Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 377: Swan đen

Tự nhiên có thêm một cái đuôi.

Trâu Lượng gãi đầu nhìn Bóng Ma và lão Tà nói: "Lão Ma, lão Tà, ta phải đi tìm đồ vật tu bổ thú linh gấp, tạm biệt".

"Chờ đã!"

Bóng Ma mở miệng nói, "Đã bảo chúng ta cùng đi mà, có chúng ta thì loại khó khăn này còn không phải dễ như trở bàn tay sao?"

Mặc dù Đại Kim và Dư Triết không nói chuyện nhưng rõ ràng vẻ mặt của hai người cùng thể hiện một ý. Mọi người có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, đã là một đội ngũ thì chuyện của Lượng cũng chính là chuyện của bọn họ.

"Tốt, ta cũng không cần nói cảm ơn nữa", Trâu Lượng cười hì hì nhìn đám người lão Ma.

"Cảm ơn cái rắm", lão Ma tức giận trợn mắt nhìn mắt rồi ra hiệu cho Đại Kim và Dư Triết, "Đi thôi, cùng đi với tên nhóc này xem đến cùng là bí cảnh kiểu gì có thể xuất hiện đồ vật chữa trị thú linh".

Đúng lúc Trâu Lượng cùng đám người lão Ma và cô bé Shana dáng vẻ lanh lợi tới chào Hổ Tà để chuẩn bị đến Thông thiên tháp mở cánh cửa thực luyện thì Hổ Tà mở miệng nói.

"Chờ đã, lão Ma và Dư Triết, các ngươi đều không vào được".

"Cái gì?"

"Đó là nhiệm vụ có giới hạn cấp bậc, không hề khó đối với các ngươi cho nên chỉ dành cho cấp vàng sáng sơ cấp trở xuống. Thú linh của các ngươi quá mạnh không vào được", Hổ Tà cười tủm tỉm nói, hiển nhiên hắn đã biết điều này từ trước.

Bóng Ma là vàng sáng thượng đỉnh, Dư Triết là vàng tối, vì vậy hai người này chắc chắn sẽ không thể vào được cửa thực luyện có phân cấp bậc này.

Mấy người không biết nói gì. Lão Hổ Tà này không nói sớm làm cho mọi người mừng hụt một trận.

Đáng ghét nhất là Augustus, hắn đã trải qua thực luyện đường đó nên chắc chắn biết rõ giới hạn này nhưng hắn cố ý không nói ra để khi mọi người đi vào mới phát hiện.

Bóng Ma cắn răng bất mãn.

Dư Triết thì nghĩ sâu xa hơn một chút, nói không chừng đây là Augustus cố ý làm thế nhằm ném Lượng vào lịch luyện trong một môi trường đặc thù như vậy. Có điều là bạn nên hắn không thể trơ mắt nhìn Lượng đi mạo hiểm mà không giúp đỡ gì.

Dư Triết nhìn thoáng qua Đại Kim bên cạnh nói: "Ta và lão Ma đều không vào được, Đại Kim, ngươi mới vàng sáng sơ cấp, cùng Lượng đi một chuyến nhé!"

"Được", Đại Kim cười đôn hậu.

"Đi thôi", nói chuyện xong Trâu Lượng lập tức dẫn Shana và Đại Kim lên đường. Vào bí cảnh là để tìm đồ chữa trị cho Emma nên hắn không muốn lãng phí thời gian dù chỉ một phút.

Khi ba người mở cửa ra, bốn chữ cổ văn "Kính huyễn chi địa" Trên cửa chợt lóe rồi biến mất, Bóng Ma và Dư Triết đều quay đầu nhìn Hổ Tà với vẻ mặt kì dị.

"Lão Tà, ngươi đã biết từ lâu rồi đúng không?"

"Ờ".

"Ngươi đã biết chuyện của Augustus từ trước mà sao không nói cho chúng ta biết làm hại chúng ta phải hỏi thăm khắp nơi?"

