Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 171: Tính khí gấu của Trâu thần côn lại phát tác

"Ngươi, ngươi dám động ta một chút thử xem!" Mark giật nảy, không nghĩ tới tên nhà quê này lại có thân thủ như vậy. Ai cũng biết giữa quý tộc thường xuyên xảy ra tranh chấp nhưng đều để người hầu chiến đấu, dù tranh chấp thể diện nhưng sẽ không trực tiếp đánh đối phương. Đây là quy củ, một bình dân chủ động tấn công quý tộc hoặc nhân viên chính phủ đó chính là tự tìm phiền toái rồi.

Lúc này chỉ cần Trâu Lượng thu tay lại rời đi thì cũng sẽ không có việc gì, nhưng hiển nhiên Trâu bạn học không phải loại người như vậy.

Đối với những kẻ gây sự Trâu bạn học luôn rét lạnh như mùa đông.

"Ngươi đừng tới đây!"

"Kỵ sĩ đoàn đến rồi, kỵ sĩ đoàn đến rồi..."

Lúc này những người chung quanh kêu lên, Mark lập tức bình tĩnh lại, "Nhóc con, ngang nhiên tấn công quý tộc, ngươi chết chắc rồi!"

Trâu Lượng không hề có ý định bỏ đi, "Lại thêm một cánh tay".

Kỵ sĩ đoàn nhanh chóng giải tán đám người rồi lập tức bao vây lại, Trâu Lượng đưa tay bắt được Mark. Tên nhóc này còn muốn phản kháng nhưng đâu phải đối thủ của Trâu Lượng, một cú vật qua vai, hơi vặn tay, một tiếng răng rắc kèm theo một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa vang lên, nước mắt nước mũi tung tóe.

Tất cả mọi người đều há hốc mồm, ai cũng không nghĩ tới gã nhà quê này thật sự dám động thủ, lần này xảy ra chuyện lớn rồi!

Đương nhiên Kỵ sĩ đoàn biết Mark, vừa thấy cảnh này lập tức ra roi thúc ngựa nhanh chóng vây quanh, trường thương chỉ thẳng Trâu Lượng.

"Lập tức buông ra Nam tước Mark, nếu không tự gánh hậu quả..."

Tiểu đội trưởng cả giận nói.

Trâu Lượng ngẩng đầu cười cười, "Đừng nóng vội mà, hắn còn nợ ta một tay và một chân nữa..."

Nói rồi một cước đạp gãy chân Mark trước mặt tất cả mọi người, "Nam tước Mark! Ngươi nói đi, đang tử tế cần gì phải chọc ta. Đừng khóc, ngoan, còn một cánh tay nữa!"

Leng keng...

Tất cả các kị sĩ đều chĩa thương vào người Trâu Lượng, nếu là lúc khác chắc chắn tiểu đội trưởng sẽ lập tức xuống tay nhưng người này thần thái bình tĩnh, biết rõ đối phương là Nam tước Mark mà còn dám động thủ trước mặt kỵ sĩ đoàn, chắc chắn có lai lịch. Điều này làm cho hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Vị tiên sinh này, trước hết buông Nam tước Mark ra, có chuyện gì từ từ nói chuyện!" Stern nói. Bình thường quý tộc đánh nhau kỵ sĩ đoàn đều mặc kệ nhưng nếu như là bình dân tấn công quý tộc thì lại là trọng tội rồi.

Răng rắc...

Trong lúc nói chuyện một cánh tay khác cũng gãy rồi, những người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều. Nghe nói có người xử lí Nam tước Mark thì ai cũng rất tò mò, người nào to gan như vậy, nhất là còn dám động thủ trước mặt kỵ sĩ đoàn. Cho dù người động thủ là quý tộc cũng không dễ làm, có thể sẽ dẫn tới đấu tranh gia tộc.

Tất cả trường thương đã chĩa thẳng vào cổ Trâu Lượng, chỉ cần đội trưởng ra lệnh một tiếng lập tức sẽ cho gã này thêm vài lỗ thủng trên người.

