Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 858: Chân thực cùng ảo cảnh (1)

Bên trong có một người là Lý Ngọc Thiền, hiển nhiên đây đều là người của Âm Dương thánh giáo, mỗi người sở trường về mị thuật, đều là người yên thị mị hành, tuy rằng quần áo không bại lộ nhưng đều bộc lộ toàn bộ dáng người của các nàng, mông tròn vun cao, thật sự là bữa tiệc lớn cho những kẻ háo sắc!

Lâm Lạc nhướng mày, chín người này không biết mới vừa đi vào hay đã sớm ẩn núp từ một nơi bí mật gần đây?

- Bọn tỷ muội, tiểu tử này lợi hại, lập tức triển khai Cửu Cơ Mê Tâm đại trận, mê loạn thần trí của hắn, đoạt một thân tinh hoa cùng Thần Đạo Quả của hắn!

Tuy rằng Lý Ngọc Thiền cười nói đưa tình, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, chớp động hàn mang bức người.

Các nàng nếu biết về Thần Đạo Quả, khẳng định không phải mới tới, mà đã tới một thời gian, trước đó không xuất hiện chỉ vì hi vọng hắn đối chiến cùng người của tứ đại tộc bị lưỡng bại câu thương để chiếm tiện nghi.

Chín mỹ phụ thân hình uốn éo, hợp thành một trận thế kỳ diệu, từng đạo thần thức lướt qua, đan thành một thế giới!

Oanh!

Thân hình Lâm Lạc cùng Nam Nhược Hoa đồng thời run lên, không tự chủ được mềm nhũn mất đi quyền khống chế thân thể, mà chín người Lý Ngọc Thiền cũng ngã quỵ, không thể nhân cơ hội phát động công kích.

Cửu Cơ Mê Tâm đại trận đã vận chuyển!

Lúc này vô luận người nào tiếp cận các nàng trong phạm vi mười dặm, chỉ cần còn ở Tinh Vương cảnh đều bị các nàng mạnh mẽ cuốn vào trong trận! Đây là chỗ dựa lớn nhất của các nàng, mặc dù trận pháp này tác dụng cả địch lẫn ta, đồng dạng cũng có thể tạo thành ảnh hưởng không thể phỏng đoán đối với chính người thi triển!

Ông!

Cảnh vật trước mắt Lâm Lạc thay đổi, hắn đi tới một thế giới lạ lẫm, cũng thay đổi một thân phận mới, vừa mới sinh ra, gương mặt cha mẹ vừa chớp lên, mang theo vẻ kích động vui sướng.

Đây không phải là thật! Đây là ảo giác!

Trong lòng Lâm Lạc tự nhủ, hắn là Lâm Lạc, là chí tôn Tinh Vương cảnh, không phải là một hài tử mới sinh ra!

Lăng Kinh Hồng, Tô Mỵ, Lữ Nguyệt Đồng, Hạ Mộng Như…vì sao trí nhớ của hắn ngày càng mơ hồ, có chút tên người làm sao cũng không nhớ nổi đây? Có chút người bộ dạng ngày càng mơ hồ, từ trong trí nhớ của hắn dần dần biến mất.

Nhớ lại! Hắn không thể nào quên!

Nhưng lúc này cả Tử Đỉnh cũng không cách nào, không phải công kích thần thức mà là một loại tồn tại như cảnh trong mơ. Ở trong mộng cảnh, người chắc chắn sẽ không ý thức được mình đang nằm mơ, cho dù uy lực ngập trời cũng không thể thi triển đi ra, nếu ý thức cho rằng mình là một trẻ con, há lại phát huy ra được lực lượng cấp Tinh Vực?

Lâm Lạc vẫn được gọi là Lâm Lạc, nhưng không còn là thiếu niên thiên tư thấp kém ở Bạch Dương trấn, mà là con trai độc nhất của đại địa chủ Hắc Thủy trấn Lâm Bảo Dân, từ nhỏ thông minh, thành thạo tứ thư ngũ kinh, được tư thục tiên sinh nhận định tương lai nhất định có thể trúng trạng nguyên, làm rạng rỡ tổ tông.

Nhưng đọc sách thánh hiền không nhất định là thánh nhân, mà có thể là ác bá trong ác bá!

Lâm Bảo Dân đến già mới có con, vô cùng sủng nịch, đã đem Lâm Lạc hoàn toàn dạy hư. Lâm Lạc từ nhỏ háo sắc thành tánh, mười hai tuổi đã đánh xỉu thị nữ mang lên giường đùa bỡn, từ đó về sau càng không thể cứu vãn, những đại cô nương có chút tư sắc trong trấn đều bị hắn đùa giỡn qua.

Bởi vì trong nhà có tiền lại có thế, có làm ra chuyện gì lớn đều có thể dễ dàng giải quyết, càng làm cho Lâm Lạc càn rỡ không chút cố kỵ, vào năm hắn mười bảy tuổi đem chủ ý đánh lên thiếp thị mới thu nhận của phụ thân mình, là một nữ tử xinh đẹp tên Lý Ngọc Thiền.

Nghe nói Lý Ngọc Thiền vốn là danh kỹ kinh thành, được Lâm Bảo Dân vừa ý bỏ ra số tiền lớn mua trở về.

