Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 49: Cự Thạch Phong Ấn

Trên không trung của một mảnh rừng rậm xanh thẳm bỗng dưng một đạo lưu quang dùng tốc độ khủng bố xẹt qua mang theo khí lưu cuồn cuộn khiến một vài chú chim non đang tâm sự mỏng bị bay mất vài sợi lông suýt chút rơi xuống đất

- Ai da cũng sắp xong rồi nhỉ, ưm đúng rồi, ưm chỗ đó, dùng lực a, đúng rồi thật thoải mái a.

Lúc này một tên thiếu niên đang gối đầu trên đùi mỹ nữ không ngừng rên ri ̉"sung sướng" khi tay thiếu nữ đang đấm bóp cho hắn, nhưng khi nghe những tiếng rên vô lại của hắn thì nàng cũng phải thẹn đến đỏ bừng mặt nhưng trong nội tâm lại rất ngọt ngào.

Vâng và tên đó không ai khác chính là tên Vô Thiên nhà ta, kể từ khi rời Mị Ảnh Tông đến giờ cũng đã hai tháng và hắn cũng đã thành công "cứu vớt" hai đại Ma tông khỏi nanh vuốt của Ma tộc đó là Hợp Hoang tông và Thiên Ma tông và hiện tại hắn cùng với Thu Trúc, Huỳnh Như đang trên đường tìm đến Ma tông cuối cùng là Quỷ Tước tông.

Phi hành thêm nữa ngày một ngọn núi cao trọc trời đã xuất hiện trước mắt mọi người, ngọn núi như một thanh trường thương rạch phá thương khung nhưng xung quanh ngọn núi lại có hắc khí lượng lờ làm cho ngọn núi trở nên vô cùng âm trầm khủng bố giống như có nghìn vạn cô hồn dã quỷ không ngừng lượng lờ.

- Cuối cùng cũng đến, Trúc Nhi hạ xuống nào.

Theo đó Thu Trúc trong bản thể Sư Thứu Hùng Ưng từ trên cao trăm thước nhắm ngay lưng chừng núi hạ xuống. Đến khi chỉ cách ngọn núi hơn trăm thước thì bỗng dưng một cổ khí thế khủng bố ép tới khiến Thu Trúc không thể nào tiếp tục tới gần cùng lúc đó một âm thanh lạnh lùng âm trầm vang lên:

- Kẻ nào dám tự ý xâm nhập Quỷ Tước tông.

Cùng lúc đó hai bóng đen từ trong ngọn sơn phong lao ra, đó là một lão giả và một mỹ thiếu niên. Cổ khí thế khủng bố vừa rồi là do lão giả phát ra, Thu Trúc có tu vi cấp 9 đỉnh phong sắp bước vào Thánh Thú tương đương Bán Thánh đỉnh phong của nhân loại nhưng nếu so về thực lực thì có hai tên Bán Thánh đỉnh cũng không thể đánh lại nàng, nhưng lại bị lão giả này hoàn toàn chặn đứng, rõ ràng lão giả này có tu vi Thánh Giả nếu không chắc chắn không thể áp chế Thu Trúc dễ dàng như vậy.

Tuy Bán Thánh và Thánh giả chỉ cách một khoảng nhỏ nhưng khoảng cách này lại giống như lạch trời không thể vượt qua, nên dù Thu Trúc có cường hãn như thế nào đi nữa thì cũng không thể chống lại được lão giả này.

Đúng lúc này thì Vô Thiên cũng động, hắn nhẹ nhàng phất tay một cái toàn bộ uy áp giam cầm của lão giả giống như bọt biển hoàn toàn bị đánh tan và.

Phụt

Lão giả phun ra một bún máu sắc mặt trở nên trắng bệch như người bệnh, trong mắt hiện rõ thần sắc không thể tin nổi. Từ lúc lão tấn thăng Thánh cấp đến giờ cũng đã hơn trăm năm nhưng chưa bao giờ lão bị thương hơn nữa lần này còn bị uy áp của chính mình phản phệ đến phun máu. Nhưng khiến lão không tin được là nguyên nhân lại do một cái phất tay nhẹ nhàng của tên nhân loại không chút tu vi kia.

- Hừ dám nhảy nhót trước mặt lão tử đúng là không biết sống chết.

Hắn nhàn nhạt nói bỗng dưng trên tay cầm lên một tấm bia, à không đúng phải là cục đá lớn mới đúng. Đó là một cục đá xám bình thường dài chừng thước rưỡi có dạng giống cây cột một tí, chỉ một tí thôi vì nó hoàn toàn là cục đá nguyên xi chỗ lồi chỗ lỏm nhưng lại có vô số cổ tự như những con nòng nọc ý nhầm như những con giun đất ngoằn ngoè khó hiểu. Điểm đặc biệt duy nhất của cục đá này chính là một sợi xích to quấn thành hình chữ X quanh nó, sợi xích giống như là một vòng xích lớn quấn quanh không hề có đầu đuôi gì cứ thế mà quấn lấy cục đá.

