Cha Từ vẻ mặt buồn thiu, “Cổ phiếu của công ty đang giảm nhanh, chỉ sợ sẽ có người nhân cơ hội này đánh lén hai nhà. Lúc này cách để khống chế là… che miệng báo chí, công ty hai nhà cùng nhau hợp tác, ra sức bảo vệ để không ảnh hưởng đến việc dao Gamma kiểu mới đưa ra thị trường.”
“Đúng vậy, cha.” Tiếu Viễn Trình đáp.
Ở một bên Từ Trác Dư rũ mắt xuống, rõ ràng là ba mình, gặp phải chuyện như vậy điều đầu tiên không phải là chất vấn quan hệ của Tiếu Viễn Trình và Kỷ Hòa, mà là hỏi ích lợi công ty của nhà mình. Điều này làm cậu có chút khó chịu trong lòng.
Nhưng lại nghĩ tới hôn nhân của mình vốn là cái cớ để ba thúc đẩy hợp tác, Từ Trác Dư lại không có chút kinh ngạc nào với hành động của ba.
Mẹ Từ ở một bên ra vẻ thân thiết nhìn Từ Trác Dư, nhưng lại ngại thân phận của Tiếu Viễn Trình mà chưa nói. Ngược lại em trai Kính Đình vẫn còn chút tính khí thiếu niên, thấy anh trai bị ủy khuất, không khỏi hướng Tiếu Viễn Trình chất vấn, “Anh Viễn Trình, có thể cùng mọi người nói tin tức kia là thật hay giả không?”
Từ Trác Dư thấy rõ mẹ Từ đang dùng cùi chỏ dụi tay Kính Đình một chút.
Cậu nhìn đứa em trai này. Mặc dù cùng mẹ kế không thân mật nhưng em trai nhỏ hơn cậu 6 tuổi lại luôn bám dính cậu. Ngay từ đầu cậu đã tận lực tránh tiếp xúc với tiểu gia khỏa này, nhưng mỗi ngày có cái đuôi nhỏ theo sau, lúc đó Từ Trác Dư mới có 8, 9 tuổi có chút mềm lòng, mọi chuyện làm đều vì em trai, có gì ngon cũng cho em.
Hiện tại xem ra, ở thời khắc mấu chốt người quan tâm cậu chỉ có đứa em trai cùng cha khác mẹ này.
Tiếu Viễn trình chần chờ một chút, hồi đáp,” Cậu ấy chỉ là một người bằng hữu của anh, không có người thân bên cạnh nên anh có chút chiếu cố cậu ấy. Đối với người đưa tin này, anh sẽ giải quyết với pháp luật.”
Từ Kính Đình hiển nhiên đối với lời giải thích của anh không hài lòng lắm, không để ý mẹ ám chỉ nói, “Anh nếu dám đối xử tệ với anh tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!”
Từ Trác Dư nhìn em trai, “Yên tâm đi, anh không sao.”
Nhưng làm sao có thể giả vờ như không có việc gì đâu chứ?
Cậu là một người bình thường, sau kết hôn không hạnh phúc còn chưa tính. Cậu có thể tự mê hoặc mình “Mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi”, mỗi ngày đều làm việc và sống dưới bộ dạng bình thường, một mình có thể chịu đựng.
Nhưng bây giờ, những tin tức bộc lộ cuộc hôn nhân thất bại của cậu, làm mọi người đều biết đến, nhận lấy mọi bình phẩm.
Mà đây, ba bên cạnh lại chỉ lo tới sự nghiệp gia tộc, mẹ thì ra vẻ bảo vệ hắn. Chỉ có người em trai vui đùa từ nhỏ bảo vệ “Anh nếu dám khi dễ anh tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!”
…..Tiếu Viễn Trình bảo muốn khởi tố pháp luật, nhưng phía nhà báo bên kia có tin nào là giả?
Sau khi về đến nhà, Từ Trác Dư rất mệt mỏi, trực tiếp về phòng của mình.
Chỉ nghe Tiếu Viễn Trình nói,”Bây giờ…Xin lỗi. Chuyện lần này anh và cha sẽ giải quyết rất nhanh.”
Đứng khựng lại một chút, cậu đi vào phòng, đóng cửa.
Một lát sau, có tiếng gõ cửa. Nửa ngày không có ai đáp lại, Tiếu Viễn Trình mở cửa phòng ra, thấy Từ Trác Dư cuộn thành một đoàn trên giường.
Tiếu Viễn Trình đem cốc sữa nóng để ở đầu giường, ngồi ở mép giường, chăm chú nhìn cậu.
Trên giường cậu nhắm hai mắt, lông mày nhíu thật chặt, dù là đang ngủ cũng không thể thoát khỏi có chút khổ sở.
Tiếu Viễn Trình nhẹ nhàng dùng bàn tay ấm áp xoa đầu Từ Trác Dư nói, “Xin lỗi, ủy khuất em.”
Lòng bàn tay chạm đến cái trán trơn tuột mà ôn nhuận, đầu ngón tay chạm vào những lọn tóc mềm, rất thoải mái.
Tiếu Viễn Trình ngồi một hồi lâu liền đứng dậy ra khỏi phòng.
Khi anh đi ra, chỉ thấy vai Từ Trác Dư hơi rụt lại, hai mắt nhắm chặt tràn ra hai giọt nước mắt.
Ngoài phòng, Tiếu Viễn Trình ngồi trên salon trầm tư. Anh có chút nghi ngờ, rõ ràng trước giờ Kỷ Hòa ở bệnh viện rất tốt, mà cũng không muốn em ấy bị fan quấy rối mới dẫn về nước trị liệu. Tại sao mấy ngày nay lại đột nhiên tuôn ra những tin tức bát quái này?
Anh cũng không thể lý giải.