Huyền Giới Chi Môn

Chương 1398: Cầm tới (2)

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, cất bước vọt tới trước. Bốn cánh tay cực lớn liên tiếp vung lên, giống như một cái cối xay gió cực lớn màu vàng, ở trong đại quân tử linh điên cuồng quấy đảo. Gần như không cần tốn quá nhiều sức, lại đánh cho toàn bộ đại quân tử linh sụp đổ.

Vũ Dạ nhìn tình cảnh phía trước, hồn hỏa trong mắt nhảy lên một lát. Trụy Tiên Đài trong tay hắn vung lên. Ám văn màu vàng lại chớp động màu vàng.

Rất nhiều bộ xương khô tử linh màu trắng giống như đột nhiên nhận được mệnh lệnh. Tất cả đều lao về phía Thạch Mục bao vây xung quanh.

Mấy sinh vật tử linh cấp bậc Quỷ Vương còn sót lại, đều cất bước lao nhanh về phía Thạch Mục bên này.

Giống như đàn kiến vây quanh, còn có sức lực đánh một trận. Nói gì tới hơn mười vạn sinh vật tử linh này.

Chỉ một lát sau, Thạch Mục đã bị những sinh vật tử linh giống như thủy triều, vây quanh, chật như nêm cối.

Yên La thoáng đưa mắt liếc mắt nhìn Thạch Mục, lại quay đầu nhìn lại về phía Vũ Dạ. Sau khi hào quang bảy màu dưới chân nàng hắn chớp động mấy cái, nàng đã đi tới trước người Vũ Dạ.

Cách.

Một tiếng động thanh thúy từ trong miệng nàng truyền ra.

Vũ Dạ phát ra vài tiếng cười quái dị. Cuối cùng hắn nắm chặt đao xương màu đen, nhảy lên, chém về phía Yên La.

Chỉ thấy một quang nhận màu đen bổ dọc xuống, chợt phồng lớn gấp trăm lần, hóa thành một đường cong màu đen cực lớn, bay thẳng đến mặt Yên La.

Diệu Thụ bảy màu trong tay Yên La vung về phía trước một cái. Một ánh sáng rực rỡ giống như cầu vồng quét ngang ra, nghênh về phía đường cong màu đen.

- Coong.

Một tiếng động chói tai vang lên.

Một đường cong màu đen chạm đến hồng quang màu sắc rực rỡ, trong nháy mắt, trực tiếp gãy thành hai đoạn, lại không có tiêu tan. Một nửa lao lên trời, một nửa lao xuống đất, gào thét bay đi.

- Ầm.


Ánh sáng màu đen rơi xuống đất bỗng nhiên nổ tung. Trên mặt đất nhất thời tách ra một khe nứt màu đen sâu không thấy đáy.

Những bông hoa sen bảy màu dưới chân Yên La không ngừng hiện lên. Thân thể nàng lại ở trong hư không từng bước đi về phía trước, vẫn ép về phía Vũ Dạ.

- Cầm tới.

Trong miệng nàng khẽ quát một tiếng. Một tay cầm cây, hờ hững đâm về phía trước một cái.

Đỉnh chạc cây Thất Bảo Diệu Thụ nhất thời có ánh sáng đột ngột phát ra. Mấy đạo hồng quang bắn ra, hóa thành mấy thanh mâu ánh sáng với màu sắc rực rỡ, đâm thẳng về phía Vũ Dạ.

Cùng lúc đó, một màn ánh sáng màu sắc rực rỡ hiện ra, bao bọc không gian xung quanh với phạm vi nghìn trượng.

- Lĩnh vực.

Trong miệng Vũ Dạ vừa kêu ra hai chữ này, lại phát hiện thân thể của mình không ngờ không thể động đậy.

Ở phía sau hắn, một màn ánh sáng màu lóe lên, một ánh sáng màu sắc rực rỡ hiện ra. Trên đó lộ ra màu sắc rực rỡ. Xem ra, tay hắn đã bị trói chặt.

- Két két.

Mấy tiếng tiếng vang!

