Bên ngoài Vũ Nham Tinh, tiếng chém giết rung trời. Những tiếng nổ liên tiếp vang lên. Lưu quang linh vụ các màu chiếu sáng tinh vực vốn u ám.
Mục đích của phía bên liên minh Di Thiên hình như không phải là giết địch, mà là phá hủy chiến trận của Thiên Đình. Đại quân Thiên Đình nơi nào vừa chỉnh đốn, lập tức liền có một đội người của liên minh Di Thiên xông qua, quấy nhiễu khiến trận hình nơi đó bị đại loạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên ngoài Vũ Nham Tinh hỗn loạn.
Mặc dù bên phía Thiên Đình có hơn mười chiếc chiến hạm, nhưng lúc này tất cả mọi người đều lẫn lộn ở một chỗ, chiến hạm cũng không dám tùy tiện công kích!
Lúc này, đại trưởng lão Bạch Phác cũng không có gia nhập đại chiến, mà canh giữ ở trên không trung của thông đạo không gian.
Hai hàng lông mi dài chấm đất của hắn không gió thoáng động. Thân hình gầy yếu thoạt nhìn có chút tiêu điều, chỉ có điều đôi mắt, lại phát ra tinh quang rạng rỡ.
Hắn nhìn tình hình chiến đấu xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Thải Nhi đạo hữu, lần này nhờ có thần thông Linh Mục của ngươi, sớm nắm giữ tình hình chiến đấu ở đây, chúng ta mới có khả năng lập ra chiến thuật này!
Đại trưởng lão quay đầu nhìn sang bên cạnh nói.
- Đúng vậy. Ta chính là vương giả trong Càn Anh.
Thải Nhi đứng ở trên vai đại trưởng lão, xê dịch thân thể, lộ ra ánh mắt đắc ý.
Khóe mắt Đại trưởng lão mỉm cười, không nói gì.
- Thực lực chúng ta quá yếu. Cho dù là có một vài đại năng Thần cảnh, cũng không có khả năng đánh bại những đại quân Thiên Đình bên ngoài. Hiện tại mấu chốt nhất chính là tình hình cuộc chiến phía dưới. Điều chúng ta có thể làm chính là nhiễu loạn những đại quân Thiên Đình bên ngoài, không để cho bọn họ tiến vào Vũ Nham Tinh này. Chỉ cần chúng ta có thể cố thủ ở nơi này, Thạch Đầu và người ba tộc tất nhiên có thể thu thập hết đại quân Thiên Đình phía dưới, thắng lợi nhất định là chúng ta!
Thải Nhi mở miệng nói:
- Thải Nhi đạo hữu quả thật túc trí đa mưu. Bạch mỗ bội phục!
Trên mặt đại trưởng lão lộ ra thần sắc bội phục, nghiêm nghị nói.
Thải Nhi cười đắc ý. Chỉ là ánh mắt nó có chút dị thường.
Những điều nó nói, đều do tâm thần Thạch Mục đưa tin nói cho nó biết. Chỉ có điều chuyện này nó tự nhiên sẽ không nói ra.
- Như vậy ở đây giao cho ngươi. Ta đi phía xuống giúp Thạch Đầu!
Thải Nhi vỗ cánh bay đi, chớp hiện, đã bay vào trong thông đạo bên dưới.
Đại trưởng lão gật đầu, ánh mắt lại nhìn tình hình cuộc chiến xung quanh, thần thức khuếch tán ra, chỉ huy hướng đi của các đội ngũ.
...
Ở gần thông đạo không gian Vũ Nham Tinh, Thạch Mục và Nam Cung Cảnh đứng giữa không trung, từ phía xa giằng co.
Lúc này sắc mặt Nam Cung Cảnh không ngừng biến đổi.
Thời gian thông đạo không gian bị phá vỡ đến nay đã tới nửa nén hương, không ngờ không có ai tiến đến.
Thạch Mục lại giống như người hoàn toàn không có vấn đề gì. Ngay cả nhìn hắn cũng không nhìn về phía thông đạo không gian. Phía sau lưng hắn có ánh sáng đen trắng lóe lên, hiện ra một đôi cánh màu đen trắng.
Toàn thân hắn thoáng chớp hiện, sau đó biến mất. Sau một khắc hắn xuất hiện ở phía sau lưng Nam Cung Cảnh.