Hai mắt Hổ Tà nửa nhắm nửa mở, bộ dáng lão thần tự tại, "Nói với các ngươi thì có tác dụng gì à?"

Bóng Ma nghẹn lời, quả thật không có tác dụng gì, người có thể cướp đồ vật từ trong tay Augustus nếu không phải đã chết thì chính là còn chưa sinh ra.

Kính huyễn chi địa, Trâu Lượng cùng Đại Kim và Shana vừa tiến vào đã thấy trước mắt là biển rộng mênh mông. Ánh mặt trời nghiêng nghiêng từ phương đông chiếu xuống làm mặt biển trong xanh trở nên lộng lẫy. Những con sóng lớn thoải mái nhấp nhô, gió biển mang vị mặn tanh đặc thù.

Trâu Lượng cảm thấy hết sức thoải mái vì ánh mặt trời ấm áp kết hợp với làn gió mát mẻ thổi qua người.

Nhìn từng đợt sóng tràn lên bờ cát vàng để lại từng vệt bọt sóng trên cát, hắn có cảm giác như đang đi nghỉ mát bên bờ biển Maldives trong kiếp trước.

Đại Kim gãi đầu nhìn mặt trời nhếch miệng cười cười. Behemoth là sinh vật máu lạnh thích ánh nắng ấm áp và cũng thích biển rộng mênh mông này.

Thiếu nữ Shana nhà Nicola nhắm mắt đưa chân đi theo phía sau Trâu Lượng, đôi mắt to như hai viên sapphire trong suốt sáng long lanh chuyển động dịu dàng tỏ ra tò mò đối với mọi thứ xung quanh.

Đáng tiếc kính huyễn chi địa không phải nơi để đám Trâu Lượng đến nghỉ ngơi. Cô gái này cũng rất ít nói, cảm giác có vẻ nhút nhát như rất sợ Trâu Lượng, hoàn toàn khác những cô gái hắn đã gặp. Tất cả các nữ chiến sĩ hắn biết có ai không phải là người mạnh mẽ. Trâu thần côn tuyệt đối không cho rằng Augustus chỉ tiện tay tìm Shana.

Mỹ nhân kế?

Không có trò gì mới hơn à?

Bờ cát màu vàng dưới chân rung động, từng con bọ cạp dài chừng một mét từ trong cát chui ra. Chúng có khuôn mặt rất giống loài người, cái đuôi giơ lên cao như cánh tay cần cẩu làm mọi người cảm thấy nguy hiểm.

Yêu thú cấp 27, ma bọ cạp đuôi đỏ.

Có thể phun cát độc, tốc độ di động nhanh, có năng lực ngụy trang, có thể hòa lẫn với màu sắc môi trường xung quanh. Điều quan trọng nhất là ma bọ cạp đuôi đỏ có vỏ ngoài vô hiệu hóa mọi vũ khí thấp hơn cấp bạc trắng. Năng lực phòng ngự trời sinh.

Hơn nữa ma bọ cạp đuôi đỏ luôn sống thành đàn, đã xuất hiện là sẽ có mấy chục đến hàng trăm con, có thể nói là một biển bọ cạp.

Phù!

Phù! Phù!!

Từng đợt âm thanh vang lên, đám ma bọ cạp bò ra trước đã mở miệng phun cát độc về phía ba người Trâu Lượng.

Mười mấy con ma bọ cạp phun cát đan chéo nhau hầu như không có bất cứ góc chết nào để trốn tránh. Tốc độ nhanh như đạn.

Nhưng đám người Trâu Lượng còn phải tránh sao?

Đại Kim đứng lên phía trước ưỡn ngực lên.

Ngao một tiếng, căn bản không cần sử dụng bất cứ sức mạnh nào, bắp thịt phát triển hoàn mỹ của Behemoth tự nhiên căng phồng lên, cả người lộng lẫy như một pho tượng đồng dưới ánh mặt trời.

Tràn ngập sức mạnh, ngang tàng tới cực điểm, hoàn toàn che kín phía trước Trâu Lượng và Shana.

