Huyền Giới Chi Môn

Chương 1452: Năm ngọn núi (2)

Két két két!

Vòng bảo hộ phương trận xung quanh từng cái lại tiếp từng cái vỡ nát. Trong nháy mắt, lại có thêm hơn phân nửa phương trận bị phá vỡ. Trận thế phòng ngự của Thiên Đình dần dần tan rã.

Đại quân liên minh Di Thiên tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời sĩ khí đại chấn.

- Giết!

Lục Quỳ Chung mừng như điên, hét lớn một tiếng.

Toàn bộ đại quân liên minh biến đổi thành một trận hình hẹp dài, giống như một thanh cương đao, hung ác độc địa vô cùng đâm vào trái tim của đại quân Thiên Đình.

Trong đại quân Thiên Đình, mấy đại năng Thần cảnh phụ trách chỉ huy mặt đỏ như máu, khàn cả giọng, liều mạng hạ lệnh, kỳ vọng có thể ổn định trận hình.

Nhưng vượn lớn vạn trượng do Thạch Mục hóa thân ra có thực lực quá mạnh mẽ, căn bản không có người nào có thể chống đỡ. Những người khổng lồ Cổ Man Tộc đó tạm thời bị cuốn lấy, nhất thời không thoát thân được. Phía trước, áp lực của liên minh Di Thiên gây ra càng lúc càng lớn. Đại quân Thiên Đình dần dần đánh mất ý chí chiến đấu. Tất cả đều phân tán ra bốn phía, chạy tán loạn.

Đại quân Thiên Đình cuối cùng tan tác...

- A

Thân thể cực lớn của Thạch Mục bắn ngược ra, đứng ở giữa không trung. Hắn không có ý định đi truy kích đại quân Thiên Đình đang chạy tán loạn này.

Tầm mắt hắn nhất thời di chuyển, nhanh chóng đảo qua năm ngọn núi thật lớn đứng sừng sững ở xung quanh quảng trường này.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, năm ngọn núi bắt đầu tản ra ánh sáng mờ tỏ. Linh khí thiên địa xung quanh lưu chuyển mơ hồ cũng dao động.

- Thạch Đầu, thế nào?

Từ khi mới vừa bắt đầu Thải Nhi vẫn đứng ở trên vai Thạch Mục. Bởi vì tình hình chiến đấu quá kịch liệt, nó dứt khoát thu nhỏ thân thể, chui vào trong bộ lông màu trắng của Thạch Mục. Lúc này, nó mới xông ra.


Ánh mắt Thạch Mục chớp động, không nói gì.

- A, năm ngọn núi này có vấn đề gì vậy?

Thải Nhi rất nhanh cũng phát hiện ra sự khác thường của năm ngọn núi này.

- Năm ngọn núi này quả nhiên có vấn đề. Đế Quan rời khỏi đây lâu như vậy, vẫn không thấy xuất hiện. Lẽ nào sự khác thường của năm ngọn núi này là do hắn giở trò quỷ...

Thạch Mục trầm giọng nói.

- Thạch tiểu tử, đó không phải là năm ngọn núi. Ta có thể cảm ứng được, bên trong năm ngọn núi này, tất cả đều là linh thạch hết sức tinh thuần. Hơn nữa vị trí năm ngọn núi này xếp thành hàng, hợp thành một đại trận ngũ hành! Sợ rằng có liên quan đến Huyền Giới Chi Môn mà Đế Quan muốn mở ra!

Một âm thanh vang lên ở trong đầu Thạch Mục. Đó chính là giọng nói của Thủy Linh Tử.

- Cái gì?

Thạch Mục lập tức biến sắc. Sau một khắc thân thể cực lớn bay lên trời, bay về phía một ngọn núi trong đó.

- Thải Nhi, ngươi nói chuyện này cho đám người Lục tộc trưởng bọn họ biết, bảo bọn họ mau chóng thu thập hết những tàn binh Thiên Đình. Sau đó mọi người toàn lực đánh tan năm ngọn núi này!

Thạch Mục phát ra một lực lượng ôn hòa, đưa Thải Nhi từ trên vai ra ngoài, nói nhanh.

