La.
Mấy ngày sau, tại khu vực gần một cái hồ Minh Thủy khổng lồ, hai quân đoàn tử linh khổng lồ đang giao chiến với nhau. Trong đó một phía đúng là quân đoàn tử linh của Yên La.
Hai quân đoàn Tử Linh này đạt đến nhân số chừng mấy vạn. Âm thanh chiến đấu kịch liệt vang vọng khắp nơi, khiến cho mặt đất cũng vì thế mà không ngừng run rẩy. Mặt nước Minh Thủy hồ cũng bởi vậy mà nổi lên sóng lớn không ngớt.
Giữa không trung, hai thân ảnh mơ hồ liên tục truy đuổi lúc hợp lúc phân. Bởi vì tốc độ của cả hai quá nhanh, tất cả đều trở nên mơ hồ. Tiếng gào thét, va chạm vang lên không dứt. Chỉ trong thoáng chốc dừng lại mới có thể chứng kiến, một thân ảnh mặc áo giáp bạc chính là Yên La. Một thân ảnh khác, toàn thân được bao phủ bởi hỏa diễm màu xám không nhìn rõ thân hình, mơ hồ có thể đoán được là một cương thi hình người.
Màu xám hỏa diễm cùng ngân sắc quang mang không ngừng giao phong, liên tiếp nổ vang như pháo hoa.
Đột nhiên, một tiếng bén nhọn vang lên, giữa không trung hiện ra một mảng lớn gợn sóng lờ mờ. Một đạo bạch quang sáng ngời bỗng nhiên hiện ra, trận chiến đột ngột dừng lại.
Hai thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa không trung, ngân thương trong tay Yên La hiện lên từng đạo bạch diễm, mũi thương xỏ xuyên qua đầu lâu của màu xám thân ảnh.
Thân ảnh màu xám kia cũng là một bộ xương khô, thân hình không khác Yên La là mấy. Xương cốt toàn thân của nó như được làm từ kim loại sáng bóng. Trong tay của nó cầm hai cây màu xám cự phủ nhưng phần lưỡi đã bị mất đi một phần không nhỏ.
Hồn hỏa trong mắt khô lâu màu xám lập lòe vài lần rồi tắt hẳn, thân hình rơi xuống phía dưới.
Yên La tế ra Trụy Tiên Đài, một mảnh hắc quang được phóng xuất cuốn lấy thân hình của màu xám khô lâu thu vào trong Trụy Tiên Đài.
Nửa tháng sau tại một hoang mạc rộng lớn.
Quân đoàn của Yên La lại đang kịch chiến với một quân đoàn khác.
Số lượng tử linh sinh vật của quân đoàn đối phương ít hơn khá nhiều, hơn nữa số lượng địa giai cương thi của quân đoàn Yên La lại nhiều hơn năm sáu tên. Vì vậy cuộc chiến diễn ra hoàn toàn một chiều, quân đoàn của Yên La chiếm hết lợi thế, mặc sức buông tay chém giết.
Cách nơi giao chiến của hai quân đoàn không xa, mặt đất bạo khởi cát bụi đầy trời, từng tiếng nổ vang không ngừng truyền ra.
Bên trong cát bụi đầy trời, có thể chứng kiến mơ hồ hai cái thân ảnh. Một bên là một con thằn lằn cực lớn, một bên là thân ảnh bàng bạc.
Kịch chiến kéo dài hơn nửa giờ đồng hồ, từ bên trong cát bụi một thân ảnh khổng lồ từ trong cuộc chiến đột nhiên bay ra, trùng trùng điệp điệp nện xuống mặt đất, là con thằn lằn khổng lồ kia.
Đầu lâu của nó thình lình bị thủng một lỗ to, hồn hỏa lập lòe ảm đạm không ít.
Không đợi thằn lằn bò lên, một đạo ngân quang đã xuyên qua đầu lâu đâm thẳng vào ngọn lửa linh hồn của nó. Hồn hỏa trong mắt lập tức tiêu tán, thân hình liền bất động tại chỗ.
Yên La há miệng khẽ hấp. Hồn hỏa phiêu tán lập tức dũng mãnh lao vào cơ thể Yên La, ngân quang trên người nàng tỏa sáng hơn không ít.
Sau một lát, chiến đấu bên kia cũng đã chấm dứt.
Yên La mang theo quân đoàn Tư Linh lên tới gần mười vạn binh sĩ tiến về phía xa.
So với ban đầu, đại quân của Yên La về số lượng hay thực lực đều đã tăng lên vô số lần. Mặc dù vậy dường như Yên La vẫn không thỏa mãn, nàng vẫn muốn tấn công những tử linh quân đoàn khác, mở rộng đại quân.
Thành Phượng Tê, một thành trì có quy mô khá lớn ở phía Bắc của đại lục Tây Hạ, nằm trên biên giới giữa hai tộc Man Yêu.
Thành này khá gần lãnh địa Yêu tộc vì vậy thường xuyên xuất hiện Yêu tộc thay hình đổi dạng tới đây. Nơi này thỉnh thoảng cũng xuất hiện vài vật phẩm mà chỉ Yêu tộc mới có, hấp dẫn không ít người Man tới buôn bán.
Giờ phút này mặt trời đã mọc lên tới đỉnh đầu, bên trong thành dòng người đi lại đông đúc trên các con đường.
Trên đường, xuất hiện một nam tử trẻ tuổi cùng với một con Anh Vũ có màu lông sặc sỡ trên vai. Hai mắt Anh Vũ linh động quan sát khắp nơi, dường như không hề sợ sệt người lạ đi lại xung quanh.
“Thạch Đầu, ngày đó ngươi thật nhẫn tâm khi vứt bỏ ta ở Lăng Thiên Phong. Trong thời gian này đó ta phải không ngừng trốn Đông chạy Tây, mấy lần suýt bị mấy tên Yêu tộc bắt đem hầm rượu. Có một lần ta bị một con Hoàng Mao ưng cảnh giới Tiên Thiên đuổi giết. Nếu không nhờ ta nhanh trí thì ngươi sẽ không được gặp được ta nữa rồi...” Thải Nhi nhỏ giọng liên tục kể khổ với Thạch Mục về những khổ cực mà nó phải chịu khi ở Lăng Thiên Phong.
Một người một chim này tất nhiên là Thạch Mục cùng Thải Nhi, lúc này đã hơn hai mươi ngày kể từ khi Thạch Mục rời khỏi giới diện Tử Linh.