Trâu Lượng rất lạnh nhạt vỗ vỗ tay, "Kị sĩ tôn kính, bất cứ một người nào, cho dù là quý tộc, bất kể hắn là thân phận gì. Ngang nhiên tấn công một tế ti đều là làm nhục Thần thú, để lại cho hắn một cái mạng chó là nể mặt lắm rồi".

Stern nghe thấy đối phương là tế ti, cũng coi như là người một nhà, nhưng chuyện này quá lớn, coi như là tế ti cũng không dễ xử lí.

"Tế ti tôn quý, ta là tiểu đội trưởng tiểu đội thứ ba kỵ sĩ đoàn Thần miếu, đại kỵ sĩ Stern. Xin hãy báo ra thân phận, việc này quan hệ trọng đại, sợ rằng phải do phòng Thị chính phán quyết."

Stern biết chuyện đến nước này đã không phải kỵ sĩ đoàn có thể quyết định.

"Arthur, tế ti kiến tập..."

Lập tức những người vây xem xôn xao, một tế ti kiến tập mà dám đánh tàn phế một Nam tước, quả thực là hỏng não rồi!

Trừ phi hắn là con tư sinh của đại nhân Shaman Subaru còn nếu không thì chuyện này chắc chắn không xong.

Stern cũng đau đầu rồi, kỳ thực hễ là người của phe Thần miếu đều sẽ cảm thấy sướng. Công hội điêu khắc sư quả thực quá kiêu ngạo, nhưng lần này xong đời rồi, cho dù hắn muốn bảo vệ cũng không được, dù sao thì đối phương cũng chỉ là một tế ti kiến tập.

"Tế ti kiến tập Arthur, mời theo chúng ta đi một chuyến, chuyện lần này rất nghiêm trọng", Stern thở dài.

Mark đang nằm trên mặt đất tựa hồ đã tỉnh, nước mắt nước mũi cũng phun, "Ta phải giết ngươi, cha ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, năm ngựa xé xác, năm ngựa xé xác, đau chết ta rồi!"

Trâu Lượng nhíu mày, con bà nó, kêu gào thật khó nghe, sau đó lại tung một cước lên trán Nam tước Mark trước mặt tất cả mọi người khiến hắn lại ngất đi.

Stern cũng giật nảy.

"Đại kỵ sĩ Stern, ta ra lệnh cho ngươi lập tức treo thằng ăn hại này lên cửa thành, bất cứ hành vi khinh nhờn Thần thú nào cũng là dị đoan, phải cảnh cáo!"

Trâu Lượng mở cổ áo để lộ ra một tấm huân chương sáng lấp lánh.

Huân chương thánh chiến bụi gai vàng!

Stern chợt thấy hoa mắt rồi vội vã xoay người xuống ngựa, các kị sĩ khác cũng tranh nhau nghiêng người xuống ngựa, toàn bộ quỳ một gối xuống đất, "Tham kiến kị sĩ thánh chiến, Thần thú vinh quang!"

"Thần thú vinh quang!" Trâu đấm ngực đáp lễ phi thường thần côn, "Treo tên này lên một ngày..."

"Tuân mệnh!" Stern lập tức hành lễ rồi gầm lên, "Treo lên, treo lên cửa thành".

Tất cả các kị sĩ đồng loạt dạ ran, Thần thú tại thượng, vậy mà là kị sĩ thánh chiến, còn trẻ tuổi như thế, chỉ sợ đúng là con cháu của Giáo hoàng bệ hạ, Mark xui xẻo rồi!

Tất cả mọi người xem náo nhiệt đều há hốc mồm, vậy cũng được???

Thành vệ quân cũng đã đến, nhìn thấy tình hình này lập tức ngăn cản đường đi, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy Mark đã tàn phế mà kỵ sĩ đoàn Thần miếu lại buông tha cho hung thủ.

