[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 227: Bị hành

Đứng thay đồ trước gương, tôi cố gắng hết mức suy nghĩ, diễn ra cái cảnh tương lai tốt đẹp cho cuộc đời của tôi mai sau. Liệu rằng tôi có thể yêu và cưới cùng một lúc hết tất cả những người con gái kia hay không? Nếu may mắn được thì cuộc sống của tôi như thế nào nhỉ? Là sung sướng khi có được nhiều vợ hầu hạ, hay lại bị hành hạ dã man không thương tiếc, nai lưng ra làm để phục vụ cho mấy người vợ xinh xắn, dễ thương kia cơ chứ =.= Chắc nghiêng về phương án hai nhiều hơn rồi...


Qươ cái áo thun tròng vào cổ, tôi mở cửa nhà tắm, lắc lắc cái đầu cho cái mái tóc của tôi vào nếp, nhưng mà... tôi cũng vào tròng. Một màn đêm tối tăm nhanh chóng bao phủ lấy tầm nhìn của tôi, một cái gì đó to lớn, phủ kín cả thân người tôi từ đầu đến chân (cái tấm chăn nhé). Chỉ trong giây lát, chưa đầy 2s nữa, tôi đã bị ai đó đạp ngã xuống sàn, và...


_Chết này!
_Đánh nhau này!
_Hổ báo này!
_Ôm gái này!
_Chết đi!


Hằng hà sa số những cú đá bùm bụp vào người tôi, hết đá thì đạp, hết đạp thì đứng lên người tôi mà nhún @@ bao nhiêu đồ ăn trong bụng tôi nó cứ xốc xốc suýt chút nữa thi nhào trào ra ngoài hết rồi. Đánh chán chê bọn lạ mặt kia mới thả tôi ra, lúc này thì tôi thân tàn ma dại mất rồi, chỉ biết nằm co ro như 1 con cún trước cửa phòng tắm mà thôi. Hé đôi mắt ra nhìn, trong tầm nhìn hi hí lúc này của tôi là 4 bà la sát đang hầm hầm rực lửa trong ánh mắt, tay chân thì đỏ ửng lên do đánh tôi mà ra (da trắng quá, va chạm mạnh mạnh tí là đổi màu hết thôi).


_Hic hic sao đánh anh? -tôi hỏi
_Tự suy nghĩ đi hén -Quyên nhìn tôi đầy thách thức.
_Hừ bị vậy là nhẹ rồi, ở đó còn than à? -MNgọc cau mày
_Ngon lắm!
_Ăn được tui không mà biết tui ngon -tôi lầm bầm
_Còn trả treo nữa hả, muốn bị đập nữa không? -My cầm cái gối phang tôi.


Đỡ khổ, tôi chụp cái gối kê đầu nằm dưới sàn luôn, mặc cho mấy nhỏ đang săm soi dò xét cái phòng của tôi. Phù! May mà phòng tôi chẳng chứa hàng cấm, duy chỉ có hai con dao bỏ dưới tấm nệm mà thô[email protected]@ dưới gầm giường thì 1 thùng hàng, ngày xưa mua về chưa có dịp xài, còn bỏ xó ở đó.


Nhưng sao mà chỉ mới có 4 người thế kia, còn hai cô nàng kia đâu rồi nhỉ? Tôi đảo mắt mà chẳng thấy hai nhân ảnh mang tên Thùy Linh với Ái Nhi đang hiện diện ở đâu cả. Nằm hồi cũng chán, tôi cầm cái gối ném lại lên giường, cơ mà lại trúng Quyên, và...
_Ê thằng kia kím chuyện hả mày! -Quyên gào lên


Đậu, ẻm kêu tôi bằng thằng luôn kìa. Nhưng mà chỉ sao cái tiếng hét kinh người đó, 3 nhỏ còn lại cũng nhìn tôi bằng cặp mắt xác thủ. Yến từ từ tiến bước đến gần tôi, cười mỉm, cả My cũng vậy, và rồi tới lượt hai người kia. 4 đứa tụi nó đang bao vậy tôi lại, nói chính xác hơn là tôi đang nằm trên sàn nhà, và xung quanh tôi là 4 con cọp cái đúng nghĩa =]]


_Sao sao lại gom xuống đây hết thế -tôi lấp bấp hỏi
_À thấy ai kia có vẻ nhàn rỗi quá ấy mà -Quyên mỉm cười, nháy mắt với tôi, nhưng nụ cười kia không mang nghĩa là vui vẻ đâu nhỉ, nó mang hàm ý cứ như rằng: “kì này mày chết với bà” vậ[email protected]@


_Nằm dưới đất lạnh lắm anh, lên giường nằm nhé!- Yến nói
_Đúng đó, muốn gì tụi em chiều -My lên tiếng.