Nhưng cục đá nhìn củ chuối kia lại tản ra một cổ khí tức tang thương và huyền bí, nếu có Bàn Cổ ở đây chắc hẳn có thể nhìn ra lai lịch của cục đá này. Nó nhìn củ chuối tí nhưng thực tế chính là Hỗn Độn Thần khí Cự Thạch Phong Ấn năm xưa không biết bao nhiêu đại năng cùng tộc nhân của cả trăm Cổ Tộc hùng mạnh đã bị nó trấn áp đến nỗi hoàng toàn biến mất trong Lịch Sử Trường Hà.

Vốn Cự Thạch nặng hơn cả một tinh cầu này lại được hắn cầm trong tay nhẹ nhàng. Không nói không rằng trong lúc lão giả kia còn đang nghi hoặc không biết hắn lôi cục đá kia ra làm gì thì hắn đã biến mất chưa đầy nửa giây hắn đã xuất hiện ngay sau lưng lão, "cục đá" trên tay nhắm ngay lão và nện xuống.

Cụ Thạch như thiểm điện xé rách không gian còn để lại những vết nứt không gian li ti đen thui nện thẳng xuống, đến khi "cục đa"́ đụng vào lão giả thì

Bùmmm

Một tiếng kình khí khủng khiếp tán ra trực tiếp chấn cho tên "mỹ thiếu niên" bên cạnh trực tiếp ngất xỉu còn lão giả thì biến thành một đống bột máu bay lung lung trong không khí mang theo mùi tanh tưởi kinh khủng nhưng không hề có tí nào chạm được vào hắn.

Hắn khẽ cười một tiếng ném cục đá vào một xó nhỏ trong không gian Bổn Nguyên không thèm nhìn lấy một cái sau đó nhanh tay ôm lấy "mỹ thiếu niên kia" đúng chính là ôm hơn nữa còn nở một nụ cười đầy dâm đảng. (Khụ khụ ta hông biết gì hết nha)

Nhìn vào hai nàng đang lăng không trên kia hắn khẽ truyền âm với hai nàng

- Hắc hắc chuyện còn lại giao cho hai nàng, lão công có chuyện cần làm rồi.

Hắn nói xong mang theo tên "mỹ thiếu niên" kia trực tiếp tiến nhập Bổn Nguyên không gian để lại bên ngoài hai nàng đang ngơ ngác nhìn nhau. Hai nàng không thể tưởng tượng chẳng lẽ hắn đến cả nam nhân cũng muốn... Nhưng hình như không giống lắm a, tuy phương diện kia của hắn rất cường hãn nhưng từ khi gặp hắn đến giờ chưa từng thấy hắn có " sở thích đặc thù".

Tuy nghi hoặc nhưng hai nàng cũng làm theo ý hắn hạ xuống chuẩn bị thu thập Quỷ Tước tông.

Bên trong Bổn Nguyên không gian hắn trực tiếp đặc vị "mỹ thiếu niên" kia đặt lên giường, tay đặt lên mi tâm nàng, một luồng linh khí tinh thuần vận chuyển một vòng cơ thể khiến "hắn" giật mình tỉnh dậy nhìn Vô Thiên đầy kinh hãi

- Hắc đừng sợ, ta đâu đáng sợ vậy chứ.

- Ngươi đã làm gì Đông lão?

- Khụ hắn đắc tội ta kết cục chỉ có chết

- Ngươi...

Nàng nhìn hắn trong mắt phảng phất hiện ra vẻ tuyệt vọng, Đông lão là Thánh cấp còn bị hắn diệt sát thì nàng làm sao có thể sống đây. Phải biết rằng trong mắt nhân loại Ma tộc các nàng chính là ác ma đi đến đâu cũng sẽ bị tru sát, nghĩ đến đây nàng nhắm mắt lại hai giọt nước mắt trong suốt lăng xuống.

Nhưng có vẻ nàng đã sai trong mắt hắn thực tế không hề phân biệt gì cả, dù cho là kẻ độc ác như thế nào đi nữa cũng là một phần trong vũ trụ này mà tất cả sinh linh trên vũ trụ này có ai không phải nhờ hắn mà sinh ra chứ, có thể nói hắn chính là tổ tiên của hết thảy vạn vật do đó dù có là chủng tộc nào trong mắt hắn cũng như nhau.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp mang theo hai dòng lệ châu kia tuy vẫn mang dáng vẻ nam nhân nhưng sao hắn không nhìn ra nàng là nữ nhân chứ, ngay từ đầu vì phát hiện nàng là nữ giả nam nên hắn mới lưu nàng lại nếu không giờ nàng đã dạo chơi luân hồi rồi. Đôi tay nâng chiếc cằm nhỏ lên môi hắn nhanh chóng gặm lấy đôi môi đỏ tươi kia và.

Chưa hết đâu