Tất cả cát độc bắn tới đồng loạt bị bật ra, loại yêu thú nhỏ cấp hai mươi mấy đối với gã Behemoth cấp vàng sáng Đại Kim này chẳng qua chỉ là gãi ngứa.

Rầm!

Đại Kim nhấc chân đạp tới thờ ơ như không, một con bọ cạp tới gần trước mặt hắn lập tức bị giẫm thành thịt nát. Đòn phản kích trước khi chết của cái đuôi độc còn chưa kịp chạm vào Đại Kim đã bị hắn nhẹ nhàng đưa tay bắt được rồi kéo đứt.

Nhìn con bọ cạp bị giẫm thành thịt nát, Đại Kim nhếch miệng cười cười, trò đùa này yếu quá.

Lên đến hàng trăm con ma bọ cạp đuôi đỏ từ dưới cát chui lên tụ tập lại với nhau. Loại yêu thú này vốn không dựa vào cá thể mà dựa vào số đông để thủ thắng.

Đáng tiếc chúng gặp phải Đại Kim.

Behemoth vàng hít một hơi, bắp thịt trên người lại tiếp tục phồng lên. Sau một khắc, thân thể Đại Kim thụp xuống, hai tay dùng sức đấm rất mạnh xuống bãi cát.

Ầm!!

Một con sóng cát màu vàng do sóng xung kích bạo lực của Đại Kim tạo thành đột nhiên lao nhanh về phía trước như một trận bão cát nhỏ, trong nháy mắt tràn qua cả đám ma bọ cạp, mai táng chúng ở phía dưới biển cát.

Có vài con ma bọ cạp ở xa thì bị sóng cát đẩy thẳng xuống biển vùng vẫy rồi biến mất trong sóng nước.

"Đại Kim, ngươi bạo lực quá", Trâu Lượng nhìn hắn giơ ngón tay cái cười hì hì, "Nhưng mà ta thích".

Đại Kim cười cười, không thể tưởng tượng một gã nhỏ con có thể nói với Behemoth cấp vàng sáng như vậy, ít nhất Shana chưa bao giờ thấy.

Một thực luyện đường có thể rơi ra vật phẩm đặc thù tuyệt đối không thể vượt qua thoải mái, vừa rồi chẳng qua là khai vị mà thôi.

"Đại Kim, ngươi đứng đây, ta đi xung quanh xem xem".

Trâu Lượng nói rồi cất bước đi dọc theo bờ cát quan sát, Shana bám sát phía sau hắn một bước cũng không rời như một cái bóng. Đó là dặn dò của lão tổ tông.

Trâu Lượng chưa kịp trở về Đại Kim đã chú ý tới ngoài khơi phía trước xảy ra thay đổi. Mặt biển không còn yên bình như lúc trước mà càng ngày càng tối tăm và vẩn đục như có một cơn bão sắp tới.

Mắt thường có thể nhìn thấy giữa những cơn sóng biển có một số sinh vật to lớn như cá voi như ẩn như hiện ngoài khơi tạo thành những cơn sóng lớn kinh người.

Luồng yêu lực cuồn cuộn đó như một ngọn núi vô hình đè tới khiến cả không gian đều trở nên ngột ngạt.

"Yêu thú cấp 30, người cá mập biển sâu!"

Trâu Lượng vừa mới dẫn Shana đi một vòng trở về, hiển nhiên Shana biết con này nên không nhịn được che miệng nói.

"Người cá mập?"

Trâu Lượng nhếch miệng. Trò đùa gì đây? Vây cá mập thì hắn biết mặc dù chưa được ăn.

Hai tay Đại Kim chống nạnh thì thào nói: "Đây là bá chủ dưới biển, có thể phun nước, hơn nữa sức mạnh ở trong nước gấp trăm lần trên bờ. Behemoth xuống nước cũng không chơi được với chúng".

