Huyền Giới Chi Môn

Chương 1471: Chỉ là chuyện vô bổ (1)

- Đế Quan, ngươi làm vậy là có ý gì? Chúng ta giao hẹn, ta dẫn lực Minh Thủy trợ giúp ngươi mở ra Huyền Giới Chi Môn, ngươi khiến cho ta trở thành người đứng đầu Minh Giới! Chuyện tới trước mắt, ngươi chẳng lẽ muốn qua sông đoạn cầu!

Vũ Dạ lớn tiếng quát.

- Đứng đầu Minh Giới, người có thực lực sẽ nhận được. Sống sót, bản tọa sẽ trợ giúp ngươi đạt được tâm nguyện.

Đế Quan thản nhiên nói, sau đó liền không tiếp tục để ý tới Vũ Dạ nữa. Hắn tiếp tục điều khiển đại ấn màu vàng cùng Lịch Thăng chiến đấu.

Đồng thời, hắn không nhanh không chậm đánh ra từng pháp quyết, phát động đại trận Vạn Linh Huyền Môn.

Vũ Dạ nghe vậy, trên mặt nhất thời lộ ra lộ vẻ sầu thảm.

Yên La hoàn toàn không để ý tới những chuyện xung quanh. Thậm chí ngay cả Thạch Mục đang bị phong tỏa, nàng cũng không có liếc mắt nhìn lấy một cái. Đôi mắt đẹp chỉ nhìn chằm chằm vào hai người bộ xương khô tử linh và Vũ Dạ.

Thất Bảo Diệu Thụ chậm rãi đâm vào trong cơ thể của bộ xương khô tử linh. Tuy rằng bộ xương khô tử linh đã gần như tan vỡ, tuy nhiên thoạt nhìn vẫn có thể kiên trì được.

Đôi mày thanh tú của nàng thoáng nhíu lại một cái, ánh mắt lộ ra một tia không kiên nhẫn. Một tay nàng bấm quyết. Sóng dao động của linh vực xung quanh đã thu nhỏ lại chỉ còn hơn một nửa.

Mảng lớn phù văn bảy màu hiện ra, hội tụ dung nhập bên trong Thất Bảo Diệu Thụ.

Thất Bảo Diệu Thụ nhanh chóng lớn lên. Bên trong mấy hơi thở nó đã hóa thành một gốc cây đại thụ khổng lồ bảy màu. Trên nhánh cây mọc ra nụ hoa, lập tức nở rộ ra từng đóa hoa màu hồng nhạt.

Yên La bấm tay điểm một cái. Vô số cánh hoa màu hồng phấn giống như mưa xuống, bọc lại bộ xương khô tử linh chợt nhanh chóng vắt chặt.

Từ lâu, bộ xương khô tử linh là rơi vào nguy cơ, giống như trứng xếp chồng. Lúc này hắn cuối cùng không có cách nào chống đỡ.

Ầm.


Một tiếng động vang lên.

Lĩnh vực màu đen quanh người hắn cuối cùng trở nên tán loạn.

Ầm.

Đồng thời thân thể hắn cũng vỡ ra. Những cánh hoa này giống như vũ khí cứng rắn nhất, dễ dàng chém thân thể bộ xương khô tử linh thành vô số mảnh nhỏ.

Hồn lửa của hắn tất nhiên không có thể may mắn tránh khỏi, bị cuốn tan ra.

Trong con ngươi Yên La có tia sáng kỳ dị hiện lên. Trước đó, nàng đã từng giao đấu với bộ xương khô tử linh này. Lúc này thực lực của nó hình như yếu hơn rất nhiều so với lúc đó. Hình như hắn đã tiêu hao rất nhiều lực lượng, không ngờ thoáng cái đã bị nàng giết chết.

Chỉ có điều đây là chuyện tốt. Nàng tất nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều. Tầm mắt nhất thời chuyển sang, nhìn về phía Vũ Dạ đang ở bên cạnh. Sát ý ở bên trong đôi mắt xinh đẹp đột nhiên tăng lên rất nhiều.

- Yên La đại nhân, ta nguyện ý lại tiếp nhận ấn ký linh hồn của ngài, trở thành thủ hạ của ngài. Ta còn có một vài đại quân tử linh, có thể tất cả triệu hồi ra, trợ giúp ngài đối đầu với Đế Quan. Chỉ cầu xin ngài có thể bỏ qua cho tính mạng của ta...

Thân thể Vũ Dạ run lên, rốt cuộc bịch một tiếng quỳ xuống, lên tiếng cầu xin tha thứ.