"Đội trưởng Stern, ngươi muốn tạo phản hay sao mà đối đãi Nam tước Mark như thế?" Miquel giận dữ, thành vệ quân và kỵ sĩ đoàn Thần miếu vẫn luôn mâu thuẫn, thường xuyên có va chạm xô xát với nhau.

Phía trên cũng mặc kệ chuyện này, bọn họ chỉ cần thắng, chỉ cần thể diện.

"Đội trưởng Miquel, không được cản trở chúng ta thi hành công vụ!"

"Đội trưởng Stern, gan của ngươi đúng là càng ngày càng lớn, vậy mà dám bắt Nam tước Mark, lập tức thả người, Nam tước đại nhân cần trị liệu!"

"Ha ha, đội trưởng Miquel, thật ngại quá, ta đang thi hành công vụ, Nam tước Mark làm nhục Thần thú, phải thị chúng một ngày!"

Stern cười tủm tỉm, trong mắt cũng tràn ngập sát cơ.

Leng keng...

Song phương đao thương gặp nhau.

Lúc này Trâu Lượng lại chỉ sợ thiên hạ không loạn, hắn đi ra, sắc mặt bình tĩnh, "Đội trưởng Stern sao vậy, chẳng lẽ Daros không nằm dưới ánh sáng của Thần thú sao mà ngài dám ngang nhiên che chở cho kẻ dị đoan?"

"Tế ti đại nhân tôn kính, có vài kẻ muốn nịnh hót người quyền quý nên từ lâu đã quên mình họ gì rồi!" Stern cũng rất âm hiểm, nếu như hắn nói ra thân phận của Arthur thì có thể đối phương sẽ sợ nên hắn quyết định lập lờ.

Vừa nghe thấy đối phương chẳng qua chỉ là một mẹ nó tế ti nhỏ Miquel càng nổi giận đùng đùng, đây chính là cơ hội tốt để thể hiện mình.

"Các anh em, kỵ sĩ đoàn Thần miếu vu hãm quý tộc, chuẩn bị chiến đấu!"

Kỵ sĩ đoàn Thần miếu thì càng trực tiếp, "Thần thú vinh quang!"

Trong lúc song phương giằng co thì Trâu bạn học tiện tay cầm một quả như quả dừa từ trên sạp hàng rong ném về phía trán Miquel, đại chiến bùng nổ trong nháy mắt.

Tiên hạ thủ vi cường, đánh mẹ nó!

Sức mạnh của song phương vốn tương xứng nhưng bên này có đại kỵ sĩ áp trận còn bên kia thì ném chuột sợ vỡ đồ vì Mark vẫn nằm trong tay kỵ sĩ đoàn. Huống hồ còn có một tế ti đại nhân âm hiểm, thỉnh thoảng lại ném ra thứ gì đó, khỏi phải nói, vừa chuẩn vừa tàn nhẫn.

Rất nhanh kỵ sĩ đoàn Thần miếu đã giành toàn thắng, đương nhiên trong trường hợp công khai bọn họ chưa đến mức hạ tử thủ nhưng bị thương là khó tránh khỏi.

Mà lúc này trong đám người lại truyền đến tiếng vỗ tay, "Anh trai, anh thật uy vũ!"

Nini ném xuống đồ vật trong tay lao về phía Trâu Lượng, "Anh trai giỏi nhất!"

"Bé con, chỗ này nguy hiểm, em với chị gái tránh sang một bên, đợi lát nữa..."

"Không được, không được mà, có anh trai ở đây đương nhiên Nini không sợ bọn khốn này, tất cả phải cho lên cọc thiêu sống!"

Dù sao cũng xuất thân từ gia tộc thần côn nên vừa mở miệng đã không thể xem thường. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Vừa thấy Annie, Miquel còn đang cố chống cự lập tức biết mình đã mắc lừa nên nhanh chóng từ bỏ chống cự.

Ai cũng biết đại nhân Shaman chỉ có một cháu gái này, có thể làm cho tiểu thư Annie gọi là anh trai mà lại thân thiết như thế... Mẹ, tên Stern đáng chết thật âm hiểm.

