Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1417: Trấn diệt (2)

- Đa tạ.

Dung Vũ Trạch hướng Lâm Lạc hơi khom lưng, sau đó đưa mắt nhìn về phía chín người mặc dù không phải là thân huynh đệ, nhưng so với thân huynh đệ còn thân hơn.

Bọn họ cũng bị một quyền cuối cùng này của Lâm Lạc oanh phá thần hồn, nếu không phải lực lượng Thần Vương cấp quá mức cường đại, bọn họ đã sớm biến mất. Nhưng cho dù như thế, cũng chỉ là để cho bọn họ kéo dài hơi tàn, sống lâu mấy hơi thở thời gian mà thôi .

Bọn họ đều nhìn đối phương, lệ khí trên mặt dần biến mất, lộ ra nụ cười bình thản.

Trên đời không có thuốc hối hận, hơn nữa mặc dù thập đại điện chủ là Thần Vương nắm giữ thời gian pháp tắc, nhưng còn không có năng lực làm cho thời gian cả Thần giới chảy ngược, cho bọn hắn cơ hội lựa chọn lần nữa.

Thân là Thần Vương, tự nhiên có đại nghị lực, đại giác ngộ, vào giờ khắc này, trong lòng của bọn hắn cũng không phải là cừu hận, mà là tình nghĩa huynh đệ nồng nặc.

Nhìn nhau, mang theo mỉm cười, thần hồn của bọn họ tiêu tán, nhất nhất từ trên bầu trời té rớt, nhưng thân thể còn chưa có rơi xuống đất đã bị hóa thành bụi bậm, biến mất sạch sẽ.

Lực lượng kinh khủng cuộn trào hướng Lâm Lạc!

Đây chính là tinh hoa cả đời của thập đại Thần Vương, trong đó còn có năm tên Tam tinh Thần Vương, mặc dù không thể cùng Chủ thần khí so sánh, nhưng lập tức tràn vào trong cơ thể Lâm Lạc cũng đủ chấn thương hắn!

Hưu, hắn một bước chạy trở về U Thần Cốc, ánh mắt quét qua một cái, hướng Sư Ánh Tuyết ngoắc tay nói.

- Đi!

- Ân !

Tiểu nha đầu là quỷ linh tinh bực nào, thấy biểu lộ Lâm Lạc nghiêm túc, cũng không có đùa bỡn cái gì, lập tức nhảy qua, nắm bàn tay Lâm Lạc.

Thân hình hai người chợt lóe, trong nháy mắt biến mất.

Mà lúc này, toàn bộ Tinh điện cũng bị một mảnh bi ai bao phủ.

……

Mặc dù đòi lại một công đạo, nhưng trong lòng Lâm Lạc không có một chút vui sướng , ngược lại lại có loại cảm giác nặng nề.

Nếu như không phải bởi vì Dung Vũ Trạch, như vậy sau khi hắn giết người cố nhiên sẽ không có cái gì vui sướng , nhưng cũng sẽ không đè nén như vậy. hắn căn bản không muốn giết Dung Vũ Trạch, nhưng bởi vì lập trường bất đồng, hắn không thể không giết .

Điều này làm cho trong lòng hắn rất không thoải mái, hơn nữa hấp thụ lực lượng trọn đời của thập đại Lâm Lạc, trong lòng hắn lại sinh ra lệ khí, càng làm cho hắn đè nén khó chịu .

Hưu, hắn tiến vào trong Dưỡng Tâm hũ.

- Sư phụ… sư phụ…

An Vũ Chân cùng Mã Cẩn Huyên đồng thời ra đón, tựa hồ chúng nữ bình thời nói chuyện lộ ra cái gì, để cho hai nàng cũng biết một ít tình huống đặc biệt của Lâm Lạc, cướp chúng nữ trước tiến lên đón .

Trong ánh mắt Lâm Lạc chớp động lên huyết khí bạo ngược, thấy hai nàng này nhào tới, hắn hừ lạnh một tiếng, một tay bắt một cái, đem hai nàng đè xuống đất, ba ba ba, hướng về phía phong đồn của các nàng chính là hung hăng đánh .

Hai nàng mặc dù một là Trung Nguyên Thần một cũng sắp đến gần cảnh giới này, nhưng cái phòng ngự này ở trước mặt Lâm Lạc có ích lợi gì? Một cái tát vỗ xuống liền đánh các nàng tuyết tuyết kêu đau, sau mấy cái liền lệ rơi đầy mặt, cái này một là giả bộ, hai là thẹn thùng ra ngoài !

Dù sao ở đây có nhiều người, cư nhiên bị đè xuống đất đánh mông !

- Cáp cáp cáp cáp !

Sư Ánh Tuyết cười to, nàng là tự mình cũng ăn qua đau khổ, tự nhiên mừng rỡ khi người khác cũng bị “hành hạ”.

