[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 141: Nhỏ mai

Ngồi nhăm nhi ly rượu với thằng A lát thì nguyên băng kéo đến đầy đủ, kêu thêm chai chivas 21 ra nữa để uống cho có không khí ngày tết ấy mà. Nhỏ MNgọc vẫn còn bực tôi thì phải, nhỏ vẫn nhìn tôi hặm hực lắm.
_Tết này có tiết mục nào không mấy đứa? -thằng A hỏi
_Nhậu đê -thằng Đ lên tiếng.


_Ở nhà ngủ -nhỏ Linh nói.
_Đi chơi đê.
_Chậc, quýnh bài đê -tôi nói
_Hehe mạnh miệng mày, nhắm đủ tiền chung tụi tao không đấy -thằng A nheo mắt thách thức.
_Ngon, cứ nhào vô đây kím ăn nè -tôi cười hìhì nói
_Thế địa điểm ở đâu? -Thảo Vy hỏi
_Nhà tui, vậy nhé mấy đứa -tôi nói


_Rồi chốt.
_À mà nhỏ Thy đâu mất rồi -MNgọc nhận thấy sự thiếu vắng của nhỏ Thy nên hỏi.
_Mới về nhà có tí chuyện.
_Sao thế?
_Có con nhỏ kia bị dính thuốc trên đây, mới nhờ nhỏ Thy mang con đó về nhà dùm -tôi nói
_Ờ.


Nhăm nhi giết thời gian, lát thì nhỏ Thy cũng tới, lại tiếp tục cuộc chơi đến mãi khuya mới kết thúc. Thế rồi ai về nhà nấy, tôi thì về nhà 1 mình, còn thằng A thì đưa MNgọc với nhỏ Thy về nhà rồi mới trở về đây.


Về nhà, tôi cầm dt trên tay, chờ đợi 1 chút gì đó gọi là tin tức từ em. Nhưng mà hi vọng trong vô vọng mà thôi, vì những ngày này tôi đã để em dành trọn thời gian bên gia đình rồi kia mà.


Thở dài nhìn ra bầu trời đêm, chút suy tư vẫn cứ đọng mãi trong tâm trí của tôi. Cái lạnh của mùa đông vẫn chưa dứt, vẫn lạnh lẽo cắt da cắt thịt mỗi khi đêm về. Có lẽ tại vì thiếu vắng em ở nơi đây nên không khí trở nên lạnh hơn thì phải.


Sáng hôm sau khi thức dậy, làm VSCN qua loa rồi tôi phi xe về bên nhà mẹ. Phải về đây để coi cái con nhỏ kia tỉnh chưa, còn thu tiền của nó rồi trả nó về cho ba má của nó nữa =]]


Cái lạnh lẽo của sáng sớm khiến tôi run lên cầm cập, răng va cả vào nhau. Mất hết 20p chạy xe trong cái lạnh giá rét buốt, tôi cũng để được nhà mẹ. Mở cửa chạy vào luôn, chứ lạnh quá luôn rồi, chắc giờ này thằng em nó âm vô cực luôn mất @@
_Mày về chi sớm thế con? -mẹ hỏi tôi


_À thì nay giao thừa mà mẹ. -tôi trả lời, nhìn dáo dác quanh nhà rồi hỏi tiếp -ba đâu rồi mẹ?
_Ổng đi uống nước trà dưới nhà nội mày rồi.
_Ra vậy, để lát con xuống dưới thăm ông bà luôn.
_Ừm thôi vào ăn sáng luôn đi.
_Dạ.


Vào nhà, ngồi xuống bàn ăn sáng luôn, nhỏ kia chưa dậy nữa. Đang ăn thì nhỏ MNgọc với nhỏ Thy bò xuống, đầu tóc bù xù, đã vậy còn ngáp ngắn ngáp dài nữa chứ.
_Đẹp mặt nhỉ -tôi nhỉ hai nhỏ cười đểu.
_Kệ tui, nay biết về đây ăn ké nữa à? -nhỏ MNgọc xoáy lại.


_Nhà tôi thì tôi về chứ sao, cô cấm được tôi à.
_Kệ anh, chẳng ảnh hưởng đến bữa ăn sáng của tôi.
_Hai cái đứa này, như chó với mèo thế kia, mai mốt về sống chung một nhà thì sao? -mẹ bất chợt nói.
_Không có chuyện đó đâu mẹ ơi, con đây chả thèm -tôi trề môi
_Hứ, ai cần.


