"Vị đồng học này tên gì?" Yến Ny mang theo Mộ Dung Tử Thanh lao đi theo Diệp Phong, gần học viện lắm rồi. Cô rất hiếu kỳ, tối nay không hiểu học sinh này tìm đâu ra ba viện binh cấp võ sư.Tình huống ban nãy, nếu không phải võ sư thực lực cao cường e rằng không giải được khốn cảnh của Mộ Dung Tử Thanh."Tên không quan trọng, đằng nào chúng ta cũng không quen." Gã mỉm cười.Yến Ny hơi kinh ngạc, ở học viện, mọi nam học viên ưu tú đều thích thể hiện trước mặt mỹ nữ. Giờ một cơ hội bằng vàng bày ra trước mắt Diệp Phong mà gã không quý trọng, ngữ khí nhẹ tênh, không hề giống đang giả đò. Dù mị lực của cô không đủ, lẽ nào cả Mộ Dung Tử Thanh mà gã cũng ngó lơ? Là ân nhân cứu mạng của cô, sau này nhất định có nhiều cơ hội thân cận, đó là cơ hội mọi nam học viên khác cầu còn không được."Chảng phải bây giờ chúng ta biết nhau rồi sao? Còn chưa cảm tạ ngươi cứu bọn ta." Yến Ny mỉm cười quyến rũ, muốn thử xem gã không để tâm thật sự hay giả đò."Không cần đa tạ, kỳ thật các vị cũng giúp tôi." Gã mỉm cười, tuy có mặt nạ che chắn nhưng ánh mắt gã trong veo, cực kỳ tự nhiên.Học viện còn nam sinh như vậy hả? Yến Ny càng thấy hiếu kỳ, gã cũng có điểm giống với Mộc Phong, có phải không?Cả hai nhất thời không nói gì, tiếp tục cất bước. Không lâu sau ở phía sau vang lên tiếng Tô Long gầm."Không xong, lại đuổi tới rồi." Diệp Phong nhíu mày, còn cách Võ Dung học viện một quãng, Yến Ny phải cõng Mộ Dung Tử Thanh nên tốc độ không nhanh lắm, gã lại không thể bỏ họ mà chạy. Đúng là tiến thoái lưỡng nan.Yến Ny cũng tỏ vẻ khẩn trương, cô không hiểu thực lực của Diệp Phong, nhưng một học viên mới thăng lên cao cấp tất không hơn mình. Chỉ cần một võ sư là bắt được cả hai.Thân ảnh Tô Long xuất hiện nhanh chóng trong màn đên, quanh mình còn dấy lên lớp hồng mang, đang toàn lực truy đuổi."Chỉ có mình Tô Long?" Gã thầm nhẹ lòng, chỉ có một người, gã vốn không cần sợ. Tròng mắt đen nhánh lóe lên sát ý."Tô Long đạo sư?" Lần này Yến Ny nhìn rõ đối phương, đầu óc hoang mang, thật ra là việc gì?"Các vị đi đi, hắn đến tìm ta." Gã lấy Chấn thiên chùy ra, chuẩn bị nghênh địch."Tên khốn, hiện tại ngươi chạy được nữa ư?" Tô Long sắp đuổi kịp, thấy gã dừng lại liền cười nanh ác."Nếu ban nãy không vì các ngươi đông người thì ta sao phải bỏ chạy? Một mình ngươi có đáng gì?" Diệp Phong lạnh lùng đáp, đích thổ nguyên khí hải điên cuồng dấy lên, gã quyết đấu một trận với Tô Long."Tiểu tử cuồng vọng." Tô Long nhảy lên choi choi, hắn vốn còn giận vì bị Mộc Phong chơi xỏ ở học viện, giờ bị gã coi thường thì chịu thế nào được? Châm giậm mạnh, quyền đầu xé gió ràn rạt đấm vào ngực gã.Diệp Phong ung dung giơ Chấn thiên chùy đập lại. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Yến Ny, trọng chùy và quyền đầu va nhau vang lên tiếng giao kích hùng hồn, vang vọng hồi lâu không tan.Lần trước chính diện giao phong với Tô Long, Diệp Phong đã lĩnh giáo độ hùng hồn về nguyên lực của thất giai võ sư, lực đạo dồn lên Chấn thiên chùy khiến gã lùi mấy bước mới hoàn toàn trút được. Tô Long chỉ hơi lắc người là đứng vững."