Editor: Mèo (meoancamam)
"Đừng cho là tôi không biết, cô y tá kia khuyên tôi chắc nịch như vậy là do trước đó anh đã ở trước mặt cô ấy nói chúng ta là vợ chồng, đoán chừng anh còn để cho cô ấy tới khuyên nhủ tôi đi? Tôi không thể không thừa nhận, một chiêu tình sâu như biển này của anh diễn không tệ!” Khi nói đến đây, Tiếu Bảo Bối dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Chỉ tiếc, giữa chúng ta đã nhìn quen bộ mặt thật của nhau rồi. Anh diễn những thứ này có chút dư thừa!"
Những lời này Tiếu Bảo Bối vừa nói ra, Quý Xuyên dùng một loại ánh mắt xa lạ chăm chú nhìn cô.
Trước kia, Quý Xuyên luôn cảm thấy Tiếu Bảo Bối ngây thơ giống như kẻ ngốc vậy. Bị anh ta lừa gạt như vậy mà còn có thể ngu ngốc lựa chọn tin tưởng anh ta. Cho nên đến bây giờ đối với việc Tiếu Bảo Bối trở lại bên cạnh, anh ta vẫn còn có chút tự tin. Nhưng mới khi nãy nghe được một loạt lời nói từ trong miệng Tiếu Bảo Bối, Quý Xuyên ngây ngẩn cả người.
Tiếu Bảo Bối có chỗ nào giống như đần độn? Cô quả thật là nhân tinh (ý nói những người thông suốt, hiểu được người khác)! Mặc dù cô mới tỉnh lại nhưng cũng đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện lúc trước. Trò dối trá khi nãy của anh ta cũng bị cô phơi bày!
Nhưng Quý Xuyên cũng buồn bực, tại sao Tiếu Bảo Bối thông minh như vậy, trước kia lại… Anh ta quả thật rất muốn từ trong miệng Tiếu Bảo Bối biết được đáp án xác thực.
Nhưng hiển nhiên Tiếu Bảo Bối không có tiếp tục nói chuyện cùng anh ta, khoát tay ngăn lại nói: "Hiện tại tôi không muốn gặp anh! Nếu không muốn tiếp tục tự mình chuốc lấy đau khổ, anh vẫn nên sớm đi ra ngoài đi!"
Nhìn kiên quyết trong mắt Tiếu Bảo Bối, Quý Xuyên vốn định mở miệng nói gì đó, cuối cùng vẫn ngậm lại…
- - đường phân cách - -
"Cục cưng?"
"Cục cưng rời giường rồi sao? Mau tới đây xem xem anh mua cho em cái gì ăn ngon này!"
Kiều Trác Phàm vừa về đến nhà đã khẽ ngâm nga đi đến cầu thang.
Thật ra nếu đổi thành trước kia, thời gian này cũng không sai biệt lắm là lúc Tiếu Bảo Bối sắp đi làm.
Bình thường vào lúc này, Kiều Trác Phàm đều tự mình chăm sóc Tiếu Bảo Bối tắm rửa dùng cơm.
Chỉ là Kiều Trác Phàm cả đêm không về nên chỉ có thể trước khi về nhà vội vội vàng vàng mua bữa ăn sáng ở tiệm ăn gần đó.
Thế nhưng anh đã gọi hướng cầu thang một lúc lâu, bên trên vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
"Chẳng lẽ còn chưa thức dậy sao, heo nhỏ lười này!" Khi nói đến đây, môi Kiều Trác Phàm lại không nhịn được khẽ cong lên.
Vừa nói anh vừa cầm nắp đậy lên thức ăn nóng hổi, sau đó sải bước đi lên tầng.
Nhưng mà Kiều Trác Phàm vô cùng vui vẻ muốn chia sẻ với Tiếu bảo bối những món ăn nóng hổi, khi đến phòng ngủ lại phát hiện cửa phòng đã mở rộng.