Danh kỹ kinh thành quả nhiên vượt xa nữ nhân tiểu địa phương, Lâm Lạc vừa nhìn thấy liền mất hồn, ỷ vào tuổi trẻ tuấn tú vượt xa dáng vẻ già nua của Lâm Bảo Dân, mà Lý Ngọc Thiền lại là nữ nhân không chịu nổi tịch mịch, hai người rất nhanh đã quấn tới cùng nhau.

Trong một lần lén lút trên giường bị Lâm Bảo Dân bắt tại trận, lão nhân giận dữ cứ như vậy bị làm tức chết!

Sau tang sự, Lâm Lạc chẳng những không thu liễm ngược lại càng thêm sống phóng túng, những nữ tử có chút tư sắc ở gần nơi đó đều không dám ra cửa, chỉ sợ bị ma vương háo sắc kia nhìn thấy, giữa ban ngày ban mặt cũng dám hành dâm bên đường, không biết đã bức tử bao nhiêu nữ nhân!

Hai năm sau Lâm Lạc rời khỏi Hắc Thủy trấn, không phải hắn bị bức đi mà là lên kinh đi thi.

Đừng xem hắn háo sắc thành tánh, nhưng trình độ văn chương cao tuyệt vô cùng, liên tục giành được các giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên, trở thành trạng nguyên đương triều, được hoàng đế ngưỡng mộ, bắt đầu làm quan.

Ba năm sau được phóng ra khỏi kinh làm chủ chính một phương, vốn đã thoáng thu liễm sắc tâm hiện giờ liền phóng túng trở lại, làm hại không chỉ là một trấn mà là một thành.

Lúc ấy Tô Nguyệt thành có một câu hình dung Lâm Lạc, đó là làm tân lang mỗi đêm!

Hắn lừa trên ép dưới, người bên dưới sợ hắn, mà người bên trên được hắn đút ưu đãi nên lúc nào ở trước mặt hoàng đế luôn nói tốt cho hắn, chức quan càng làm càng lớn, hai mươi năm sau trở thành tể tướng đương triều, nổi bật nhất thời.

Thêm ba năm sau, hoàng đế nhiễm bệnh băng hà, khi lâm chung ủy thác Lâm Lạc làm cố mệnh đại thần, quyền khuynh triều giả.

Mà lúc này dã tâm của Lâm Lạc đã mở ra hoàn toàn.

Hắn đầy khí thế đi vào cung, đem quả phụ của hoàng đế ngủ hết mấy lần. Say ngủ giường rồng, làm trò trước mặt tiểu hoàng đế cưỡi lên thái hậu mẫu nghi thiên hạ, không có danh xưng hoàng đế nhưng lại có quyền hành của hoàng đế.

Trưởng công chúa đương triều đã tới tuổi cập kê, được tứ hôn cho con trai trưởng của Tả tướng quân, nhưng lúc vào cung bái kiến mẫu hậu đã gặp phải Lâm Lạc cùng thái hậu đang mây mưa trên giường rồng, kết quả khó trốn khỏi vận mệnh bị dâm nhục, mẹ con cùng hầu một chồng, trở thành chuyện cười đương triều, vô cùng bi ai.

Tả tướng quân suất binh muốn hộ giá, nhưng Lâm Lạc quyền khuynh triều giả, rất nhanh phiến loạn bị trấn áp, Tả tướng quân bị xử chém cửu tộc. Ba nữ nhi trẻ tuổi mỹ mạo đều trở thành đồ chơi của Lâm Lạc, làm trò ngay trước mặt phụ thân các nàng bị đoạt tấm thân trong trắng, mà Tả tướng quân không kham chịu nhục cắn lưỡi tự sát.

Trải qua sự kiện này thủ đoạn thống trị của Lâm Lạc càng thêm nghiêm khắc, trên dưới cả nước đều sống trong khủng bố, từng nhà đều phải cung phụng bức họa của tể tướng đại nhân, nếu không chính là mưu nghịch tạo phản.

Lại qua thêm mười năm, tiểu hoàng đế đại hôn, hoàng hậu trẻ tuổi xuất thân quý nữ danh môn, tên là Nam Nhược Hoa, nhưng vào đêm đại hôn Lâm Lạc lại bò lên giường rồng thay thế hoàng đế gieo giống, một cước đá hủy nửa thân dưới của tiểu hoàng đế đang phẫn nộ.

Nam Nhược Hoa tuy là quý nữ thư hương môn đệ, nhưng trời sinh dâm đãng, rất nhanh khuất phục dưới uy quyền của Lâm Lạc, còn chủ động cầu hoan, đặc biệt thích ở trước mặt tiểu hoàng đế thái giám cùng Lâm Lạc hoan hảo, nhìn ánh mắt bất lực phẫn nộ của tiểu hoàng đế, khoái cảm của nàng sẽ càng thêm mãnh liệt.

Lâm Lạc tự phong á phụ, làm thái thượng hoàng, mỗi ngày chơi đùa hoàng hậu con dâu, chơi công chúa cháu gái, chơi thái hậu, dưới thống trị hắc ám, dân chúng lầm than, thiên hạ đại loạn!