Huyền Giới Chi Môn

Chương 1111: Nghênh Lôi Cốc (1)

- Chuyện này ta cũng vừa mới nghe qua được chút ít, không biết chi tiết lắm. Ngươi có biết tình hình cụ thể thế nào không?

Thạch Mục hỏi.

- Chắc có lẽ công tử cũng đã biết chuyện Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc chuẩn bị tổ chức đại điển tiếp nhậnchức tộc trưởng rồi. Tình hình phía tôi nghe ngóng được là Phương Đạt huynh muốn đoạt lại vịt rí tộc trưởng nên đã thích sát Phương Sách, hành thích thất bại nên mới bị bắt.

An Hoa nghe Thạch Mục nói vậy ngẩn ra một chút, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại nói.

- Lại có chuyện này?

Thạch Mục nghe vậy hơi nhăn mày nói.

- Công tử, người cho rằng tin tức này là thật hay là giả? Phương Đạt thật sự đi thích sát Phương Sách kia?

An Hoa hỏi.

- Theo tính cách của Phương Đạt, cũng rất có khả năng hắn hành động như vậy. Nhưng dù thế nào cứu người cấp bách, để lâu dễ xảy ra biến cố.

Thạch Mục nói.

- Đại điển của Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc ba ngày nữa sẽ tổ chức, chúng ta bắt buộc phải tranh thủ thời gian mới được.

An Hoa liền gật đầu nói.

Thạch Mục ừm một tiếng, đứng dậy.

- Thạch đầu, ngươi giờ muốn đi rồi a, rượu Li Tử ở đây mùi vị rất ngon, ta vẫn chưa uống đủ kia.

Thái Nhi nhảy lên gọi.

- Đợi xuống dưới lấy cho ngươi hai hũ, để ngươi uống cho đã.

Thạch Mục nói.


Thái Nhi cất tiếng hoan hô, vậy mới chịu bay đến đứng ngoan ngoãn trên vai của Thạch Mục.

Hai người một con chim nhanh chóng rời tửu lầu, đi khỏi Bích Lan Thành.

Thạch Mục phất tay ra Long Vũ Phi Châu, hóa thành một dải ánh sáng bay lên trời.

……….

Một ngày sau, hai người Thạch Mục và An Hoa đã đến được Tử Điện Tinh.

Từ xa nhìn tới, toàn bộ tinh cầu có đến hơn nửa diện tích là bị Hắc Điểu bao trùm, hắc khí hừng hực. Trong tầng mây thỉnh thoảng lại chạy ra từng con, từng con “tử sắc điện xà”, xé toạc không trung phát ra tiếng nổ “đùng đùng” kinh thiên động địa.

- Tử Điện Tinh quả nhiên giống như tên gọi của nó.

Thạch Mục đứng trên đỉnh một ngọn núi bên ngoài, nhìn ra thiên không không có nơi nào là không có lôi vân, nói.

- Bên trong lòng đất phía dưới Tử Điện Tinh ẩn chứa số lượng cực lớn khoáng vật có “lôi tính” và chủng loại phong phú, cộng thêm ở đây độ ẩm trong không khí cao. Vì vậy mới hình thành nên cảnh tượng lôi vân khắp trời như này.

An Hoa giải thích nói.

- Thì ra là vậy, không ngờ rằng ngươi đối với nơi này lại quen thuộc như vậy.

Thạch Mục nhìn An Hoa một cái, nhưng khi nhớ ra An Hoa cũng là một trong Bát Hoang Cổ Tộc, trong lòng liền thấy thoải mái.

Hắn giơ tay lấy ra một thanh Ngọc Giản, là bản đồ trên Tử Điện Tinh.

Tổng bộ của Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc không giống Phượng Dực Thành, ở trong thành trì mà là ở trên tinh cầu noi có tên gọi là Nghênh Lôi Cốc.

Thạch Mục rất nhanh đã tìm được vị trí của Nghênh Lôi Cốc, biến ra Long Vũ Phi Xa chở hai người bay đi.