Đợi đã!" Yến Ny chen vào giữa hai người, nghi hoặc hỏi: "Tô Long đạo sư, sao lại hạ sát thủ với học sinh của học viện?""Ngươi biết y là ai hả?" Tô Long hừ giận dữ."Không biết... nhưng y có đeo huy chương của học viện, đích xác là học sinh bản viện." Yến Ny giải thích."Vị học thư này mau đưa người về học viện, tại hạ và người Lục Lâm bang đã quyết tử rồi, một tên lâu la này không đáng cho tại hạ lo lắng." Gã giục giã, Yến Ny ở đây thì gã không tiện sử dụng Tru Thần cung, dựa vào thực lực đấu với Tô Long thì phần thắng của gã không cao."Lão tử đường đường nhị cấp trưởng lão, ngươi dám nói ta là lâu la?""Có gì khác nhau? Bất quá là chó của Tô Chiến Thiên." Diệp Phong cười khinh bỉ. Mặt Tô Long lập tức xanh lét. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL"Cút!" Đẩy Yến Ny đi, Tô Long không hề do dự ngưng tụ nguyên lực, phi thân lao vào Diệp Phong. Hổ trảo khổng lồ do hỏa nguyên ngưng thành xẹt ra, mang theo nhiệt độ kinh nhân chụp vào đối thủ."Phá không sát!" Hổ trảo hình thành nhưng không rời khỏi tay hắn, do thiên về cận chiến nên uy lực một chiêu này cực kỳ lợi hại.Diệp Phong không dám chậm trễ, một viên bát phẩm nguyên đơn lập tức xuất hiện trong tay, nhét vào miệng. Cảm thụ thổ nguyên lực tràn lên trong thể nội, gã dồn nguyên lực lên Chấn thiên chùy tạo thành một lớp hắc sắc năng lượng."Thập điệp chấn!" Song thủ nắm chặt Chấn thiên chùy, gã bổ mạnh tới.Ầm!Tiếng nổ như sấm động, hai chân gã dính chặt xuống đất, thân thể bị đại lực đẩy lui hơn chục thước mới từ từ dừng lại, một dòng máu nhàn nhạt chảy khỏi khóe môi, tay áo phải của gã bị hỏa nguyên đốt cháy rụi, lộ ra cơ nhục rắn chắc, bàn long ấn ký vàng nhạt hiện rõ nơi cổ tay.Dưới chân Tô Long xuất hiện một vết nứt lan đi mười mấy thước rồi mới dừng lại, vị trí hắn đứng có một hố sâu nửa thước, rộng một thước.Mắt Yến Ny hiện rõ niềm kinh hãi, một học viên mới thăng lên cao cấp lại tiếp được đòn toàn lực của thất giai võ sư Tô Long thi triển lục phẩm võ kỹ. Sao có thể như thế!Hiện thực đáng sợ khiến cô cứng người lại."Học thư! Còn không đi mau." Diệp Phong gầm lên với Yến Ny đang ngẩn ra: "Mau về học viện mời đạo sư khác đến cứu đệ.""A… được." Yến Ny tỉnh táo lại, ánh mắt phức tạp nhìn dấu ấn vàng chóe trên cổ tay gã, rồi mới nhanh chóng lao đi.Tô Long lạnh lùng nhìn nàng ta, không hề ngăn cản."Hảo tiểu tử, tiếp một chiêu Phá không sát của ta mà chỉ bị thương nhẹ, chả trách ngươi có bản lĩnh giết A Qua." Tô Long buộc phải đổi sắc nhưng lập tức trở lại như thường, cười lạnh: "Nếu đó là toàn bộ thực lực của ngươi thì trước khi ngươi học viện đến, ta sẽ giải quyết ngươi.""Vậy sao?" Diệp Phong ung dung cười lạnh nhìn thân ảnh Yến Ny gần như khuất hẳn, thu Chấn thiên chùy vào nguyên trạc, một cây kim cung đẹp đẽ xuất hiện trên tay.