Editor: Mèo (meoancamam)
"Cô gái trẻ, nếu mang thai thì đừng dùng thuốc bậy bạ! Ví như thuốc nhỏ mắt này, phụ nữ có thai cũng không thể tùy tiện dùng được!" Bởi vì khi nãy ấp úng cả ngày làm chậm trễ thời gian của người khác nên Tiếu Bảo Bối chỉ có thể tính tiền luôn cả lọ thuốc nhỏ mắt kia.
Mà phát hiện cô gái dưới vành nón có gương mặt vẫn như trẻ con, nhân viên cửa hàng lại nhịn không được nhiều lời vài câu: "Còn nữa, sinh non đối với phụ nữ thật sự không tốt! Ngàn vạn lần đừng để bản thân dễ dàng quyết định, nhất là tự mình cầm tiền đi tìm mấy cái người nói trên quảng cáo không hề đau đớn gì đấy... Mấy cái này chỉ khiến mình đau khổ cả đời thôi!"
Mấy nhân viên cửa hàng lúc này đang hù dọa Tiếu bảo Bối. Trên quảng cáo vẫn luôn tuyên truyền mấy cái đều là bác sĩ cùng phỏng khám dởm không có giấy phép hành nghề cũng như buôn bán. biện pháp khử trùng cũng không hề hiện đại. Trong quá trình phẫu thuật nếu phát sinh ngoài ý thì còn có khả năng kéo cả mạng người.
Mà sở dĩ cô nói nhiều với Tiếu Bảo Bối như vậy còn không phải vì gương mặt của Tiếu Bảo Bối thật sự rất giống trẻ con khiến cô (Bảo Bối) trông giống như học sinh cấp ba vậy. Bởi vì mấy năm gần đây nhìn thấy những cô nhóc này vì mấy phòng khám dởm mà xảy ra rất nhiều bi kịch nên không khỏi nhắc nhở nhiều thêm vài câu.
Mà dưới sự nhắc nhở với ý tốt của người này, cả đầu Tiếu Bảo Bối thiếu chút nưa chôn giữa hai đầu gối rồi.
Vốn cô đã rất sợ người khác biết cô mua que thử thai, hiện tại nhân viên cửa hàng còn dài dòng nói đến đây, sau đó còn có thêm vài người vào mua sắm nữa, lần này nếu Tiếu Bảo Bối mà phủ nhận thì chẳng phải không khác giấu đầu lòi đuôi sao?
"Tôi hiểu rõ!" Sau khi thanh toán xong, Tiếu Bảo Bối liền cầm mấy thứ đó chạy ra khỏi tiệm thuốc.
Nhưng cô hẳn không biết, ngay lúc này cũng xuất hiện trong tiệm thuốc còn có một người cô vô cùng quen thuộc...
Người này đúng là Tiếu Huyên, vì phần dạ dày không khỏe mà đến đây tìm chút thuốc.
Vốn hôn lễ giữa cô và Quý Xuyên sắp phải tổ chức, ai biết ở giữa lại xuất hiện mấy con bướm thiêu thân.
Mẹ của Quý Xuyên trên đường qua đây để bàn chuyện hôn sự của bọn họ đã xảy ra tai nạn xe cộ dẫn đến xương đùi hoàn toàn rạn đứt. Nếu như vậy hôn lễ của bọn họ chỉ có thể tạm thời hoãn lại.
Đây đối với Tiếu Huyên đương nhiên không phải chuyện tốt gì. Hôn lễ với Qúy Xuyên càng trì hoàn thì cô càng lo lắng ỡ giữa sẽ lại xuất hiện biến cố gì đó.
Nhưng so ra, Qúy Xuyên rõ ràng lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hơn nữa gần đây, Qúy Xuyên còn trực tiếp lấy cớ chăm sóc mẹ anh ta mà mấy ngày liền cả đêm đều không về nhà!
Cứ như vậy lặp đi lặp lại, Tiếu Huyên còn khẩu vị gì nữa?
Sau khoảng thời gian cứ như vậy, dạ dày cô cũng bắt đầu trở nên không khỏe rồi.
Nhưng cô ngược lại không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Tiếu Bảo Bối ở tiệm thuốc nho nhỏ này.
Lúc đầu khi nhìn thấy dáng vẻ kia chỉ là có chút hoài nghi thôi. Nhưng khi nãy Tiếu Bảo Bối chạy lướt qua cô, Tiếu Huyên thật sự thấy rõ ràng sườn mặt của cô.
Hơn nữa giọng nói khi nãy của nhân viên cửa hàng kia cũng không nhỏ, về cơ bản tất cả mọi người trong tiệm thuốc này đều nghe được lời dặn dò của cô ta với Tiếu Bảo Bối.
Lập tức vẻ mặt Tiếu Huyên liền có chút không tốt.
Tiếu Bảo Bối mang thai rồi?
Sau khi khiến quan hệ giữa cô vè Qúy Xuyên trở nên căng cứng như vậy, Tiếu Bảo Bối này lại còn nhanh như thế mang thai con của Kiều Trác Phàm, ngồi ổn vị trí Kiều phu nhân?