- Công tử, trong tên của Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc có hai chữ “Tử Tinh”. Linh Mục Thần Thông (đôi mắt thần) của bọn họ cực kỳ lợi hại. Hiện nay, danh tiếng của người cũng vang xa thiên hạ, người của Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc chưa chắc là không nhận ra. Chúng ta vẫn nên cẩn thận là trên hết.

An Hoa nói.


- Điều này đương nhiên, ta sớm đã nghĩ tới rồi.

Thạch Mục cười ha ha, trên người xương cốt kêu lên “kèn kẹt”. Trong nháy mắt đã biến thành một người đàn ông cao lớn mặt đỏ tóc đỏ.

- Không ngờ công tử lại hiểu được loại “Di Cốt Huán Vị” này, bí thuật thay đổi thân hình!

An Hoa ngạc nhiên, ca ngợi.

- Chỉ là một chiêu “Dịch Cốt tiểu thuật” đơn giản mà thôi.

Thạch Mục nói.

Cùng với Cửu Chuyển Huyền Công ngày càng tinh thâm, đối với hắn việc vận chuyển ngũ hành trong người đã trở nên đơn giản dễ dàng. Dịch Cốt Quyết tự nhiên cũng ngày càng tinh diệu, không những có thể thay đổi diện mạo bên ngoài, mà đến hơi thở cũng có thể thay đổi.

Với hình dáng bây giờ của hắn, cho dù là người quen cũng chưa chắc đã nhận ra hắn.

Với tốc độ của Long Vũ Phi Xa, không tới nửa ngày liền đến được Nghênh Lôi Cốc.

Từ trên cao nhìn xuống, toàn bộ Nghênh Lôi Cốc là một đại sơn cốc mà thiên nhiên hình thành nằm giữa hai đỉnh núi cao chót vót hơn mây. Sơn cốc ở trên không, hắc vân đê áp, so với những nơi khác lớn hơn gấp nhiều lần.

Bên trong hắc vân không biết vì sao lại xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Từng đạo điện xà ở trong vòng xoáy chuyển động loạn lên giống như bất cứ khi nào cũng có thể điên cuồng bổ xuống, khiến cho người ta vô cùng kinh hãi.

Trong hẻm núi bỗng chốc xuất hiện vô số kiến trúc mọc san sát nhau. Đó chính là nơi ở của Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc.

Thạch Mục đứng trên một đỉnh núi bên ngoài, từ xa nhìn tới sơn cốc.

Trong sơn cốc không giống như Phượng Dực Thành, bị trận pháp cực đại cấm chế bao phủ. Nhưng tương đối giống là xung quanh sơn cốc bố trí rất nhiều trạm canh gác ngoài sáng và cả trạm canh gác ngầm.

Tuy rằng những người này ẩn náu rất giỏi, nhưng với cặp mắt có năng lực nhìn xuyên thấu của Thái Nhi thì dường như không vô dụng.

- Đúng lúc sắc trời bắt đầu tối đen lại, càng tiện cho chúng ta hành động. Công tử, bây giờ chúng ta lẻn vào đi.

An Hoa nhìn sắc trời, tia sáng xung quanh dần dần tối lại, nói.

- An Hoa, công lực của ngươi tuy rằng rất cao, nhưng về mặt ngấn ngầm hành động thì không phải là sở trường, để ta và Thái Nhi vào trong cứu Phương Đạt là được rồi. Ngươi đúng ở của canh gác cho chúng ta, không cần phải cùng vào trong đâu.

Thạch Mục nói.

- Nhưng mà……được rồi.

An Hoa sắc mặt thay đổi, muốn nói gì đó nhưng cụt hứng lại thôi.

- Ngươi yên tâm đi, ta rất nhanh sẽ cứu Phương Đạt ra. Ngay cả Thiên Phượng Nhất Tộc ta còn có thể lẻn vào huống hồ chi là Tử Tinh Ma Ngưu Nhất Tộc này.

Thạch Mục cười từ tốn, trên người hoàng quang lóe sáng, cả người trực tiếp phi độn xuống phía dưới mặt đất.