Phiên Thiên Côn trong tay hắn có ánh sáng màu vàng tăng mạnh. Một côn ầm ầm đánh xuống!
Ầm ầm!
Vô số ánh sáng màu vàng từ trong Phiên Thiên Côn tuôn ra, hội tụ thành một dòng nước lũ màu vàng. Trong dòng nước lũ vô số phù văn màu vàng lóe lên, mơ hồ liên kết lại với nhau, hợp thành từng kim tuyến dài ngắn không đồng nhất.
Mỗi một đạo kim tuyến đều tản ra từng sợi khí tức pháp tắc mỏng manh.
Thần sắc trên mặt Thạch Mục không thay đổi, nhưng trong lòng lại cuộn cuộn giống như sóng to gió lớn vậy. Tình huống trước mắt này, trước đây lại chưa bao giờ xuất hiện qua.
Uy lực một đòn này của Phiên Thiên Côn, so với trước đây lớn hơn gấp mấy lần.
Dòng nước lũ màu vàng hung hăng đánh vào trên lĩnh vực màu trắng. Lĩnh vực màu trắng run rẩy kịch liệt. Nhất là những kim tuyến do phù văn màu vàng tạo thành, hung hăng đâm vào trên lĩnh vực. Lĩnh vực màu trắng không ngờ mơ hồ có xu thế vỡ nát.
Trong lòng Nam Cung Cảnh vô cùng kinh ngạc, hai tay nhanh chóng vung lên. Từng luồng ánh sáng màu trắng từ lòng bàn tay hắn bay ra. Mỗi một luồng ánh sáng trắng đều là do vô số phù văn màu trắng tạo thành, dung nhập trong lĩnh vực màu trắng.
Lĩnh vực màu trắng lúc này mới ổn định lại.
Nam Cung Cảnh nhìn về phía Phiên Thiên Côn trong tay Thạch Mục, trong mắt lóe lên một tia hàn quang. Hắn khẽ quát một tiếng, mười ngón tay bỗng nhiên có linh quang tăng mạnh, giống như bánh xe vậy nhanh chóng chuyển động.
Ong ong!
Lĩnh vực màu trắng vận chuyển ong ong. Sau một khắc, một ảo ảnh màu trắng cực lớn hai đầu bốn cánh tay từ trong lĩnh vực hiện ra.
hai mắt Nam Cung Cảnh lóe lên tinh quang, há miệng phun ra một ánh sáng trắng chói mắt, dung nhập trong ảo ảnh.
Ảo ảnh màu trắng lập tức từ hư ảo chuyển thành thật. Nhất là bốn cánh tay, trắng tới mức chói mắt, khiến người ta có một loại cảm giác bên trong ẩn chứa lực lớn vô cùng.
Nam Cung Cảnh phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Bốn cánh tay ảo ảnh pháp tướng màu trắng vung lên ra, đột nhiên trở nên mơ hồ.
- Xuy xuy.
Những tiếng nổ lớn vang lên!
Vô số quyền ảnh màu trắng bắn ra. Mỗi một đạo quyền ảnh đều có kích thước bằng một cái cối xay. Mặt ngoài lượn lờ từng vòng phù văn màu trắng rậm rạp, ẩn chứa uy lực lớn lao và hàn khí ngập trời, giống như sóng to gió lớn vọt về phía Thạch Mục.
Đối mặt với uy lực như vậy, sắc mặt Thạch Mục cũng không khỏi thoáng đổi. Hắn âm thầm bấm pháp quyết, giơ một tay lên.
Một mảnh hỏa diễm màu đỏ hiện ra, thoáng một ngưng tụ, hóa thành ba lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa.
Hắn thầm đọc chú ngữ, liên tục bắn ra pháp quyết, điểm ra một chỉ. Ba lá cờ Huyền Hỏa chợt mơ hồ, hiện ra với hình tam giác, phát ra một tiếng động. Nó phun ra mảng lớn Hạo Thiên Thánh Diễm.
Hạo Thiên Thánh Diễm nhanh chóng ngưng tụ thành một màn ánh sáng hỏa diễm với hình dạng của tấm lá chắn cực lớn, tản ra ngọn lửa với uy năng chấn động kinh người, ngăn cản ở trước người.