Nhìn số lượng này quả thực là nguyên một đàn người cá mập đã tới, đông nghịt không nhìn thấy tận cùng. Khi yêu thú cấp ba mươi tụ tập đến trăm con trở lên thì uy áp đó không hề kém một lãnh chúa yêu thú, ngay cả tầng mây trên biển cũng bị yêu lực làm ảnh hưởng.

Mây đen như mực kết hợp với sóng lớn và nước xoáy của biển sâu, sức ép như có một ngọn núi đang đè xuống muốn mọi vật đều phải sụp đổ tan tành.

Đứng ở trên bờ chịu đòn là không được, chỉ có xuống nước chơi đùa với chúng.

"Behemoth không thích nước..." Đại Kim bất đắc dĩ gãi đầu. Ở đây hắn là kẻ mạnh nhất, không thích nghịch nước cũng phải đi đầu.

"Đại Kim chờ đã. Để ta".

Trâu Lượng đi lên đưa tay cản lại, rất lạnh lùng đi tới mép nước cuối bãi biển phía trước, dưới chân chính là biển rộng cuộn sóng càng ngày càng kịch liệt.

Hắn biết đây là khảo nghiệm. Hiện nay còn chưa nhìn ra manh mối của không gian kính huyễn, nhưng vừa rồi tìm kiếm phụ cận hắn biết không thể rời khỏi. Bốn phía đều bị sương mù bao phủ, hiển nhiên hai đợt yêu thú liên tục xuất hiện là khảo nghiệm của thực luyện trường này. Nếu như ngay cả tầm này đều không ứng phó nổi thì cũng đừng nghĩ vượt qua thứ thách sau nữa.

Shana hơi lo lắng đi theo, ngoan ngoãn đứng chờ cách hắn không đến một mét.

Không phải nàng lo lắng cho mình mà là cho người tuổi trẻ này. Hắn chắc chắn có chỗ hơn người vì được lão tổ tông nhìn trúng, nhưng đối mặt với mấy trăm người cá mập biển sâu cấp ba mươi thì có biện pháp nào chứ?

Thiếu nữ hơi cắn môi nhìn đàn yêu thú hải dương không ngừng đến gần. Luồng yêu khí cuông cuộn đáng sợ đó làm thân thể nàng lắc lư như sắp ngã nhưng thấy Trâu Lượng vấn đứng lặng như núi nên nàng cũng cắn răng kiên trì.

Đàn yêu thú biển sâu nhận định gã Bear nho nhỏ dám đứng bên bờ cát này chính là kẻ thù của chúng. Trong khu vực phong ấn này chúng chính là vua của hải dương. Tất cả mọi người dám khiêu khích, giết!!

Gầm!!!

Cùng với tiếng gào thét như sấm, sát khí lạnh lùng trong nháy mắt đè tới Trâu Lượng và Shana trên bờ cát như lốc quét qua, như bão đổ bộ.

Hai tên tí hon này thì chỉ cần một ngọn sóng là đánh tan rồi.

Theo sát sóng lớn là thủy tiễn phun ra từ trong miệng mấy trăm yêu thú người cá mập!

Nụ hôn của người cá!

Nghe có vẻ vô cùng ngọt ngào nhưng đó chính là nguyên tố nước áp lực cao có thể đánh nát tất cả thân thể máu thịt nếu phun trúng.

Cho dù là thân thể mạnh mẽ của Behemoth bị mấy trăm yêu thú người cá mập dùng thủy tiễn phun trúng cũng nhất định sẽ thương tích đầy mình.

Đại Kim phía sau nắm chặt nắm đấm chuẩn bị ra tay nhưng nhìn thấy Trâu Lượng đứng phía trước lại từ bỏ ý nghĩ tấn công cười ha ha đứng nhìn.

Trâu thần côn hít sâu một hơi rồi hú dài một tiếng, âm thanh của chiến ca thẳng tắp lên cao. Với sức mạnh chiến ca hiện nay của hắn quả thật không cần thủ pháp cao thâm gì.

... A ~ ~ ~

Mắt thấy ngọn sóng lớn cao tới mười mét như bàn tay người khổng lồ sắp vỗ nát Trâu Lượng và Shana với khuôn mặt trắng bệch thì, nổ!!

