Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 468: Băng động (1)

Lâm Lạc vội vàng gia tốc trôi về phía bờ bên kia.

Nhưng dòng Hắc Thủy này dù không hề có sức nổi nhưng lực cản lại cường đại đến khủng bố! Lâm Lạc giống như hãm thân vào trong vùng lầy, mỗi lần đi một bước đều vô cùng gian nan, ý muốn gia tốc cũng chỉ là tự hò hét trong lòng mà thôi.

Phía trước, hơn mười đợt sóng tung bay, ẩn ẩn có thể thấy được một con Hắc Minh ngư cực dài đang lao tới. Trong dòng sông này, dù hai người Lâm Lạc quay đầu lại sẽ thấy cảnh vật cũng sẽ không thay đổi, đồng dạng là hơn mười con sóng đang lao nhanh tới!

Ít nhất trong dòng Hắc Thủy này cũng không có bố trí Truyền Tống Trận chết tiệt! Cũng thế, đây vốn là chỗ trùng trùng nguy cơ, nếu quay đầu lại có thể khởi động Truyền Tống, chẳng phải là nguy hiểm gì cũng biến mất!

Ào ào ào!

Hắc Thủy đối với Lâm Lạc mà nói có lực cản vô cùng nhưng đối với Hắc Minh ngư mà nói lại thật sự là “như cá gặp nước”, bơi với tốc độ cực nhanh! Gần như trong nháy mắt, Hắc Minh Ngư ập tới hai bên.

Nhưng chúng cũng không lập tức phát động công kích đối với hai người Lâm Lạc mà đầu tiên ăn sạch đám đồng loại bị hai người đánh chết, còn vì tranh giành nhau mà khuấy lên sóng nước mù mịt!

Lâm Lạc thừa cơ lại trôi đi vài bước về phía trước, nhưng một đầu Hắc Minh Ngư sao đủ cho đám hung vật này. Cả đám ăn được lưng bụng lại càng thêm điên cuồng công kích!

Tuy bọn chúng tàn nhẫn xé xác ăn thịt đồng loại nhưng là đối với những con đã chết, còn như còn sống thì không tự giết hại lẫn nhau! Gần đây 30 đầu Hắc Minh Ngư bao vây hai người Lâm Lạc, tựa hồ cũng kiêng kị thực lực của hắn.

Điều này là chỗ khác nhau giữa Hung Vật chân chính và Đại Trận huyễn hóa ra. Nếu như là Đại Trận huyễn hóa ra thì đã sớm trực tiếp phát động, dù là Tiên Thiên Cảnh cũng dám động đao đối với thích biến cảnh!

Bất quá đám Hung Vật này hiển nhiên cũng không có tính nhẫn nại cao. Trong sóng đen ngập trời, một đầu Hắc Minh Ngư dẫn đầu đã phát động ra công kích.

Lâm Lạc lúc này vẫn còn có dư lực của hoàn cảm lưu hữu, Lam Hỏa Lĩnh Vực lập tức sử ra một quyền công tới.

Con Hắc Minh Ngư cũng không ngốc, bản năng cảm giác được Lam Hỏa hết sức khủng bố nên quẫy đuôi quay đi. Hung Vật này trong nước thật sự quá linh hoạt, một quyền của Lâm Lạc chỉ đánh vào khoảng không.

Một lần công kích mang tính thăm dò này lại dẫn phát công kích tập thể của đám Hắc Minh Ngư, gần 30 đầu Hung Vật đồng thời lao vào Lâm Lạc.

- Hách!

Lăng Kinh Hồng đã là tế ra trường kiếm. Đứng ở trên đầu vai Lâm Lạc giống như tiên tử tán hoa, từng đạo kiếm khí đánh vào đám Hắc Minh Ngư, giảm bớt áp lực cho Lâm Lạc.

Lâm Lạc thét dài một tiếng, hai quyền vung lên, dưới sự thiêu đốt của Lam Hỏa, không một đầu Hắc Minh Ngư nào có can đảm đến gần, chỉ có thể lởn vởn bên ngoài. Nhưng đám Hung Vật này dĩ nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, có một số đã lặn xuống dưới đáy, men theo đường thượng hạ đột tập.

Xoạt!

Sau một phen giằng co, đám Hung Vật lại ngang nhiên phát khởi lần công kích thứ hai.

Tuy đám Hắc Minh Ngư này hung tàn nhưng am hiểu sâu đạo hợp công. Đám phía trước Lâm Lạc chỉ phụ trách hấp dẫn sự chú ý của hắn, còn đám sau lưng và đáy nước thì thừa cơ phát động tiến công, phối hợp có thể nói là thiên y vô phùng.

Dù nói thế nào, chúng vẫn là hung thú cấp Địa Nguyên Cảnh. Với gần 30 con hung thú đủ để khiến cho một cao thủ cấp Địa Nguyên cảnh trực tiếp sụp đổ! Tuy Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng phối hợp cũng xem là tốt, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, huống hồ số lượng so sánh hai bên quá chênh lệch!

Xoẹt! Xoẹt!

Đùi của Lâm Lạc đã bị rứt ra mấy miếng. Với sự mạnh mẽ của hắn mà cũng có thể thụ thương thì có thể thấy hàm răng của đám Hắc Minh Ngư sắc bén cỡ nào! Mà đám Hung Vật nếm được mùi máu tươi thì hai mắt đều đỏ rực, càng trở nên thêm tham lam.