Bộ ngực giáp màu đen của Vũ Dạ, giống như mái ngói sứ men xanh vỡ vụn ra.

Mâu quang với màu sắc rực rỡ ở trong không trung lóe lên, đâm vào trước ngực và yết hầu của Vũ Dạ, đâm thủng mấy lỗ lớn trên máu thịt hắn vừa sinh ra của hắn.

Hồn hỏa trong mắt Vũ Dạ bỗng nhiên run rẩy vài cái. Có vẻ như đặc biệt kinh sợ.

Tay hắn cầm lấy Trụy Tiên Đài, dùng sức nắm chặc. Sương dày đặc từ trong đó cuồn cuộn tràn ngập ra, theo lỗ thủng trước ngực hắn ồ ồ dũng mãnh tràn ra, rốt cuộc rất nhanh lấp kín vết thương ở trước ngực và cổ họng của hắn.


Không chỉ có như vậy, hồn hỏa trong hốc mắt hắn cũng trải qua sự chớp động, trở nên càng thêm tràn đầy.

Yên La nhìn cảnh tượng như vậy, đôi mi thanh tú nhất thời nhíu lại. Thất Bảo Diệu Thụ trong tay vừa nhấc lên, linh quang ngoài mặt lưu chuyển, lại đánh về phía Vũ Dạ.

Nhưng ngay vào lúc này, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh!

Vũ Dạ bỗng nhiên ngửa đầu, hầu kết thoáng động. Trong miệng hắn rốt cuộc vang lên từng tiếng ngâm nga.

Ám văn màu vàng của Trụy Tiên Đài trên tay hắn trở nên càng thêm chói mắt. Một sóng chấn động năng lượng cường đại nhất thời từ trong đó bạo phát ra.

- Ầm.

Một tiếng động rất lớn vang lên.

Một đoàn năng lượng to lớn từ trên Trụy Tiên Đài bạo phát ra. Sóng khí cực lớn màu đen nhất thời cuốn ra bốn phía.

Cái ây ánh sáng với màu sắc rực rỡ phía sau lưng Vũ Dạ trong chớp mắt nổ vang, vỡ nát thành vô số tinh quang.

Vừa thoát khỏi sự vây khốn, Vũ Dạ rốt cuộc hoàn toàn không dừng lại. Một tay hắn nắm chặt Trụy Tiên Đài, đánh về phía Yên La.

Yên La thấy vậy, sắc mặt có chút kinh hãi. Hiển nhiên nàng không ngờ tới, Vũ Dạ dường như phát động Trụy Tiên Đài này tốt hơn so với nàng.

Sau một khắc, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Yên La có ánh sáng chợt đột ngột phát ra.

Vũ Dạ chỉ thấy bóng dáng Yên La trước mắt trở nên vô cùng sáng ngời, quả thực chói mắt tới cực điểm, gần như không cách nào nhìn thẳng.

Hắn vội vàng toàn lực kích phát Trụy Tiên Đài, đánh về phía mảng ánh sáng chói mắt này.

A.

Một âm thanh vang lên.

Va chạm kịch liệt ngoài dự đoán vang lên. Cũng không có linh lực nguyên khí bạo phát kịch liệt. Trong thời gian ngắn ngủi Vũ Dạ trực tiếp chạy ra khỏi màn ánh sáng. Trụy Tiên Đài không ngờ đánh vào chỗ trống.

Không chờ hắn phục hồi lại tinh thần, không gian ở bên cạnh hắn lại đột nhiên tách ra một khe hở. Một đoạn cành cây với màu sắc rực rỡ từ trong đó đưa ra ngoài.

Ngay sau đó, bóng dáng của Yên La từ trong đó hiện ra.Cổ tay nàng vung lên. Thất Bảo Diệu Thụ quét ngang xuống, trực tiếp đánh vào trên hông Vũ Dạ.

- Răng rắc.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Trên người Vũ Dạ văng lên mấy mảnh vụn giáp màu đen và mảng lớn chất dịch đặc màu xanh lục. Thân thể hắn từ phần hông trực tiếp gãy ra.