Hôn Trộm 55 Lần

Chương 433: Anh âm thầm làm bạn [20]

Nhưng vừa nhắm mắt lại, thời gian không lâu lắm, Kiều An Hảo lại mơ hồ cảm thấy có điểm không quá thích hợp, im lặng nằm một lát, liền mạnh nhấc chăn lên, đi toilet, cởi quần áo, quả nhiên nhìn thấy có một mảnh hồng đỏ bên trong quần.

Thì ra là kinh nguyệt tới...... Kiều An Hảo vừa mới chuẩn bị đứng dậy đi lấy băng vệ sinh, mới hậu tri hậu giác nhớ đến, bản thân mới đến biệt thự của Hứa Gia Mộc được vài ngày, lúc trước lại vội vàng xuất ngoại chụp quảng cáo, căn bản không có kịp chuẩn bị vật dụng hàng ngày.

Nhưng mà cô lại không có khả năng cứ như vậy mà ngủ...... Kiều An Hảo ngồi ở trên bồn cầu, ảo não nhíu nhíu mày, xé một ít giấy vệ sinh, đệm ở trên quần lót, sau đó đứng dậy, xả bồn cầu một chút, rửa sạch tay, đi ra phòng ngủ, cầm ví tiền của mình, xuống lầu.

-

Lục Cẩn Niên ngồi ở trong xe hồi lâu, thẳng đến đèn ở biệt thự Hứa Gia Mộc tắt, anh mới khởi động xe một lần nữa, còn chưa kịp nhấn ga, Lục Cẩn Niên lại nhìn thấy đèn trong phòng ngủ ở tầng hai lại sáng lên.

Lúc anh đang nghĩ Kiều An Hảo bật đèn tới tột cùng để làm những gì, thì đèn trong biệt thự của Hứa Gia Mộc lại sáng lên, anh thấy thấy Kiều An Hảo từ trong phòng của biệt thự chạy đi ra.

Đêm hôm khuya khoắc, cô một mình chạy ra ngoài làm cái gì?

Lục Cẩn Niên nhíu mi một chút, lo lắng, trực tiếp đẩy cửa xe ra xuống dưới, gọi lại Kiều An Hảo đang từ bên trong sân của biệt thự chạy đến:“Kiều Kiều.”

Tuy rằng giọng điệu của Lục Cẩn Niên không cao, nhưng lúc này là đêm dài vắng người, cũng đủ vững vàng truyền vào trong tai Kiều An Hảo, Kiều An Hảo chợt ngẩn ra, dừng bước chân, quay đầu, nhìn thấy Lục Cẩn Niên đang đứng ở phía sau cách đó không xa.

Người đàn ông một thân tây trang giày da, dáng người cao thẳng tắp, đèn đường mờ nhạt ngọn đèn chiếu vào trên mặt của anh, làm cho vẻ mặt anh thoạt nhìn có chút mơ hồ.

Anh thấy nàng dừng lại, liền bước chân không nhanh không chậm, đi hướng về phía cô, khi đại khái chỉ còn cách cô khoảng một thước thì dừng lại, cô chỉ là muốn đi ra ngoài mua cái này nọ, cho nên mặc bình thường đeo dép lê, lúc này đứng ở trước mặt anh, có vẻ đứng lên tương đối có chút nhỏ bé, anh hơi hơi cúi thấp một chút, mới mở miệng hỏi:“Em làm sao lại đi ra ngoài trễ như vậy?”

Kiều An Hảo nghe thấy giọng nói của Lục Cẩn Niên, mới từ ngạc nhiên phục hồi lại tinh thần, cô ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên, ăn ngay nói thật:“Tôi đi mua một số thứ.”

Bây giờ đã là một giờ sáng, giờ này chỉ còn có cửa hàng tiện lợi 24 giờ nhưng nó cũng cách Cẩm Tú Viên khoảng năm trăm thước, đi kiều gì cũng mất ít nhất 20 phút..

Cô đi ra vội vàng, trừ áo ngủ thì bên ngoài cũng chỉ có một cái áo khoác.

Tuy nói trị an của thành phố luôn luôn tốt, nhưng mà vẫn làm cho người ta có chút lo lắng...... Huống chi, cái gì mà giờ này mới đi mua?

Lục Cẩn Niên cau mi, ngữ khí lãnh đạm:“Đã trễ thế này, ngày mai lại đi đi.”

Kiều An Hảo:“Tôi cần phải dùng.”

Dừng môt chút, Kiều An Hảo lại nói:“Không xa lắm, sẽ rất nhanh liền trở về.”

Lục Cẩn Niên không lại ngăn cản Kiều An Hảo, chỉ nói thêm một câu “Đợi lát nữa”, sau đó liền xoay người, tránh ra.

Lục Cẩn Niên mở cửa xe, tắt máy, từ trên chỗ điều khiển xe cầm lấy ví tiền của mình, tốc độ rất nhanh trở lại trước mặt của Kiều An Hảo:“Đi thôi.”

Lúc này Kiều An Hảo mới phản ứng lại, ý của Lục Cẩn Niên là muốn đi cùng với mình, theo bản năng mở miệng nói:“Không cần......”

Lục Cẩn Niên cũng không chờ cô nói cho hết lời, liền thẳng bước chân, từ từ đi về phía trước đi.