Bên trong xe mở điều hòa, Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo ngủ ngon sẽ bị cảm lạnh, từ một bên cầm chiếc thảm choàng lên người cô.
Kiều An Hảo cảm giác được Lục Cẩn Niên đến gần, toàn thân cứng ngắc, tay nắm thành quyền, vẫn đợi đến lúc anh rời đi, cô mới thả lỏng người, sau đó một giây, lại nghe được âm thanh của anh truyền đến, nói với trợ lý ở phía trước: “Chỉnh điều hòa tăng lên đi.”:
Đáy lòng Kiều An Hảo có chút nghi ngờ, nhưng cô lại bởi vì hành động chăm sóc tận tình của anh như vậy, mà bắt đầu lừa mình dối người.
Lục Cẩn Niên quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhất của cô, làm sao có thể tàn nhẫn như thế trực tiếp giết hại con của cô? Huống chi, đứa bé kia cũng là của anh, còn nói hổ dữ không ăn thịt con, Lục Cẩn Niên dù tính cách lạnh lùng, cô không phải là người phụ nữ anh yêu thương, thì anh cũng không nên lạnh lùng như thế…
Nhưng là người hộ lý kia đã cho cô xem di động, người chuyển khoản có tên là Lục Cẩn Niên, đó là hệ thống của ngân hàng, chắc không thể là giả…
Nguyên nhân vì vẫn còn thích anh, trong lòng cô không hề muốn đối mặt với chân tướng có thể đả thương mình như thế, cho nên lừa mình dối người, đến sau cùng, lại bắt đầu biện giải cho anh.
Trong bệnh viện rõ ràng không có thông tin của cô, mà không biết gì về người hộ lý kia, sao có thể chỉ bằng lời nói của cô ta mà đã cho rằng Lục Cẩn Niên hãm hại con mình. Huống chi, từ đầy cô không có mang thai.
Cho nên cô nên hỏi trực tiếp Lục Cẩn Niên.
Mục đích hôm nay Lục Cẩn Niên đến tìm Kiều An Hảo cũng không phải thật sự muốn mang cô đi tham gia bữa tiệc, mà là muốn dẫn cô đến bệnh viện kiểm tra.
Anh không hề muốn cho cô biết, cô từng có một đứa bé, mà lúc anh vừa mới biết đến nó, đã bị người khác hãm hại từ trong bụng mẹ, mà hung thủ lại chính là người thân cận với cô như người nhà, là bác Hứa của cô.
Lúc trước, anh không thể làm một người cha tốt, cho nên hiện tại những hận ý và trả thù này, anh muốn gánh vác thay cô.
Cho nên tối hôm qua, anh đã nghĩ ra một cách để không nói sự thật cho cô biết, nhưng vẫn có thể mang cô đến bệnh viện.
Trước tiên, anh nói cho trợ lý, lúc sắp đến gần bệnh viện, ngẩng đầu nhìn về phía kính chiếu hậu, cùng anh trao đổi ánh mắt một phen, lúc đang nhìn đến Lục Cẩn Niên gật đều, trợ lý lập tức sáng tỏ mọi chuyện, liền nhìn tình hình giao thông xung quanh, lúc chuẩn bị ra đến ngã tư, tay lái liền quẹo phải, xe liền đâm vào thanh chắn bỏ hộ trên đường.
-
Đáy lòng cô từ chối rất lâu, rốt cuộc cũng lấy ra được dũng khí mở mắt, vừa mở miệng muốn hỏi Lục Cẩn Niên, kết quả cô vừa mới chuẩn bị nói ra một câu “Lục Cẩn Niên”, xe liền mạnh mẽ chấn động, cả người không hề phòng bị đã bị quăng vào một bên cửa xe.
Thình lình xảy ra biến cố như vậy, khiến đầu óc cô lờ mờ, lúc còn chưa biết rõ chuyện gì xảy ra, cả người đã bị Lục Cẩn niên kéo lại, ánh mắt sốt ruột đánh giá cô từ trên xuống, lo lắng hỏi: “Có sao không?”
Kiều An Hảo ổn định tinh thần, còn chưa kịp nói chuyện, Lục Cẩn Niên đã phẫn nộ trách cứ trợ lý: “Cậu lái xe kiểu gì thế.”
Trợ lý bị Lục Cẩn Niên mắng liền liên tục giải thích, gương mặt anh vẫn lạnh lùng, không nói tiếng nào mở cửa xe, thật cẩn thận ôm lấy Kiều An Hảo ra ngoài, bắt một chiếc taxi, trực tiếp nghênh ngang rời đi.