_À mà nhỏ kia sao rồi? -tôi hỏi
_Còn ngủ trên kia -nhỏ Thy lên tiếng.
Ăn xong, tôi lên phòng kím nhỏ kia. Con đó vẫn còn đang say giấc nồng, công nhận nhìn nhỏ này cũng trắng trẻo xinh tươi thật, nhìn nhỏ này tôi phải kìm chế dữ lắm, níu không thì tôi đi gỡ lịch dài hạn mất chứ chả đùa đâu.


Chẳng muốn mất thời gian với nhỏ này nhiều, tôi dựng đầu dậy luôn.
_Dậy! Trời sáng rồi dậy đi! -tôi hét toáng lên vào tai nhỏ.


Nhỏ giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn tôi. Thấy tôi đang nhìn, như có dòng điện xẹt ngang nhỏ thì phải, nhỏ bất ngờ hét vào mặt tôi, suýt chút nữa lũng màn nhỉ luôn vậy @@
_Áaaaaaa!
_Im -tôi vừa hét vừa lấy tay bịt tai lại.


_Anh là ai sao lại ở trong phòng tôi? -nhỏ hỏi, tay thì kéo tắm chăn che người lại, mặt nhìn tôi đầy giận giữ.
_À xin lỗi nhé, đây là phòng tôi, cô nhìn kĩ lại xem -tôi nói.


1 giây nhìn dáo dác quanh căn phòng, rồi nhỏ hỏi tôi, vẻ mặt ngờ nghệch. Coi bộ nhỏ này đa sắc thái quá, mặt thay đổi liên tục luôn vậy.
_Sao tôi lại ở đây, sao tôi lại không nhớ gì hết thế này?


_Cô không nhớ gì à? Hôm qua cô uốngl rượu trên bar, rồi bị dính thuốc, may cho cô là tôi đã đem cô về đây đấy, nếu không thì...
_Anh có làm gì tôi không vậy? Tôi vẫn còn chưa đủ tuổi đấy -nhỏ nói khiến tôi suýt chút nữa té xĩu luôn vậy.


_Hừ cô ảo tưỡng rồi đấy, tôi đây chẳng cần.
Có vẻ nhỏ cũng hiểu ra, ngồi dậy mà nói chuyện với tôi, lúc này nhỏ Thy với MNọc cũng đã lên đây.
_Dậy rồi à -nhỏ MNgọc hỏi.
_Ơ...
_À đây là Ngọc, còn kia là Thy, hai người họ đã chăm sóc cho cô hôm qua đấy.


_Em xin cảm ơn hai chi -nhỏ đó nói
_Thôi được rồi không gì đâu, à mà em tên gì ấy. -nhỏ MNgọc hỏi.
_Dạ em tên Mai.
_Ừ năm nay em nhiêu tuổi rồi?
_Dạ em mới 16 thôi.
_Nhỏ thế.


_Thôi hỏi thăm vậy đủ rồi. Giờ vào việc chính đây! Em tỉnh rồi thì cho anh xin 1tr nhé, tiền hóa đơn bàn của em tối qua -tôi nói
_Nhưng giờ em không có tiền mặt ở đây -nhỏ Mai lí nhí nói
_Hả -nhỏ MNgọc há hốc mồm ra vẻ ngạc nhiên.
_Trời, em đi bar mà không có tiền à em?
_Em xin lỗi... -nhỏ cuối đầu.


_Vậy giờ em tính sao đây?
_Hay là, anh cho em thiếu được không, ít bữa em trả cho anh nha -nhỏ nói
_Trời đất -tôi muốn té ngữa với con nhỏ này luôn vậy.
_Em xin lỗi -nhỏ bật khóc.
_Thôi được rồi, vậy nhà em ở đâu để anh đưa em về -tôi nói
_Em không có nhà! -nhỏ lí nhí nói


Bất chợt cả 3 đứa bọn tôi sững người nhìn nhỏ, lúc này tôi vẫn không tin vào mắt mình người con gái dễ thương xinh xắn kia lại nói mình không có nhà.
_Sao... sao thế? -tôi lắp bắp
_... nhỏ im lặng không nói lời nào, mắt vẫn cứ dán chặt xuống sàn nhà.


_Thôi được rồi, tạm thời cô nghỉ lại ở đây đi, có gì cứ tâm sự với hai nhỏ đó -tôi nói, mắt hướng về 2 nhỏ kia.
_ Dạ
Nói rồi tôi đi ra ngoài, bỏ lại 3 nhỏ trong phòng. Rồi tôi ra quán luôn, coi như mất toi 1tr luôn rồi.