Phải biết rằng Lâm Lạc đã được Thần Huyết Dược Tề rèn luyện qua, tuy trong trái tim chỉ mới tạo ra ba giọt tử huyết hoàn toàn nhưng huyết dịch toàn thân đều ẩn tàng vị đạo của “thần”, chỉ là không đậm đặc như vậy mà thôi.

Hung Thú có một loại truy cầu gần như cuồng nhiệt đối với huyết mạch cao đẳng! Chúng vốn bị hạn chế ở huyết mạch, khi đạt đến cực hạn, muốn đột phá cần thôn phệ huyết mạch cao giai!

Mà huyết nhục của Lâm Lạc trong mắt bọn chúng chính là kỳ trân!

Nỗi khao khát điên cuồng như vậy thậm chí có thể khiến chúng vượt qua nỗi sợ hãi tử vong, tựa như vô số võ giả dù biết trong các Thượng Cổ Di Tích, động phủ của Tiền Bối luôn hàm chứa sát cơ nhưng vẫn lao đầu như thiêu thân lao đầu vào lửa. Điều này cũng chẳng phải vì truy cầu lực lượng cường đại hơn, đồng thời cũng hy vọng xa vời là mình chính là người có cơ duyên!

Bầy Hắc Minh Ngư sôi trào, khát vọng tăng lên đẳng cấp Huyết Mạch khiến chúng phát khởi công kích càng thêm hung hãn.

- Thực đem làm ta là bệnh miêu sao?

Lâm Lạc nổi giận gầm lên một tiếng, chiến ý chi quyền bắt đầu bộc phát, một luồng chiến ý Chiến Thiên Chiến Địa lập tức tung hoành trong phạm vi một dặm, chiến ý cường đại chấn nhiếp khiến đám Hung Vật trong nháy mắt đều trở nên trì độn!

Lâm Lạc thừa cơ giết ra, trong vòng song quyền vũ động, Lam Hỏa rừng rực lập tức thiêu đốt bảy đầu Hắc Minh Ngư thành tro!

Đến tận lúc này, đám Hắc Minh Ngư còn lại mới tỉnh táo lại, nhao nhao tránh ra mấy trượng để tránh phong mang của Lâm Lạc.

Nhưng chúng dĩ nhiên cũng không thể nào buông tha miếng thịt béo này, chỉ là giãn bớt vòng vây hơn một chút. Mà theo dấu máu tươi loang ra trong dòng Hắc Thủy từ miệng vết thương của Lâm Lạc khiến những con Hắc Minh Ngư ở xa cũng ngửi thấy được mùi máu tươi chạy tới. Hàng trăm đợt sóng ngập trời tạo nên một tràng diện có thể nói là kinh tâm động phách!

Lâm Lạc và Lăng Kinh Hồng đều hoảng sợ, bị mấy trăm đầu Hung Vật cấp bậc Địa Nguyên cảnh Cấp Bậc vây quanh, dù cho Lâm Lạc có được Lam Hỏa Lĩnh Vực cũng vô dụng! Tuy hắn có thể giết hơn mười hai mươi đầu, nhưng cuối cùng cũng bị đám Hung Vật hải dương này bao phủ!

- Liều mạng!

Lâm Lạc tiến nhanh về phía trước, gia tốc hướng sang bờ bên kia. Đám Hắc Minh Ngư dĩ nhiên sẽ không trơ mắt buông tha con mồi, lập tức phát khởi công kích. Tuy Tử Đỉnh có thể bảo vệ bộ phận trên mặt nước của Lâm Lạc, nhưng Tử Khí lại không thể xuyên thấu qua mặt nước để hình thành lớp bảo hộ dưới lồng ngực của hắn.

Cái này cũng là bộ vị tấn công trọng điểm của Hắc Minh Ngư!

Lâm Lạc lại hoàn toàn không chống đỡ hay né tránh, chỉ huy động song quyền đánh bay từng con Hắc Minh Ngư phía trước hắn. Hắn cũng không thể để đám Hung Vật này giữ chân, nếu không một khi bị đám Hắc Minh Ngư phía sau bao vây thì hắn và Lăng Kinh Hồng hoàn toàn không có khả năng chạy trốn!

Thậm chí, trong đám Hắc Minh Ngư phía sau còn có cả tồn tại Thiên Hợp cảnh. Nếu như bị loại siêu cấp Hung Vật này tập kích đến thì khả năng thoát thân của hai người Lâm Lạc sẽ giảm xuống đến vô hạn!

Xoẹt! Xoẹt!

Trên người Lâm Lạc không ngừng tăng thêm miệng vết thương, nhuộm hồng cả hắc thủy chung quanh. Từng con Hắc Minh Ngư dài thượt cũng bị hắn trực tiếp đuổi giết, nổi dập dềnh bên cạnh.

Đây cũng là do thể chất của Lâm Lạc biến thái, bằng không ngay cả xương cốt cũng bị trực tiếp cắn đứt!

Vào thời khắc sinh tử, nếu như bị đuổi kịp thì hai người Lâm Lạc chi có một chữ chết! Lâm Lạc chạy trối chết, hai quyền vung lên điên loạn, tử huyết liên tiếp vỡ ra hồi phục thương thế cho hắn để có thể tiếp tục đi tới.

Lăng Kinh Hồng cũng không có nhàn rỗi. Tay phải dùng kiếm, tay trái dùng chưởng phát huy chiến lực đến tận cùng, giảm thiểu huy hiếp phí sau cho Lâm Lạc.

Chiến Chiến Chiến!