Hắn càng nói càng nhanh, thần sắc trên mặt càng thêm đau khổ, liên tục khấu đầu không dừng.

Thần sắc Yên La vô cùng lạnh lùng, hoàn toàn không bởi vì Vũ Dạ nói thế mà hòa hoãn. Ngón tay ngọc của nàng điểm ra một cái.

Vô số cánh hoa màu hồng phấn lập tức bắn ra, bọc lấy Vũ Dạ, nhanh chóng xoay tròn, hình thành một cột gió xoáy màu hồng nhạt.

vòng bảo hộ màu đen quanh người Vũ Dạ vang lên những tiếng két két. Nó lập tức bị cắt, xuất hiện vô số vết rạn, lập tức ầm ầm vỡ vụn ra

- Yên La đại nhân, ta...


Sắc mặt Vũ Dạ trở nên thảm thiết, thê lương lên tiếng.

Vô số cánh hoa hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào dừng lại, chợt hợp lại, nhấn chìm thân thể Vũ Dạ.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong những cánh hoa truyền ra, chỉ có điều lập tức liền biến mất.

Tay ngọc của Yên La vung lên. Lĩnh vực bảy màu liền tiêu tan. Thất Bảo Diệu Thụ bay trở về bên cạnh nàng, lơ lửng ở trên đỉnh đầu nàng.

Vũ Dạ và bộ xương khô tử linh đã hoàn toàn biến mất. Chỉ còn lại có Trụy Tiên Đài trôi lơ lửng ở nơi đó.

Tay ngọc của Yên La vẫy một cái, Trụy Tiên Đài lập tức bay vụt trở về, rơi vào phía trước người nàng.

Lúc này mặt ngoài Trụy Tiên Đài đầy những vết thương, thậm chí tách ra vài vết rạn nứt, gần như sắp tan vỡ, ánh sáng màu đen tản ra ảm đạm.

Trong mắt nàng lóe lên một tia thương tiếc. Chỉ có điều nàng vẫn lập tức phất tay đánh ra một ánh sáng, rót vào trong Trụy Tiên Đài, nhanh chóng đọc chú ngữ, hai tay bấm quyết.

Ánh sáng màu đen trên Trụy Tiên Đài tăng mạnh, lớn lên gấp mấy lần. Một ánh sáng màu đen có kích thước lớn như thùng nước bắn ra, tiến vào trong đám ánh sáng cực lớn màu đỏ dùng để triệu hoán nước Minh Hà.

Huyết quang giống như bị kích thích, lập tức chấn động kịch liệt, rất nhanh phát ra một tiếng nổ lớn kinh thiên, vỡ ra, tiêu tan mất tích.

Ánh sáng màu đỏ biến mất, lộ ra một thông đạo không gian cực lớn. Từng đợt sóng Minh Thủy đang từ bên trong bay ra.

Yên La nhanh chóng bấm quyết. Ánh sáng màu đen của Trụy Tiên Đài đột nhiên tăng mạnh. Vô số phù văn màu đen từ bên trong bay ra, hội tụ đến gần thông đạo không gian, ngưng tụ thành một bùa đại trận cực lớn màu đen.

Nàng nhanh chóng thi pháp, hơn phân nửa chú ý đặt ở trên người Đế Quan đang không ngừng cùng Lịch Thăng chiến đấu kịch liệt.

Lịch Thăng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt vui mừng. Hắn khẽ quát một tiếng, hai tay vỗ về phía hư không.

Kiếm quang của kiếm trận Thanh Liên tăng mạnh, đột nhiên chia ra làm năm, hóa thành năm đáo hoa sen màu xanh nhỏ hơn một chút, tạo thành một hình dạng ngôi sao ngũ giác, bao phủ Đế Quan ở giữa.

Mảng lớn tinh sợi màu xanh từ trong năm thanh kiếm liên loại nhỏ bay ra, phát ra những tiếng vù vù vang dội. Dường như có vô số kiếm khí đang ùn ùn bay về phía Đế Quan.

Thần sắc Đế Quan mơ hồ lộ ra một tia xem thường. Hắn vung tay lên. Đại ấn màu vàng kia bay vụt trở về, lơ lửng ở trên đỉnh đầu hắn. Ánh sáng màu vàng tăng mạnh. Từng vòng sáng màu vàng lan ra, bảo vệ toàn thân hắn.

Những tia kiếm màu xanh vừa đụng đến sóng gợn màu vàng, lập tức tiêu tan, hoàn toàn không thể nào chạm đến Đế Quan.