Huyền Giới Chi Môn

Chương 1396: Làm phản (2)

Chỉ nghe một tiếng “két” vang lên.

Thời điểmThạch Mục đặt chân xuống, đã đạp gãy mấy khối xương nát màu trắng.

Âm thanh vỡ vụn thanh thúy này tưởng chừng không thể nghe thấy tiếng, nhưng ở trong Băng Nguyên yên tĩnh đến đáng sợ này, lại giống như sét đánh giữa trời quang.

Trong sương mù màu xám phía trước, chợt lóe lên hai ngọn lửa xanh mượt.

Ngay sau đó, giống như bị truyền nhiễm, ánh sáng màu xanh lục trong sương mù màu xám không ngừng chớp hiện. Từng hỏa diễm không ngừng sáng lên, trong chớp mắt đã trải rộng toàn bộ phạm vi sương mù che đậy.

Ngọn lửa có lớn có nhỏ, cao có thấp có. Bóng tối cũng hoàn toàn khác nhau. Lớn có phạm vi mười mấy trượng. Nhỏ chỉ chừng nửa hứa, treo ở trên không trung nghìn trượng, thấp thì không hơn chín thước cách mặt đất.

Thạch Mục thấy vậy, đồng tử hơi co lại. Thật ra hắn không có vẻ gì bất ngờ.

Tất cả những thứ này đều là hồn hỏa của sinh vật tử linh. Tính sơ qua chắc hẳn cũng phải hơn mười vạn.

Hồn hỏa khắp núi đồi giống như ma trơi sáng lên, tản ra từng luồng ánh sáng. Nhưng chúng không thể khiến cho nhiệt độ xung quanh tăng lên chút nào, trái lại còn khiến cho xung quanh càng thêm âm hàn.

Ánh mắt Thạch Mục nhìn về phía hai hồn hỏa cực lớn ở sâu bên trong sương mù. Hắn nâng quyền phải lên.

Chỉ thấy trên đầu quyền của hắn có ánh sáng kim hồng lóe lên, bỗng nhiên dâng lên ánh lửa thiêu đốt. Từ trong đó lộ ra từng trận sóng nhiệt thiêu đốt. Sương lạnh trên đám xương nát dưới chân hắn cũng đều bốc hơi, đều dung hòa, tan ra thành một mảnh hơi nước sương mù.

Hai mắt Thạch Mục chớp hiện kim quang. Hắn đi từng bước một. tiến về phía trước, một quyền bỗng nhiên đánh ra.

Mặt ngoài nắm đấm của hắn ầm ầm dấy lên lửa mạnh cháy hừng hực, ngưng tụ ra một quyền ảnh hỏa diễm cực lớn có đường kính chừng trăm trượng bay ra, lao thẳng đến sâu bên trong sương mù.

- Ầm ầm ầm.


Quyền ảnh hỏa diễm ở trong không khí không ngừng ma sát, phát ra những tiếng động cực lớn. Ánh lửa chói mắt trực tiếp tách sương mù bao phủ ra thành hai nửa. Từ trong đó lộ ra một rãnh sâu có chiều rộng hơn nghìn trượng.

Trong rãnh sâu, ngàn vạn bộ xương trắng và cương thi thú mục nát đều lộ ra thân hình.

Trăm ngàn sinh vật tử linh ở phía dưới quyền ảnh hỏa diễm vừa lộ rõ thân hình, liền ở dưới sóng lửa hừng hực thiêu đốt, đều hóa thành tro bụi. Chúng chỉ lưu lại ở trên mặt đất một vết cháy màu đen với chiều rộng hơn trăm trượng.

Trong phạm vi nghìn trượng, vạn vạn sinh vật tử linh đều tránh ra. Quyền ảnh hỏa diễm gào thét đập về phía sâu bên trong sương mù.

Theo ánh lửa không ngừng đến gần, hai chủ thể hồn hỏa cực lớn ở sâu bên trong sương mù này, cuối cùng hiện ra.

Đó là một Quỷ Vương thân người đầu bò, toàn thân xanh tím, bụng có vẩy giáp. Trên đầu hắn mọc ra hai cái sừng xương màu trắng dài trăm trượng, nhìn một bên giống như cái kích, đâm nghiêng về phía trên không trung.

Quỷ Vương sừng xương nhìn thấy quyền ảnh hỏa diễm xông thẳng đến, hắn ngửa mặt lên trời, rít gào một tiếng. Hai tay nắm chặt hai cái búa xương cực lớn màu trắng, nhảy về phía trước một cái, rốt cuộc chủ động nghênh đón.

Chỉ thấy hai thanh búa của hắn đan xen vung mạnh lên, đánh về phía quyền ảnh hỏa diễm đập tới.

- Ầm ầm.

Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên.

Nơi quyền ảnh hỏa diễm đập xuống, nhất thời ầm ầm vỡ ra, nổ tung thành một đám hỏa diễm cực lớn.