Thải Nhi biết tầm quan trọng của chuyện này, lập tức đáp ứng một tiếng, bay về phía vị trí Lục Quỳ Chung đang ở bên trong chiến trường.

Thân thể cực lớn của Thạch Mục hóa thành một đạo điện quang, vô cùng nhanh chóng lao về phía một ngọn núi.

Ở khoảng cách gần, hắn lập tức cảm ứng được rõ ràng bên trong ngọn núi truyền ra sóng chấn động linh lực lớn vô cùng. Giống như lời Thủy Linh Tử nói, cả ngọn núi đều do linh thạch hình thành.


Lúc này trên đỉnh núi lớn, linh lực đã bắt đầu lưu chuyển, mơ hồ hợp thành một trận pháp.

Quyết không thể để cho đại trận này khởi động!

Thân hình Thạch Mục thoáng một cái đã đi tới bên cạnh một ngọn núi.

Hắn hét lớn một tiếng, chân khí trong cơ thể điên cuồng rót vào trong Phiên Thiên Côn nắm trong tay. Phiên Thiên Côn ầm ầm chấn động, tất cả linh văn phía trên đều phóng ra.

Trường côn cực lớn hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng lớn vô cùng, hung hăng quét ngang về phía ngọn núi.

Phiên Thiên Côn đi qua nơi nào, hư không nơi đó đều vỡ nát, tạo ra một khe nứt không gian vạn trượng. Vô số khí lưu điên cuồng phun ra.

Ngọn núi thật lớn hình như cảm nhận được uy hiếp. Thân núi đột nhiên lóe lên, hiện ra vô số linh văn màu đỏ, ngưng tụ thành một tầng cầu vồng mỏng manh.

Bốn ngọn núi khác cũng giống như vậy, hiện ra từng linh văn, ngưng tụ thành bốn vòng bảo hộ với các màu kim, vàng, lam, xanh lục.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa truyền ra. Phiên Thiên Côn đánh vào trên ngọn núi.

Toàn bộ ngọn núi chợt chấn động run lên một cái. Chỉ có điều nó lại không có bị sụp xuống. Màn ánh sáng màu đỏ phía trên điên cuồng run rẩy một hồi, chỉ có điều vẫn chặn được công kích của Phiên Thiên Côn.

Đúng lúc này, năm ngọn núi ở bốn phía xung quanh Thiên Đình bỗng nhiên giống như bị địa chấn.

Ầm ầm ầm.

Trên thân núi mảng lớn nham thạch văng tung tóe chảy xuống. Phía trên vốn bao trùm thảm thực vật, đã ở dòng nham thạch trùng kích cuốn xuống. Tất cả đều bị kéo xuống thân núi.

Năm ngọn núi giống như bị lột đi một tầng vỏ ngoài, lộ ra tướng mạo sẵn có.

Chỉ thấy năm cột ánh sáng cực lớn với các màu xanh, đỏ, vàng, kim, lam, từ trên năm ngọn núi phun mạnh ra ngoài, xông thẳng tới cửu tiêu, chiếu vào bên trong màn ánh sáng màu vàng này, nhuộm cả bầu trời thành năm màu.

Trên bầu trời, từng tầng mây trắng bị cột ánh sáng chiếu xuống, phân ra năm khu vực cực lớn với màu sắc rõ ràng rực rỡ. Chỗ chúng tiếp giáp với nhau lại là màu sắc pha trộn của hai màu ánh sáng. Quầng sáng tạo ra một mảnh sắc thái mông lung, thoạt nhìn đẹp mắt vô cùng.

Bản thể của năm ngọn núi lại trở nên vô cùng trong suốt, thông thấu không tỳ vết, thoạt nhìn giống như năm khối thủy tinh cực phẩm lớn vô cùng. Từ trên đó tản ra khí tức linh lực mãnh liệt, càng làm cho người ta kinh hãi không thôi.

Lần này, trên quảng trường hai bên giao chiến đều khiếp sợ không thôi. Ngoại trừ con rối không hiểu sự đời và tử linh không linh trí, không một người nào không ngừng giao chiến, lén nhìn lên bầu trời.