Vốn Lâm Lạc muốn trừng phạt hai “nghịch đồ” này cũng sẽ không dùng phương thức đánh mông, nhưng lúc này hắn lệ khí triền thân, làm việc tùy tâm sở dục, căn bản không cách nào lấy suy nghĩ bình thường tới cân nhắc .

Hắn vốn là lửa dục trực thăng, bây giờ hai tay vỗ vào kiều đĩnh của hai nàng, để cho hắn càng thêm miệng khô lưỡi táo, mà hai nàng dưới tình huống này cũng không quên cám dỗ hắn, đem cái mông ưỡn lên, tựa hồ hoan nghênh hắn tiến vào.

- Hừ !

Mặc dù Lâm Lạc có nhập ma chi thế, nhưng ít ra còn biết mình đang làm gì, sau khi hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe, đã đi tới căn phòng của Đinh Đại Dung, nếu không cùng hai nữ nhân này dây dưa đi xuống, hắn thật đúng là không thể bảo đảm có thể đem các nàng hành pháp hay không.

- Ngươi có phát hiện không, sư phụ có phản ứng.

An Vũ Chân cùng Mã Cẩn Huyên châu đầu ghé tai nói.

- Ân, ta còn sờ qua, thật là lớn!

- Ngươi cái tiểu yêu tinh này, lại dám cướp người ở trước mặt của ta.

Hai nàng đều là lòng tin tăng nhiều, tin tưởng lại có một lần tình huống như thế, các nàng nhất định có thể đem Lâm Lạc câu lên giường !

……

Đinh Đại Dung bất thình lình liền thấy Lâm Lạc xuất hiện, còn không có chờ nàng kịp phản ứng, ngọc thể đầy đặn mê người của nàng đã bị Lâm Lạc ôm ở trong ngực, một bàn tay càng là ở cái mông vung cao của nàng vuốt ve lên .

Nàng biết lúc này Lâm Lạc đang đứng ở tình huống thế nào, tự nhiên sẽ không trách Lâm Lạc gấp gáp, còn vô cùng phối hợp nâng mỹ đồn, để cho Lâm Lạc có thể dễ dàng giải trừ võ trang của nàng, hiện ra ngọc thể tuyết trắng mềm mại của nàng.

Nàng dùng ánh mắt tràn đầy nhu tình tới vuốt ve tâm tình bạo lệ của Lâm Lạc.

Duới tình huống như thế, Lâm Lạc sẽ không thỏa mãn với giao hoan hợp thể bình thường, hắn đem Đinh Đại Dung ôm đến bên cạnh bàn, để cho mỹ nhân đầy đặn mê người này nằm lên, đem cái mông tuyết trắng nhổng lên thật cao, hai chân thon dài thẳng tắp, chớp động ra nhục quang chói mắt, trong một mảnh rừng rậm đen nhánh, hồng môn khẽ nhếch, mềm mại như nhụy hoa .

- Ngươi người này, đến tột cùng muốn làm như thế nào.

Đinh Đại Dung quay đầu, một bộ thẹn thùng không thôi.

Mặc dù là lão phu thê, nhưng mà bày ra tư thế như vậy thật là làm cho nàng đỏ mặt, may là không có những người khác ở đây, nếu không sẽ bị các nàng giễu cợt mấy trăm năm .

Lâm Lạc cười hắc hắc, hai tay ở trên cổ nàng vuốt ve một lúc, lướt qua bụng dưới bằng phẳng của nàng, sờ lên hai vú, một tay nâng niu lên, nhẹ nhàng xoa bóp, để cho mặt ngọc của Đinh Đại Dung như nhuộm thải hà, kiều diễm ướt át .

- Đi vào đi!

Nàng thở gấp nói, bị Lâm Lạc trêu đùa đã là lửa dục như đốt .

Nàng biết Lâm Lạc không có vội vả tiến vào thân thể của nàng, là không muốn đem nàng làm thành công cụ phát tiết, lúc này mới cố nén, trước khơi mào tình lửa của nàng. Chính bởi vì như thế, nàng càng thêm nhu tình như nước, quay thân thể qua, nàng dùng tay ôm cổ Lâm Lạc, trong đôi mắt đẹp tràn đầy tình ý .

Lúc này Lâm Lạc mới thật sâu tiến vào thân thể của nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau, thân thể kịch liệt đụng chạm, linh cùng nhục giao hòa, cộng phổ một khúc hoan ca.

- Hừ…

Liễu Bán Yên nhìn thấy Lâm Lạc, không chút nào che giấu vẻ chán ghét của nàng.

  

Lâm Lạc hấp thụ tinh hoa của thập đại Thần Vương, đối hắn mà nói đây chỉ để cho hắn “chống đở” một chút, nhưng cảnh giới của Đinh Đại Dung quá thấp, dù chẳng qua là hấp thu một phần ngàn lực lượng cũng có thể làm nàng no chết!