"Kị sĩ Stern, còn ngẩn ra đấy làm gì, đừng để ta đợi lâu!"

"Tuân mệnh!"

Kỵ sĩ đoàn hùng dũng hiên ngang lao vào cửa thành, một đám người xem náo nhiệt cũng đi theo phía sau.

Trâu Lượng vốn muốn gây rối một chút nhưng Nini đã lộ diện nên đành thôi, Lộ Dao lo lắng kéo Trâu Lượng tới kiểm tra xem có vấn đề gì không.

"Không có việc gì, loại mặt hàng này làm sao có thể làm em bị thương".

"Anh trai giỏi nhất, trí dũng song toàn!" Nini ôm cổ Trâu Lượng không chịu xuống.

Kỳ thực tiểu cô nương rất nhẹ, tay chân mềm mại nên để cô bé này ôm cũng rất thoải mái, đặc biệt là trên người cô còn có hương thơm.

Xung quanh truyền đến những tiếng khen tốt, mọi người cũng vô cùng tò mò về tên nhà quê này, đây chính là Thú tộc, chỉ có người thắng mới có thể nhận được sự tôn trọng.

Khi Wigan biết tin tức giận đến mức suýt nữa ngất đi, con trai mình bị đánh gãy tay chân treo ở cửa thành thị chúng. Hắn nhảy dựng lên mang người vọt tới cửa thành, nhưng một tiểu đội trưởng kỵ sĩ đoàn Thần miếu tầm thường mà dám không nể mặt hắn.

"Đại nhân Wigan, thật xin lỗi, có lệnh của cấp trên, chúng ta không thể cãi lại!"

Stern rất khách sáo nhưng không hề có ý định châm chước.

"Ngươi, ngươi, tốt, các ngươi đều nhớ kỹ, ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần..." Wigan nhìn con trai ở đó kêu thảm trong lòng sắp tức điên rồi. Lần này quả thật không còn chút thể diện nào. Hắn lập tức mang người đi tìm Hội trưởng đại nhân khóc lóc kể lể.

"Hội trưởng đại nhân, ngài phải giải quyết cho ta, Thần miếu bắt nạt người quá đáng, quả thực coi Công hội điêu khắc sư chúng ta như nô lệ!"

"Wigan, ngươi cũng là người lớn rồi, đừng nước mắt nước mũi như thế!" Megrys gõ gõ bàn, Wigan là trợ thủ đắc lực của hắn, đánh chó còn phải xem mặt chủ, đây là tát thẳng vào mặt hắn còn gì, quá đáng rồi.

"Hội trưởng đại nhân, vì một tế ti kiến tập mà bọn họ đánh gãy tay chân con trai ta rồi còn treo ở cửa thành thị chúng, quả thực không coi phòng thị chính ra gì, Thần miếu cũng không thể giương cờ hiệu Thần thú mà tùy ý làm bậy chứ!"

Wigan sốt ruột, Wigan đau lòng!

"Chuẩn bị xe, tới phòng thị chính!"

***

"Đứa nhỏ Arthur này, mới đến được một ngày đã gây chuyện rồi, có lẽ thật sự phải cấm túc mới được!" Thomas cười khổ nói, loại chuyện này vừa xảy ra đã lập tức được báo cáo cho Thần miếu.

"Đánh cũng đánh rồi, loại con nhà quyền quý này nên tử tế giáo huấn một chút." Subaru lại không để ý.

"Ta sợ ngài khó xử mà thôi!" Thomas cung kính nói.

"Ta khó xử cái gì, Thomas, đứa nhỏ này đang tạo cơ hội cho chúng ta. Có người muốn đánh gãy chân tế ti Vinh Quang Thần thú ngoài đường, không đưa hắn lên cọc thiêu sống là nhẹ tay lắm rồi. Lần này đúng là lúc để ngươi lập uy rồi, đường đường Hồng y đại chủ tế cần gì để ý đến một quan chấp chính".

Nói đến đấu tranh chính trị thì Subaru từng trải hơn Thomas quá nhiều.