Lục Cẩn Niên chờ cửa phòng tắm đóng, mới bưng bánh kem lên trên bàn, đi xuống lầu, để cho má Trần đặt vào trong tủ lạnh, rồi ra khỏi nhà.
Gió đêm mát lạnh, thổi qua khiến anh khoan khoái, bản năng lấy ra bao thuốc lá trong túi, rút một điếu thuốc ngậm lên miệng, cầm cái bật lửa đang chuẩn bị đốt, nghĩ đến tối nay ở trong bệnh viện, Kiều An Hảo nói với mình: Hút thuốc có hại cho sức khỏe, tốt nhất đừng nên hút nữa, cai đi.
Động tác của anh dừng một chút, cuối cùng cầm điếu thuốc đang ngậm trong miệng xuống, nhét vào trong bao thuốc lá, vừa mới chuẩn bị nhét vào túi, chần chờ một chút, kể cả cái bật lửa, cũng vào bên trong thùng rác.
Lục Cẩn Niên ở ngoài phòng đứng tầm nửa tiếng, đợi đến lúc cả người cũng bình tĩnh lại, mới xoay người vào nhà lên lầu.
Đẩy ra cửa phòng ngủ, thì nghe được trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy rào rào, Lục Cẩn Niên nghe được trong lòng lại bị quấy nhiễu, thật vất vả đè xuống hỏa dục, lại bốc lên, anh dứt khoát đi vào phòng thay quần áo, cầm một bộ quần áo, rồi đi ra phòng ngủ, rẽ vào căn phòng cách vách, đi tắm nước lạnh.
Tóc Lục Cẩn Niên còn ướt, lúc trở lại trong phòng ngủ, Kiều An Hảo đang đứng ở trước bàn trang điểm, chuẩn bị sấy tóc.
Tóc của cô có hơi dài, mặc dù đã chải tóc, nhưng bởi vì ướt, vẫn còn bị rối một chỗ, ngón tay cô cầm lên gỡ ra.
Lục Cẩn Niên ném khăn lau tóc trong tay xuống, đi tới, cầm lược trên bàn, không nói tiếng nào chải tóc cho Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo hơi sững sốt, ngẩng đầu lên, nhìn qua gương trước mặt, nhìn Lục Cẩn Niên, không lên tiếng từ chối, chẳng qua là tay rũ xuống.
Lục Cẩn Niên chải tóc dài của Kiều An Hảo xong, mới cầm máy sấy lên, nghiêm túc sấy khô.
Tiếng máy sấy, vang lên bên tai Kiều An Hảo.
Sấy xong tóc, Lục Cẩn Niên không quên tiếp tục chải lại mái tóc dài của Kiều An Hảo, mới đặt lược xuống, mở miệng nói hai chữ: "Được rồi."
Kiều An Hảo nhìn qua gương, lại nhìn về Lục Cẩn Niên, nở một nụ cười, rồi bắt đầu thoa mỹ phẩm dưỡng da.
Lục Cẩn Niên cũng không lên tiếng nữa, nhanh chóng sấy khô tóc mình, rồi nằm lên giường.
Kiều An Hảo thoa mỹ phẩm dưỡng da xong, cũng trèo lên giường, chờ cô nằm xuống, Lục Cẩn Niên liền tắt đèn.
Trên đất xếp những cây nến, còn chưa cháy hết, trong phòng ngủ vương vấn ánh sáng màu vàng.
Hai người nằm ở trên giường, không ai nói chuyện với người nào, lúc này thời gian đã không còn sớm, nhưng mà Kiều An Hảo lại không cảm thấy buồn ngủ, trong đầu luôn nghĩ sao chuyện Lục Cẩn Niên đang làm chợt dừng lại, sao anh chỉ chạm vào cô, cũng không làm chứ?
Kiều An Hảo cố tình, thỉnh thoảng di chuyển thân thể, một bên bởi vì Lục Cẩn Niên mới vất vả tắm nước lạnh để bình tĩnh, lần nữa bị cô lăn qua lộn lại có chút dao động, cuối cùng lúc Kiều An Hảo lại lật người lần nữa, rốt cuộc có chút không chịu nổi đưa cánh tay ra, kéo cổ tay của cô, ngăn cản cô nhích tới nhích lui thân thể.
Lúc Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên kéo, vốn cho là anh muốn tiếp tục chuyện chưa làm xong, nhưng mà không nghĩ tới Lục Cẩn Niên chỉ nắm cổ tay của cô, không còn những hành động khác, đáy lòng của cô dâng lên một tia nhàn nhạt mất mát và ủ rũ, cả người lại có chút phiền não trở mình.
"Không ngủ được?" Giọng Lục Cẩn Niên vang lên, nghiêng đầu, mượn ánh nến trong phòng, nhìn về phía Kiều An Hảo.