Ngọn sóng mười mét nổ tung hóa thành một đám hơi nước.

Chiến ca bão táp cực hạn!

Đã lĩnh ngộ được âm Bass và sóng chấn động nên âm cao cực hạn giai đoạn đầu tiên của chiến ca được sử dụng hết sức thoải mái tự nhiên.

Vô số bọt nước rơi xuống như những hạt mưa nhưng lại không tạo thành bất cứ đe dọa nào.

Chính giữa khung cảnh có uy lực như kỳ tích này Trâu Lượng đang dang rộng hai tay đứng bên bờ biển hô phong hoán vũ trước đàn yêu thú cấp ba mươi đông nghịt và biển rộng sóng lớn ngập trời!

Giờ khắc này hắn dường như là thần!

Nói thẳng, càng ngày Trâu thần côn càng thích trò tạo pose này, có thể giải tỏa những bí bức trong lòng.

Bé con Shana bị khí thế của sóng lớn và âm cao cực hạn làm kinh hoàng, hai tay che trước ngực khiếp sợ nhìn một màn này.

Đây là người lão tổ tông lựa chọn sao?

Nói thật lúc đầu khi nàng được chọn cả gia tộc đều trở nên điên cuồng, buộc nàng phải hoàn thành nhiệm vụ bằng bất kì giá nào. Bất cứ một chi nào của tộc Thiên Mị có thể đột nhiên được phục vụ cho nhân vật trong truyền thuyết như Augustus đều là may mắn cực lớn.

Mà tất cả việc này đều chỉ vì một người tuổi trẻ.

Quả nhiên lão tổ tông nói không sai, người này rất mạnh! Thật sự rất mạnh! Có điều chỉ vì điều này sao?

Trong tộc Thiên Mị thiên tài vẫn xuất hiện lớp lớp, rất nhiều người mạnh hơn người này!

Vô số thủy tiễn nguyên tố nước hình thành điên cuồng bắn tới nhưng dưới chiến ca của Trâu Lượng, dưới từng sóng âm cao chồng lên như không có cực hạn của hắn thì đều lập tức nổ tung.

Người cá mập cũng đã nổi giận! Trước đây chúng hoành hành ngang ngược quen rồi, đâu biết lại đụng vào một người như vậy. Tên này như một cục cao su, đánh không vỡ, chém cũng không đứt.

Yêu thú tới cấp ba mươi đã có trí tuệ không kém. Sóng lớn và nụ hôn của người cá liên tục mất hiệu lực mà còn bị âm cao cá heo của Trâu Lượng phát ra làm cho luống cuống. Tất cả đám người cá mập đều xao động chuẩn bị sử dụng một cấm chiêu lớn.

Tấn công quần thể!

Khi tất cả đám người cá mập tập hợp sức mạnh lại có thể bùng nổ ra sức phá hoại không kém lãnh chúa yêu thú lớn.

Mặt biển trong nháy mắt từ cực động biến thành cực tĩnh.

Sự yên lặng trước cơn bão táp.

Nước biển dần dần sôi trào, yêu lực khổng lồ tụ tập lại để tạo nên một cơn sóng cực lớn, một cơn sóng thần có thể biến toàn bộ những gì trên bờ cát thành bột phấn.

Nhưng không có cơ hội!

Trong lúc đám người cá mập miễn cưỡng chịu đựng âm cao điên cuồng của Trâu Lượng để tụ tập yêu lực chuẩn bị tạo ra sóng thần...

Một âm Bass nổ vang! Mỗi một tiếng đều như nốt nhạc thấp nhất, như tiếng gào thét thần sấm phát ra từ chân trời xa xôi.

Trong nháy mắt không còn âm thanh, không còn thì giác, cũng không còn cảm giác. Trong cả thế giới chỉ có một âm thanh duy nhất, đó là tiếng tim đập của thần!

Âm Bass trầm hùng gào thét!