Tóm lại, nhìn thấy Tiếu Bảo Bối lúc này đã vội vàng biến mất ngoài tiệm thuốc, trong lòng Tiếu Huyên liền có chút không thăng bằng...
- - đường phân cách - -
"Kiều, hiện tại tôi muốn xin nghỉ..." Trong tòa nhà Đế Phàm, sau khi Anna che đôi môi đỏ mọng vội vàng đi vào văn phòng anh liền nói như vậy.
Thế nhưng chỉ vừa vào cửa Anna liền phát hiện phòng làm việc có chút yên lặng đến đáng sợ.
Nhất là cái nhìn của người đàn ông vẫn đang ngồi trước bàn làm việc vừa ngẩng đầu khi nãy kia, đều khiến sống lưng cô lạnh lẽo.
Được rồi, khi nãy cô lại quên Tiếu Bảo Bối vừa rời đi, Kiều Trác Phàm liền trở thành cái dáng vẻ nửa sống nửa chết trước kia.
Không.
Tình hình này trông như so với trước kia còn đáng sợ hơn.
Trước kia tuy Kiều Trác Phàm không làm sao thích cười nhưng ít nhất cũng sẽ không khiến cả người đều tràn ngập không khí đen đậm như vậy. Nhưng Kiều Trác Phàm hiện tại, chỉ vừa nhìn liền khiến người khác bất giác sợ hãi...
"Khụ khụ... Tôi quên gõ cửa, thực xin lỗi!" Bị Kiều Trác Phàm nhìn chằm chằm đến sởn gai ốc như vậy, Anna liền vội vàng giải thích.
Thế nhưng sau khi bàn tay vốn đang che môi lại đặt sau đầu xin lỗi xong, cô lại giống như ý thức được điều gì liền vội vàng che miệng mình.
Được rồi, đôi môi căng mọng hồng hào của Anna trông có chút dọa người.
Mà dáng vẻ như vậy dường như không phải bất kỳ loại son môi nào có thể làm ra.
Màu sắc như vậy rõ ràng là do bị người hung hăng hôn qua mới biến thành như vậy.
Mà tạo thành toàn bộ này ngoại trừ Đàm Duật thật sự không còn ai khác.
Anna liền ở trong lòng mắng anh Duật kia của cô một lần nữa.
Lần trước tại rạp chiếu phim cô là có chút tức giận anh Duật thế nhưng không đẩy Chu Tiểu Tiểu ra, còn tùy ý để Chu Tiểu Tiểu ôm tay anh làm nũng nên mới có thể trong cơn tức giận liền cưỡng hôn Đàm Duật, còn khiến cái miệng anh bị gặm đến trông như cái lạp xưởng.
Không nghĩ tới anh Duật thế nhưng lại mang thù chứ.
Hôm nay cô vẫn đang bận rộn trong phòng làm việc thì liền nghe thấy một hồi âm thanh từ bên ngoài cửa sổ truyền vào, vừa xoay đầu liền nhìn thấy anh Duật của cô đang nằm sấp trên cửa sổ, cô còn hưng phấn mở cửa.
Cô vốn còn tràn đầy chờ mong, nào biết vừa mở cửa sổ ra đã bị Đàm Duật ấn vào bàn làm việc cướp hôn một trận, cuối cùng còn gặm môi cô thành dáng vẻ này.
Mà sau khi nụ hôn hoàn thành, Đàm Duật liền trực tiếp phủi mông nhảy ra khỏi cửa sổ, biến mất không còn một mảnh.
Mãi đến khi cô phục hồi tinh thần thì Lăng Công Chúa mới biết được bản thân thất sách rồi.
Nhìn đôi môi hồng đến phát sáng kia của mình, đến suy nghĩ muốn khóc đến chết Lăng Công Chúa cũng có rồi.
Anh Duật cái người bại hoại này, để cô mang hai cái lạp xưởng này gặp người thế nào?
Rơi vào đường cùng, Lăng Công Chúa liền trực tiếp tiến vào văn phòng của Kiều Trác Phàm, hi vọng buổi chiều có thể xin nghỉ phép mà giấu đi hai cái lạp xưởng này.
Nhưng vừa vào văn phòng Kiều Trác Phàm, lúc này Lăng Công Chúa mới nhớ đến sự thật gần đây Tiếu Bảo Bối vừa rời đi, tâm trạng của Kiều Trác Phàm vẫn luôn không tốt.
Thật ra, chuyện này từ đầu đến cuối đều không có một xu quan hệ với Lăng Công Chúa cô. Dù cho hai người bọn họ có ầm ĩ đến dữ dội ra sao, tiền lương của cô vẫn nhận như thường.
Đương nhiên nếu cô chịu không nổi bản mặt âm trầm cả ngày của Kiều Trác Phàm thì cũng có thể vứt ra đơn từ chức, về Lăng gia làm tiểu Công Chúa quang tông diệu tổ đi.