Tại Hội nghị mùa thu tháng Mười một năm 2011 của Toastmasters diễn ra tại Quận 53, tôi đã tiến hành một hội thảo giáo dục với chủ đề: “Hướng dẫn từng bước truyền tải một bài thuyết trình quan trọng và nổi bật”, dựa trên những hiểu biết của tôi khi tự mình nghiên cứu các bài diễn thuyết trên TED. Tôi đã rất sốc khi phát hiện ra TED và Toastmasters có ít điểm chung đến ngạc nhiên. Sau phiên hội thảo, những người bạn từ Toastmasters đã tặng tôi một núi phản hồi mang tính xây dựng và khuyến khích tôi chuyển nội dung hội thảo thành một cuốn sách. Sau đây là một số ít nhân vật tại Toastmasters đã tác động sâu sắc đến cuốn sách này: Joshua Reynolds, Grant DuBois, Nana Danso, Ryan Avery, Craig Valentine, Simone Morris, Sarah Goshman, Nicol Rupolo, Jane Shan, Eileen Murphy và Tom Kobak.
Tôi đã tự xuất bản và ra mắt phiên bản ngắn của cuốn sách này vào ngày 24 tháng 3 năm 2012. Cuốn sách đã được Irene, người vợ luôn nhẫn nại của tôi, người luôn được điểm cao hơn tôi trong các lớp Anh ngữ, biên tập rất khéo. Khi viết phiên bản này, tôi đã xem đó là một thành công khi dành tặng một bản cho con gái Emma và một bản cho con trai Ethan của mình. Khi đưa nó cho Emma, con bé liền nói: “Ba… Ba vừa viết một cuốn sách bỏ túi đấy!” Chính nhờ may mắn mà cuốn sách mỏng 100 trang này bắt đầu thu hút được sự chú ý của cộng đồng diễn giả, rồi lan tỏa ra từ đó.
Ngày 28 tháng 1 năm 2013, khi đang nhâm nhi cà phê trong một quán ở thành phố New York để chuẩn bị cho bài diễn thuyết Hùng biện kiểu TED trước một nhóm các nhà giáo dục, tôi bỗng nhận được tin nhắn sau trên LinkedIn:
Thưa anh Jeremey, tôi là Chủ tịch của Whimsy Literacy Agency. Một biên tập viên của tôi rất quan tâm đến cuốn sách anh viết. Xin vui lòng liên hệ lại với tôi để thảo luận thêm. Cảm ơn anh, Jackie Meyer.
Dù bộ dò các trò bất lương của tôi luôn trong trạng thái cảnh báo cao, song tôi vẫn dành ra nửa giờ tra cứu về Jackie và nhanh chóng nhận ra đây là người thật việc thật. Jackie không chỉ trở thành đại diện của tôi, mà còn là người bạn, người cố vấn mà tôi rất mực tin tưởng. Còn một tiếng nữa là đến giờ tôi thuyết trình, tôi gọi cho Jackie, và chị ngay lập tức kết nối tôi với biên tập viên Casey Ebro của nhà xuất bản McGraw-Hill. Thật bất ngờ, Casey nhận lời đến buổi hội thảo tôi tổ chức tối hôm đó. Tuy nghe như chẳng có gì phải nghĩ, nhưng quả thật có những đánh đổi rất lớn khi bạn chuyển từ hình thức tự xuất bản sang xuất bản truyền thống. Tôi rất trân trọng điều này vì hiếm có ai đủ may mắn để được lựa chọn như thế. Tôi quyết định chuyển hướng vì niềm tin của mình dành cho Casey; chính hiểu biết vô hạn của chị về cách thức truyền tải thông điệp đã thuyết phục tôi rằng chúng tôi có thể xây dựng một cuốn sách hay hơn để truyền cảm hứng cho nhiều người thể hiện những ý tưởng đáng lan tỏa của họ. Tôi thẳng thắn thừa nhận rằng Jackie và Casey nghĩ tôi là một cây viết tốt, song tất cả đều là nhờ kỹ năng đọc soát và biên tập thuộc hàng chuyên gia của PJ Dempsey.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa một tác phẩm tự xuất bản với một cuốn sách được xuất bản chuyên nghiệp chính là chất lượng sách và công tác marketing. Tôi mang ơn rất nhiều cá nhân trong đội ngũ của McGraw-Hill, những người đứng sau hậu trường để tạo nên điều thần kỳ cho cuốn sách này, như Chelsea Van der Gaag, Ann Pryor, Mary Glenn, Ron Martirano và Janice Race.
Cuối cùng, tôi muốn bày tỏ lòng cảm kích của mình đến tổ chức Hội nghị TED cùng các diễn giả đã truyền cảm hứng cho tôi qua những thông điệp và bài diễn thuyết của họ. Đặc biệt, tôi rất biết ơn Richard St. John, Simon Sinek, Daniel Pink và Becky Blanton vì đã tiết lộ những kinh nghiệm diễn thuyết trên TED mà ta không thể biết được nếu chỉ ngồi trong khán phòng hay xem qua video. Ngoài ra, tôi cũng xin gửi lời cảm ơn đến những diễn giả rất hào hiệp đã cho phép tôi trích dẫn các bài phát biểu tuyệt vời của họ trên TED, bao gồm: Joe Smith, Jill Bolte Taylor, Matt Cutts, Bunker Roy, Susan Cain, Salman Khan, Ken Robinson, Elizabeth Gilbert, Cameron Russell, Deb Roy, Jamie Oliver, Regena Thomashauer, Hans Rosling, Ric Elias, Amanda Palmer, Jane Chen và Brené Brown.