Ngay sau đó, một cột hỏa diễm cực lớn, giống như giao long xông thẳng lên cửu thiên, một đầu đâm vào trong mây chì phía trên bầu trời.

- Ầm ầm

Lại có một tiếng động nữa vang lên.


Trên không trung của Minh Uyên trong mây chì, ánh lửa nổ tung. Mây đen cuồn cuộn, sóng khí đột ngột nổ tung cuốn lên. Đoàn binh hơn ngàn bộ xương bị liên lụy, bị khuấy nát bấy.

Kình phong cuồng bạo không ngừng mang theo tất cả cuốn ra, hóa thành từng tường khí hình vòng tròn, cuồn cuộn vọt về phía bốn phương tám hướng. Vô số binh lính xương khô ở thể trạng nhỏ hơn, đều bị tường khí này, bay vào trên không trung. Thân thể cũng bị cắt thành nát bấy, hài cốt không còn.

Trong phạm vi mười mấy dặm, tập trung ở chỗ sương mù che phủ trong năm tháng vô tận, thoáng cái bị gột rửa. Ngay cả mây đen ở trên bầu trời cũng bị tản ra không ít. Ánh trăng màu đỏ vốn mông lung, mới một lần nữa chiếu xuống khu vực này.

Ánh lửa dần dần tản đi. Thân thể cực lớn của Quỷ Vương sừng xương cũng giống như tử linh bình thường, vỡ nát thành vô số mảnh, tan ra, rơi xuống bên trong mặt đất.

Tất cả những điều này nhìn như phức tạp, kì thực chỉ diễn ra trong thời gian hai ba hơi thở. Một Quỷ Vương tu vi thực lực có khả năng địch nổi cường giả Thánh Giai, lại tiêu tan thành mây khói.

Lúc này Thạch Mục vẫn duy trì tư thế quyền phải đánh ra, lúc này mới chậm rãi thu hồi lại. Yên La đứng ở một bên, từ đầu đến cuối, thần sắc trên gương mặt hoàn toàn không thay đổi.

Sau khi sương mù phía trước được quét sạch, cảnh tượng phía trước cũng theo đó hoàn toàn hiện ra.

Khe rãnh màu đen bị công kích vừa rồi của Thạch Mục tạo ra hoàn toàn trống trải, đã không còn có bất kỳ sinh vật tử linh. Phía hai bên vẫn còn đại quân tử linh với số lượng đông nghịt.

Trong đó phần lớn là binh lính xương trắng mặc áo giáp cũ nát. Bên trong có xen lẫn không ít binh binh xương trắng đẳng cấp cao hơn, toàn thân mặc áo giáp màu vàng hoặc màu bạc. Số lượng không chênh lệch mấy với đám binh lính xương khô, lại là một ít cương thi thú mục nát hình thể cực lớn, toàn thân thối rữa.

Ở phía sau đại quân này, còn có hơn mười bóng người cao lớn đồ sộ giống như ngọn núi cao. Tất cả đều là một ít tử linh cấp bậc Quỷ Vương thực lực không tầm thường.

Đại quân tử linh vốn có khí thế hung hăng, hình như bị uy lực một quyền này của Thạch Mục chấn nhiếp, trong lúc nhất thời lại không dám tiến lên.

Ở phía sau đại quân tử linh này, một vực sâu cực lớn cũng theo đó trở nên rõ ràng hơn vài phần. Ở bên trong đang có hơi nước màu xám từ trong đó cuồn cuộn xuất hiện.

- Vũ Dạ ở đâu?

Yên La bỗng nhiên mở miệng khẽ quát một tiếng. Âm thanh lạnh lùng, thoáng như một tiếng sấm kinh thiên, chấn động tới mức toàn bộ Băng Nguyên đều khẽ rung lên.

Vô số sinh vật tử linh nghe thấy được tiếng nói này, hồn hỏa trong hốc mắt bỗng nhiên chợt run lên, hình như có chút sợ hãi. Tất cả đều lui về phía sau mấy bước.

Nhưng vào lúc này, chỉ thấy sương mù màu xám trong vực sâu điên cuồng phun ra kịch liệt. Một bóng ma lớn vô cùng từ trong đó bắt đầu dâng lên.

Thạch Mục nhìn chăm chú nhìn lại. Hắn thấy từ sâu trong vực lao ra, chính là một con sư tử đại bàng màu xanh dài trăm trượng.

Con sư tử đại bàng này toàn thân phủ lông màu xanh. Chỉ có ở chỗ đầu, hoàn toàn không có máu thịt da lông, hoàn toàn là dạng xương trắng. trong hai hốc mắt cực lớn, sáng lên ngọn lửa màu vàng nhạt.

Ở trên đỉnh đầu của hắn còn có một bóng đen nhỏ hơn, một tay cầm một thanh đao xương màu đen, một tay kia lại cầm Trụy Tiên Đài.