Lục Cẩn Niên đánh đến đây liền dừng lại.
Không thể không thừa nhận, khoảng im lặng kia của Lục Cẩn Niên, chiêu này sử dụng quá tốt.
Rõ ràng là khoe ra, lại không nói gì, toàn bộ xin vui lòng nhìn hai bức tranh.
Lúc này tự nhiên Kiều An Hảo mới hiểu ra mục đích chân chính của Lục Cẩn Niên, đầu tiên chỉ có thể là bạn, mới có thể xem trạng thái của nhau, sau đó, mới có thể hung hăng phản kích lại.
Lục Cẩn Niên chuẩn bị gửi đi, lại nghĩ đến cái gì, đột nhiên chọn tag thêm bạn vào, chọn Lâm Thi Ý, lúc này mới đăng lên, chỉ là anh còn chưa nhấn xuống, đột nhiên Kiều An Hảo lại lên tiếng: “Chờ một chút.”
Lục Cẩn Niên dừng lại, hơi cúi đầu nhìn thoáng qua Kiều An Hảo còn đang ru rú trong khuỷu tay mình.
Kiều An Hảo vươn tay, rút di động từ trong tay anh ra, sau đó, đánh thêm ba chữ, vì thế câu status liền biến thành: “Hôm nay ăn cơm ở ACR, chồng tôi Lục Cẩn niên lại thuận tiện mang tôi đi dạo phố tiêu cơm, sau đó...”
Sau đó, Kiều An Hảo ngẩng đầu: “Anh không biết là như vậy rất tốt sao?”
“Có khác nhau sao?” Lục Cẩn Niên hỏi lại bốn chữ, nhưng là tầm mắt lại nhìn chằm chằm năm chữ “chồng tôi Lục Cẩn Niên”, càng nhìn càng thấy cảnh đẹp ý vui, sau cùng liền nghiêng đầu sang chỗ khác, đưa lưng về phía Kiều An Hảo, ngoéo môi một cái...
Trạng thái của Kiều An Hảo vừa đăng lên tầm một phút, Lâm Thi Ý đã gửi tin nhắn cho cô: “Kiều An Hảo, cô nhàm chán quá không có ai nói chuyện hả?”
Theo sau đó, lại có một tin nhắn gửi đến: “Tới cùng là cô có ý gì?”
Kiều An Hảo lại đang suy nghĩ có nên trả lời hay không, điện thoại liền bị Lục Cẩn Niên cầm lấy, anh gõ mấy lần, sau đó Kiều An Hảo nhìn thấy một câu: “Ý tứ rất rõ ràng, chính là cho cô xem.”
Lời nói này cũng thật trực tiếp... Kiều An Hảo còn chưa kịp mở miệng ngăn lại, Lục Cẩn Niên đã gửi đi.
Sau đó Lục Cẩn Niên liền nhìn cái hình avatar của Lâm Thi Ý, trực tiếp chặn cô ta.
“Vì sao không trực tiếp xóa cô ta? Có lẽ cô ta đã kéo em vào danh sách đen, càng nói thêm là, có khả năng cũng sẽ chặn em?” Kiều An Hảo hỏi.
“Một người đã coi người khác là đối tượng ganh đua của mình thì sẽ không có giây phút nào không chú ý đến người đó, sẽ không chặn em đâu, anh chặn cô ta, là vì sợ cô ta viết ra nội dung gì khiến em rộn lòng.” Lục Cẩn Niên trả lại điện thoại cho Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo suy nghĩ một chút, cảm thấy Lục Cẩn Niên nói rất đúng, đây là tâm lý bình thường của đại đa số mọi người, thẳng thắn mà nói, Lục Cẩn Niên trút giận thay cô như vậy, cô thật là cao hứng, nhưng cao hứng thì cao hứng, Kiều An Hảo còn được một tấc muốn tiến thêm một thước, dã man không hiểu chuyện nói một câu: “Lục Cẩn Niên, lòng dạ của anh cũng thật hẹp hòi, cùng so đo với một người phụ nữ, chẳng lẽ anh không biết có câu là, đàn ông tốt không tranh đấu với phụ nữ sao?”
Lục Cẩn Niên bị mắng là “lòng dạ hẹp hòi”, không có chút hờn giận nào, ngước lại giọng điệu lại chắc chắn mở miệng, trong giọng nói mang theo một chút ngạo mạn: “Là thế nào? Chỉ cần là chuyện của em, anh không ngại càng thêm lòng dạ hẹp hỏi.”
Anh vẫn muốn nâng niu che chở cho cô trong lòng bàn tay, làm sao có thể cho phép người ngoài làm cô khó xử?
Trước kia, lúc anh không có được, đã nghĩ rất nhiều cách để đối tốt với cô ở sau lưng, huống chi, hiện tại cô đã là vợ của anh, làm sao anh có thể để ý đến phong độ của mình mà khiến cô chịu tủi thân?