Mười mấy tên người cá mập xông lên trước tiên đồng thời nổ tung đầu, sức mạnh của âm Bass xâm nhập linh hồn phá hủy từ bên trong.

Những người cá mập còn lại cũng không chịu nổi, vừa rồi nghe thấy âm cao cá heo đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, tinh thần hoảng loạn, bây giờ âm Bass xuất hiện cảm giác như thân thể sắp nổ tung rồi!

Đây là nỗi sợ hãi đối với cái chết chưa bao giờ xuất hiện.

Đám người cá mập kinh hoàng lùi lại rồi tan ra tạo thành từng vệt nước xoáy trên mặt biển. Hai con chạy chậm nhất bị âm Bass của Trâu Lượng lan đến liên tiếp nổ tung làm đàn người cá mập càng hoảng hốt chạy trốn.

Cả thế giới đã thanh tịnh.

Chỉ có Trâu Lượng giơ hai tay đón hơi nước và bọt sóng. Một tia nắng đâm thủng mây đen chiếu vào trên người hắn như thần tích.

Đích xác là thần tích, có thể sáng tạo kỳ tích người bình thường không làm được, hắn chính là thần.

Đôi mắt như sapphire của Shana nhìn chằm chằm bóng lưng Trâu Lượng. Cô bé hơi cắn môi, gương mặt đỏ ửng, không biết đang nghĩ gì, có vài nét ngượng ngùng của thiếu nữ.

"Đại Kim, chúng ta phải xuống dưới nước", Trâu Lượng quay đầu lại không để ý đến ánh mắt mông lung của thiếu nữ mà nhìn Đại Kim chỉ ra biển, "Chỗ đó có hòn đảo, đây là đường ra duy nhất, chúng ta tới xem xem".

Theo ngón tay hắn, hơi nước trên biển hơi tản ra để lộ bóng dáng mờ mờ của một hòn đảo nhỏ.

Món khai vị đã ăn xong, chỗ đó có lẽ sẽ hơi có tính thách thức.

Đại Kim trợn mắt đưa tay ước lượng khoảng cách tới hòn đảo có chút buồn bực, "Tiểu Lượng, Behemoth không biết bay mà..."

"Ta có biện pháp làm cho mọi người bay qua", Trâu Lượng đã tính trước từ lâu, "Xác người cá mập bập bềnh trên biển chính là cầu nối. Giẫm lên là chúng ta có thể ra đến đảo. Chỉ có điều tốc độ phải nhanh một chút, thời gian có hạn".

Nghe hắn nhắc nhở Đại Kim mới kinh ngạc phát hiện quả thật là như thế.

Những thi thể đó bị sòng biển xuốn ra xa thoáng chốc đã kéo dài từ bờ ra đến hòn đảo nhỏ đối diện. Có điều phải nắm chắc thời gian, chậm hơn một chút thì thi thể người cá mập sẽ bị sóng biển đẩy ra chỗ khác.

Có sự trợ giúp của nhẫn lơ lửng thì sẽ không có vấn đề gì.

Đại Kim không còn chần chừ nhếch miệng cười, "Tiểu Lượng, lên trên người ta".

Trâu Lượng nhìn Shana bên người, cô gái này không giống như là người của gia tộc Nicola, còn nhút nhát hơn cả tộc thỏ Rabbit. Cả ngày chỉ biết theo Trâu Lượng như một nàng dâu mới làm hắn cũng không thể làm gì được.

Nếu như là loại điêu ngoa buông thả như Michiwa thì Trâu Lượng có rất nhiều cớ đuổi nàng đi, nhưng từ đầu đến giờ Shana đều dịu dàng như vậy, nàng không hề làm phiền gì và chỉ đi sát theo hắn dường như nếu bỏ rơi nàng thì nàng có thể khóc ngay vậy. Suy nghĩ đến tính cách của Augustus, nếu như mình vứt bỏ cô nàng này sợ rằng sẽ mang đến tai họa cho nàng, bà nội Bear, lão quái vật này thật sự tàn nhẫn, thoáng cái đã nắm được điểm yếu của mình rồi.

