Trợ lý dừng một lát, mới mở miệng: "Lục tổng."
Lục Cẩn Niên nghe được tiếng trợ lý, dừng lại đại khái năm giây, mới phản ứng chậm chạp ngẩng đầu lên: "Sao vậy?"
"Đã sắp mười giờ, anh còn không tan làm sao?"
Lục Cẩn Niên quán tính bưng cà phê lên, nhấp một miếng, phát hiện đã lạnh như băng, khổ sở khó có thể nuốt xuống, anh đặt ly cà phê xuống, giơ tay lên, xoay mặt, nói: "Được."
Sau đó liền đứng lên, cầm áo khoác, đi về phía cửa.
Trợ lý nhìn máy tính của Lục Cẩn Niên chưa tắt và ví tiền trên bàn, lên tiếng nhắc nhở: "Lục tổng, máy tính anh còn chưa tắt."
Lục Cẩn Niên quay đầu liếc mắt nhìn, "Ừ" một tiếng, đi về tới, cúi người, trực tiếp tắt máy, sau đó lại đi về phía cửa.
Rốt cuộc cô Kiều đã nói gì với Lục tổng? Tình trạng hiện tại của anh ấy không ổn chút nào. . . Trợ lý âm thầm suy nghĩ một lát, lần này không
lên tiếng nhắc nhở Lục Cẩn Niên, mà giúp anh cầm ví tiền trên bàn, rồi theo sau Lục Cẩn Niên ra khỏi phòng làm việc.
Trợ lý lái xe từ bãi đậu ra ngoài, xuyên qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên, nghĩ đến đêm nào anh cũng về Cẩm Tú viên, vì vậy liền mở miệng hỏi: "Lục tổng, vẫn trở về Cẩm Tú viên sao?"
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, "Ừ" rất nhẹ một tiếng.
Ngoài cửa sổ đèn không ngừng thoảng qua trên mặt anh, có hơi lờ mờ.
Một lát sau trợ lý, liền trả ví tiền trong tay về phía sau: "Lục tổng, anh quên ví."
Lục Cẩn Niên dừng lại, vươn tay nhận lấy, sau đó nhét vào trong túi, tiếp tục quay đầu nhìn ngoài xe.
Bên trong xe rất yên tĩnh, qua hồi lâu, Lục Cẩn Niên mở miệng hỏi một câu: "Nếu như cậu phát hiện bà xã của cậu gần gũi với người đàn ông khác, cậu sẽ thế nào?"
Trợ lý theo bản năng muốn nói "Bà xã tôi sẽ không gần gũi với người đàn ông khác", nhưng khi nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Lục Cẩn Niên như vậy, cuối cùng vẫn nghĩ đến việc người thỏa hiệp cơm áo gạo tiền của mình, suy nghĩ ra câu trả lời cho tình huống giả thiết của Lục Cẩn Niên, sau đó bởi vì quá nhập tâm, vẻ mặt trợ lý có hơi tức giận: "Tôi sẽ rất tức giận, cũng sẽ rất đau lòng."
"Vậy . . Hai người sẽ cãi nhau sao?"
"Lúc ban đầu sẽ không, có thể sẽ tìm cô ấy nói chuyện rõ ràng." Trợ lý dừng lại, bổ sung: "Nếu mà, bà xã của tôi vẫn tiếp tục như vậy, có thể sẽ cãi nhau còn có thể nghiêm trọng hơn, dẫn đến ly hôn."
"Ừ." Lục Cẩn Niên đáp một tiếng, sau một lúc lâu, lại hỏi: "Nếu như cha mẹ cậu biết chuyện này, sẽ có ý kiến gì với bà xã cậu?"
Giả thiết bà xã anh ngoại tình... Coi như xong, còn lại nghĩ đến mâu thuẫn gia đình. . . Trợ lý đột nhiên muốn khóc, nhưng mà dù vậy, trợ lý lại trả lời rất nhanh chóng: "Người lớn sao gặp phải chuyện như vậy nhất định sẽ ngạc nhiên, nếu như thích người con dâu này có thể sẽ có cách giải quyết tốt đẹp, nếu như không thích có lẽ sẽ thêm dầu vào lửa gây ầm ĩ một trận."
"Ừ." Lục Cẩn Niên lại đáp một tiếng, lần này không nói gì.
Ngược lại trợ lý có hơi nghi ngờ Lục Cẩn Niên đến nay chưa lập gia đình, tại sao phải bất chợt hỏi thăm những phương diện luân lý này.
Vì vậy nhìn Lục Cẩn Niên xuyên qua kính chiếu hậu, tò mò hỏi: "Lục tổng, sao bỗng nhiên anh lại quan tâm vấn đề này?"