Mà trong phòng ngủ, ngay cả một bóng người cũng không có!
"Cục cưng?" Kiều Trác Phàm có chút không tin vào những gì mình thấy, đi tới nhìn không nói còn trực tiếp đẩy cửa nhà vệ sinh trong phòng. Nhưng trong đó cũng trống hoắc. Lo lắng bắt đầu nhanh chóng lan tràn trong lòng Kiều Trác Phàm.
Anh lục soát từng ngóc ngách trong phòng ngủ, đến cả chăn đệm đã được gấp tốt cũng không buông tha. Mãi đến khi xốc hết cả phòng ngủ, Kiều Trác Phàm mới tin tưởng Tiếu Bảo Bối không ở trong phòng. Mà lúc này, lực chú ý của anh rơi vào chiếc áo bra màu hồng nhạt lộ ra từ đống chăn đêm đã gấp ngay ngắn kia! Đó là sau khi Tiếu Bảo Bối mang thai, Kiều Trác Phàm cố ý mua cho cô. Hơn nữa, trong khoảng thời gian gần đây toàn bộ việc thay giặt quần áo của Tiếu Bảo Bối, đều do anh tự mình chuẩn bị tốt cho cô.
Mà Kiều Trác Phàm vẫn nhớ rõ, tối qua chiếc bra anh chuẩn bị cho Tiếu Bảo Bối chính là cái này. Mỗi ngày anh về nhà ngủ đều sẽ để cô nhóc kia cởi cái thứ này ra. Một mặt vì thân thể của cô khỏe mạnh, mặt khác là xuất phát từ lòng riêng, hi vọng nhân cơ hội ăn chút đậu hủ. Chỉ là tối khi đi ngủ, đều là Kiều Trác Phàm anh tự mình giúp cô lấy thứ này xuống. Nếu là anh không ở nhà, cô nhóc này hoàn toàn lười đi giày vò mấy điều này.
Nhưng hiện tại, thứ này ở đây nhưng không thấy Tiếu Bảo Bối! Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"A Vĩ, cục cưng không ở nhà! Nhanh chóng để Tiểu Chí hack vào tất cả camera theo dõi xung quanh đây, xem xem cô ấy đi nơi nào!"
Kiều Trác Phàm không nghĩ ra đáp án mình muốn, lập tức gọi điện thoại cho A Vĩ. Sau đó, chính anh cũng không dám nghĩ nhiều, trực tiếp cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài. Có thể nói, với Kiều Trác Phàm sống đến nhiều tuổi như vậy, từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên gấp gáp như vậy.
Hiện tại cô nhóc này còn mang thai. Gần đây chỉ cần dậy sớm một chút, cô đều sẽ ghé vào bồn rửa tay ói không ngừng! Có vài lần, cô nôn nghén đến đi đường cũng không xong, cần anh ở phía sau để dựa vào… Nhưng ngày hôm nay sáng sớm như vậy cô đã dậy, rốt cuộc là đi đâu chứ? Còn nữa, hiện tại cô ra sao đây?
Kiều Trác Phàm vừa suy nghĩ vừa tăng tốc độ xe đến cảnh giới mới.
Thế nhưng khi Kiều Trác Phàm vô cùng lo lắng, không có mục đích tìm kiếm ở trên đường bóng dáng của cô gái nào đó thì anh lại nhận được tin tức từ chỗ A Vĩ như này: Tiếu Bảo Bối đã về!
Đáp án này khiến Kiều Trác Phàm đã rời nhà cả một khoảng cách giận đến thiếu chút nữa hộc máu.
Nhưng lý trí của anh vẫn rất nhanh chiến thắng tất cả.
Sau khi nhanh chóng đánh tay lái, anh vội vã chạy về.
Sau khi liên tiếp vượt qua mấy cái đèn đỏ, cuối cùng anh cũng
//
window.__mirage2 = {petok:"408327494e040a416ad11fea4a83db70c6e885e3-1591445497-86400"};
//]]>