Vừa rồi khi người cá mập dâng sóng lớn lên Trâu Lượng cũng cố ý dọa nàng một chút, nào biết mặc dù bề ngoài cô bé này yếu đuối nhưng tính cách lại rất cố chấp. Đã quyết định theo hắn thì thật sự chết cũng không lùi. Truyện được copy tại Truyện FULL

Không sợ trời không sợ đất nhưng gặp phải loại hình như Shana này thì sắt thép cũng phải chảy thành nước hết.

Trâu Lượng lắc đầu đưa tay kéo tay Shana, hắn cũng không giải thích gì mà trực tiếp kéo nàng nhảy lên bả vai Đại Kim.

"Bám chắc vào, Đại Kim chạy còn nhanh hơn gió".

"Cảm ơn, cảm ơn", Shana lại đỏ mặt, nghe lời Trâu Lượng hai tay ôm chặt... Đương nhiên là ôm chặt eo Trâu Lượng, nàng còn quá e thẹn để ôm đầu một con Behemoth lạ... Mà còn là Behemoth vàng, đây tuyệt đối là đại nhân vật.

Trâu Lượng không biết nói gì, ngươi đỏ mặt cái gì chứ...

Đại Kim nhếch miệng cười cười, cảm thấy hai người trên vai đã nắm chắc, thân thể hắn hơi khom lấy đà rồi vung tứ chi chạy như điên.

Trâu Lượng nói không sai, tốc độ của hắn còn nhanh hơn gió bởi vì Đại Kim là Behemoth vàng cuồng dã, hắn là cơn lốc!

Tứ chi chạy như tia chớp mang theo luồng khí xao động, một khắc sau Behemoth vàng to lớn cõng Trâu Lượng và Shana nhảy lên cao như sao băng giẫm lên một chiếc thi thể người cá mập. Có điều ngoài dự liệu của Trâu Lượng là những thi thể này đều rất ổn định, thừa nhận sức nặng của Đại Kim vậy mà không hề lắc lư, ngay cả nhẫn lơ lửng cũng không cần dùng.

Mượn lực bắn lên, Đại Kim nhanh chóng nhảy tới một mục tiêu khác trên mặt biển.

***

Trong lúc Trâu Lượng đang cố gắng tìm cách cứu Emma tại kính huyễn chi địa thì ở một nơi khác phía cực tây của đại lục, Thanh Nhã Chiêm đài vọng nguyệt còn đang gian khổ tiến lên.

Trong bão cát giống ngựa sa mạc kéo xe cũng như đánh mất phương hướng, những vì sao trên bầu trời trở nên hỗn độn, phương vị thất sát cũng không phân biệt được nữa.

Trong lòng Thanh Nhã bỗng cảm thấy sợ hãi không rõ vì lí do gì.

Vật đổi sao dời, tinh tượng hỗn độn...

***

"Nhanh! Nhanh hơn chút nữa!!"

"Các ngươi không ăn cơm à?"

Cùng với tiếng gầm của Thiên Lang Sô Câu, năm anh em Doff điên cuồng cào hai chân trước. Mục tiêu của họ là một tảng đá núi cao mười lăm mét dày hai mươi mét!

Chỉ có đánh nát khối đá khổng lồ này mới coi như đạt tiêu chuẩn, nếu không Sô Câu sẽ không thừa nhận có đệ tử như vậy. Vào tay Sô Câu, hoặc là xuất sư, hoặc không đủ tư cách xuất sư thì phải chết.

Năm anh em đều đã rất rõ ràng điểm này, hơn nữa họ cũng rõ ràng Sô Câu tuyệt đối có thể thực sự hạ thủ được. Nói chính xác thì tộc sói chính là tính cách này.

"Nghĩ đến người các ngươi cần đi theo, nghĩ đến sỉ nhục của tộc sói những năm gần đây, làm đồ ăn hại hay là đột phá đều do các ngươi lựa chọn!"