_Hả! Thiệt à? -tôi ngạc nhiên, gì mà mấy nhỏ thay đổi 180 độ thế kia, trừ Quyên ra mấy nhỏ kia nhìn tôi cười vui vẻ lắm, đâu có vẻ gì là gây nguy hại cho tôi đâu, ấy vậy tôi cũng bớt lo lắng được phần nào. Nhưng tôi cũng thoáng ngạc nhiên trước lời ngỏ “muốn gì tụi em chiều” của My lắm, là sao ta


_Tất nhiên rồi! -My nháy mắt.
_Đúng đó anh!
_Được được, để anh lên giường hehe! -tôi cười
_Khỏi đi anh, để tụi em cho! -Quyên cất tiếng ngắt lời
_Là sao? -tôi ngạc nhiên
_Là thế này đây!


Mấy nhỏ chi nhau ra, hai đứa nắm tay, hai đứa nắm chân tôi, nhấc bổng tôi lên khỏi mặt sàn, lại còn đung đưa qua lại nữa chứ (hic tại tôi ốm quá, có 55kg thôi, nên nhẹ tênh so với sức lực của 4 nhỏ, nhấc cái là tôi đã rời xa cái sàn yêu dấu kia tận mấy tấc luôn rồi)


_Ế ế tính làm gì vậy hả? -cảm thấy có điều gì đó bất thưởng, tôi hét toáng lên trong vô vọng
_Là vầy nè... Một!... Hai!... Ba! -mấy nhỏ vừa đung đưa tôi vừa đếm.


Vừa dứt tiếng đếm, mấy nhỏ đồng loạt buông tay ra. Tôi theo quán tính bay thẳng lên không trung, vẻ 1 đường cong parabol hoàn hảo đáp thẳng xuống nệm, may mà tấm nệm khá dầy nên tôi chẳng lo lắng gì mấy, nhưng mà...


Khi tôi chưa kịp định hình lại vị trí cảu mình, 4 bóng đen đã bay vù vù trước mắt tôi, trong nổi sợ hãi khôn nguôi, 4 bóng đen đã đáp đúng đích đến, hạ cánh hẳn trên người tôi.
_Yahhhhôi giơ tay


_HỰ! -tôi rống lên 1 tiếng lớn ngay sau khi 4 con heo no tròn kia hạ cánh trên người tôi, suýt chút nữa tắt thở luôn vậy.


Đã thế, chúng vừa lăn ra hai bên giường, thì ngay lập tức đã cầm gối trên giường phang tôi tới tấp, đứa nào không gối thì dùng tay chơi luôn, haizz kiếp giang hồ dao kiếm đổ máu tôi không sợ, chỉ sợ mỗi mấy nhỏ này hợp tác lại tra tấn tôi mà thôi hic. Chẳng biết tại sao nay mấy nhỏ lại hành hạ tôi đến thế, đánh đấm cứ thẳng tay mà thôi hic, chẳng còn tình cảm như mọi khi nữa. Chắc tại có sự xuất hiện của Linh nên mấy nhỏ này mới bộc phát lên đến thế, vì ngày xưa chẳng phải mấy nhỏ đã từng nói nếu tôi léng phéng với ai ngoài mấy nhỏ ra thì nên coi chừng hay sao =]] giờ nghĩ lại mới thấm. Khổ rồi đây, chẳng hiểu sao tôi lại phải chịu cảnh bị áp bức bởi 4 nhỏ này tại ngay nhà của tôi cơ chứ? Nhưng có cho vàng tôi cũng không dám vùng dậy đấu tranh, khi mà nhà tôi ai chẳng ngã về phe mấy nhỏ cơ chứ, ngay cả mẹ tôi cũng đã ban kim bài miễn tử cho mấy nhỏ rồi, giờ tôi mà đánh 1 trong số họ, thì ngay lập tức tôi có 1 vé vi vu khắp đầu làng xó chợ =]] nên tôi đâu có dại, chỉ biết c