Trong thân thể uể oải muốn chết của năm anh em Doff đột nhiên tuôn ra một luồng sức mạnh mới, mắt đỏ lên.

Điên cuồng vung vuốt, không để ý đến da tróc thịt bong, không sợ bất cứ đau đớn nào, dùng vuốt cào, dùng răng cắn, dường như trước mặt chính là kẻ thù lớn nhất của họ.

Đàn ông có thứ quan trọng hơn tính mạng: Lời hứa!

Mạnh lên, biến thành tộc sói mạnh mẽ nhất rồi trở lại bên người hắn!

Tộc sói nhất định có thể đứng lên lần nữa!

***

Cùng thời khắc đó, trên cao nguyên tuyết vực phía bắc, Gina, Salaman và vài nhân viên bên ngoài của hàng ngũ sứ đồ đang gian nan bước thấp bước cao đi trong tuyết.

Bão tuyết đầy trời hầu như làm mọi người không thể nói chuyện được, vừa mở miệng gió tuyết vô biên đã cắt vào trong miệng như những lưỡi dao. Cực kì khó chịu.

Nhưng mặc kệ như thế nào thì rốt cục nhiệm vụ lần này cũng đã có manh mối, phải nhanh chóng truyền tin tức về cho bệ hạ biết.

Gina siết chặt chiếc áo da trên người, trong đầu không khỏi nhớ tới hình bóng Arthur.

Mấy tháng không gặp, không biết hắn có khỏe không? Chỉ có nhiệm vụ như vậy mới có thể làm cho nàng trầm tĩnh lại. Quả thực thời gian đúng là phương thuốc tốt nhất, ít nhất bây giờ nàng không còn cảm thấy giày vò như vậy nữa.

***

Không nghĩ tới, hoàn toàn không nghĩ tới.

Trâu Lượng cho rằng cửa thứ hai nằm trên hòn đảo này, nhưng không nghĩ tới cả hòn đảo này chính là một sinh vật sống.

Một yêu thú thượng cổ không biết tên, tựa hồ đang ngủ say.

Cùng với sự nhấp nhô của thân thể nó khi hô hấp có thể cảm thấy sức sống và yêu lực mạnh mẽ rung động khiến nước biển bốn phía không ngừng tạo thành sóng nước.

Ánh nắng mông lung chiếu tới tạo thành những vết loang lổ trên mặt đất. Trên thân thể khổng lồ như một hòn đảo nhỏ của nó mọc đầy một loại thực vật màu lục, thậm chí bên mép nước còn có mấy cây dừa.

Nếu như có thể làm một khu nghỉ mát ở đây, thêm vài người đẹp bikini thì chắc chắn sẽ kiềm được rất nhiều tiền. Có điều loại rung động này quả thật làm mọi người khó tiếp nhận.

Một tấm bia đá thu hút sự chú ý của Trâu Lượng.

"M... bay... Khuynh hướng dục vọng nghiêm trọng, tồn tại nhân tố không xác định. Đề nghị xử lý theo dạng sản phẩm lỗi..."

Trâu Lượng có cảm giác muốn hộc máu, mà chỗ mấu chốt nhất kia lại không còn nhìn rõ nữa.

Đại Kim và Shana kì quái nhìn hắn rồi cũng xem bia đá, "Làm sao vậy?"

Trâu Lượng lắc đầu làm cho mình không được suy nghĩ miên man nữa, "Không sao, xuất phát thôi", xem ra mặc dù hai người biết nói từ cổ nhưng không biết đọc chữ cổ văn.

Trâu Lượng cùng Đại Kim và Shana ngoan ngoãn đi lên trên đảo, bên tai hơi động, một âm thanh kỳ dị từ xa đến gần.

Ù ù...

Bóng đen che trời, tiếng đập cánh điên cuồng.

Một mảng bóng đen nhanh chóng bay tới gần.

Đó... Bóng dáng yểu điệu, cánh chim như thiên nga đen.

Thần thú ạ, vậy mà là Swan màu đen!