Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1041: Lại tuyết dung

Trầm lão vào trước là chủ, mặc dù biết Lâm Lạc tuổi trẻ, tiềm lực thật lớn, nhưng tu vi chỉ là Hư Thần Nhị trọng thiên, lại là hỏa hệ pháp tắc, song phương ở dưới tình huống cảnh giới giống nhau cũng là hắn có ưu thế, huống chi hắn còn có một tiểu cảnh giới nghiền áp?

Vô luận là hạ giới hay Thần giới, thực lực vi tôn là chân lý vĩnh viễn không thay đổi, Trầm lão đã "đoán chừng" Lâm Lạc, tự nhiên phải làm kẻ cả rồi.

Lâm Lạc không khỏi cười cười nói:

- Còn xin chỉ giáo!

Tuy cô gái kia cưỡng đoạt trước, nhưng làm người còn không tính toán quá ác, dưới tình huống ăn phải lỗ vốn còn muốn Trầm lão đầu đừng giết người, ẩn ẩn có hương vị trò chơi, bởi vậy Lâm Lạc cũng không có ác ngôn tương hướng, ý định giáo huấn thoáng một phát coi như xong.

- Hừ!

Trầm lão đầu có chút không thích, thái độ của Lâm Lạc là đưa hắn cùng mình đặt ở cùng một cấp độ! Nhưng ở Thần giới nặng nhất đúng là địa vị, kém một tiểu cảnh giới ít nhất là ức năm, thậm chí mười ức năm, 10 tỷ năm khổ tu khác biệt, sao có thể xưng huynh gọi đệ?

Tựa như hắn tuy là hạ thần của thiếu nữ gia, nhưng thiếu nữ còn muốn tôn xưng hắn một tiếng Trầm lão! Mà một ngày hắn có thể tiến vào Sơ Vị Thần, vậy địa vị càng là nước lên thì thuyền lên.

Tuy thiếu nữ để cho hắn không được giết người, nhưng hắn vẫn có thể cho Lâm Lạc nếm mùi đau khổ!

Lâm Lạc cùng đủ loại người đánh qua quan hệ, rất dễ dàng từ biểu lộ lóe lên rồi biến mất của đối phương đoán được ý nghĩ của hắn, trong lòng hắn không khỏi cười cười, đã như vầy, vậy hắn cũng muốn để cho lão nhân này biết rõ mình không phải là dễ trêu!

- Đi!

Trầm lão đầu lệ quát một tiếng, điểm ra một ngón tay, bảy đạo Phong nhận lập tức gào thét lên hướng Lâm Lạc gọt cắt mà đi.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Lâm Lạc liên tục ra quyền, ở bên trong Hỏa diễm chớp động, mỗi một đạo Phong nhận đều bị hắn nhẹ nhõm chôn vùi, ở trên pháp tắc lĩnh ngộ, hắn kỳ thật vượt ra khỏi Hư Thần Nhị trọng thiên, chỉ là chế ngự ở lực lượng mà thôi.

Trầm lão đầu vốn tưởng rằng lấy pháp tắc cùng lực lượng của Hư Thần tam trọng thiên có thể nhẹ nhõm nghiền áp Lâm Lạc, vừa ra tay cũng không có sử dụng toàn lực, chỉ là tăng lên tới trình độ vượt qua Hư Thần Nhị trọng thiên, muốn cho Lâm Lạc một chút giáo huấn nho nhỏ, dù sao đại tiểu thư nói không thể trở thành gió thổi bên tai.

Nhưng Lâm Lạc cường thế đánh trả lại để cho hắn không khỏi hơi kinh hãi, một đôi lão nhãn có chút híp lên, mà cô gái kia thì là đôi mắt đẹp sáng ngời, nhãn châu đen nhánh chuyển động, cũng không biết nàng muốn làm cái gì.

- Quả nhiên có chút thực lực, khó trách dám liều lĩnh như vậy!

Trầm lão đầu nhẹ nhàng nói, một tay bình thân, vô số đạo Phong nhận thi chuyển, trong tay hắn hợp thành một thanh liêm đao! Hắn khe khẽ rung lên thanh vũ khí kỳ lạ này, hướng về Lâm Lạc chấn tới.

Lần này hắn vận dụng lực lượng lại thêm một chút, nhưng còn không có đạt tới trạng thái hoàn toàn của hắn, dù sao đối chiến một người yếu hơn một tiểu cảnh giới còn muốn toàn lực ứng phó mà nói, nói ra chẳng phải là để cho người chê cười sao?

Cái này càng là người địa vị thấp lại càng để ý ánh mắt của người khác, người chính thức ngồi ở trên Vương Tọa sẽ để ý cái nhìn của người khác sao?

Lâm Lạc vận chuyển Chiến Thiên quyết, dưới tăng phúc lực lượng mười lăm lần, hắn chẳng những san bằng lực lượng chênh lệch cùng đối phương, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong! Pháp tắc đạt được lực lượng ủng hộ, uy lực lập tức tăng vọt, thần hỏa xoáy trương, một quyền oanh hướng liêm đao của đối phương.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, tuy không gian Thần giới ổn định, nhưng hai đại Thần linh đối chiến, đặc biệt là đều vận dụng pháp tắc chi lực, vẫn để cho đại địa gào thét, ở bên trong hỏa diễm khí nhận gọt cuốn, đem hoàn cảnh chung quanh phá hư đến rối tinh rối mù!

Sắc mặt Trầm lão đầu dị thường khó coi, bởi vì ở trên một kích này, hắn chẳng những không có thể chiếm được thượng phong tính áp đảo, thậm chí còn rơi vào hạ phong, thần huyết trong cơ thể bốc lên, có một loại khó chịu muốn thổ huyết, mặt mo đỏ bừng một mảnh.

Hắn một mực dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống quan sát Lâm Lạc, hiện tại liên tiếp công kích hai lần cũng không có thể lấy được chỗ tốt, lập tức để cho trên mặt hắn nhịn không được rồi, âm trầm đến như có thể chảy ra nước!

- Cuồng Phong quyển!

Trầm lão đầu nổi giận gầm lên một tiếng, vô số đạo khí nhận ở chung quanh của hắn hình thành, hướng về Lâm Lạc cuồng quyển mà đi.

Lúc này đây, hắn rốt cục làm toàn lực, cũng không dám tồn ý coi thường chút nào nữa.

Bất quá, tuy hắn là Hư Thần tam trọng thiên hậu kỳ, nhưng Lâm Lạc vận chuyển Chiến Thiên quyết, ở trên lực lượng cũng không yếu hơn hắn, mà Lâm Lạc lĩnh ngộ pháp tắc đồng dạng cường hoành, ở bên trong một mảnh hỏa diễm phần thiên, đem từng đạo khí nhận nhao nhao chôn vùi.

Hai người đều là dùng mau đánh nhanh, chiến thành một đoàn, pháp tắc chi lực cuồng quyển, để cho tất cả mọi người là không thể không lui ra sau.

Hào quang trong mắt cô gái kia càng ngày càng mãnh liệt, mà tròng mắt xoay chuyển cũng càng nóng nảy, khóe miệng càng là lộ ra một vòng tính toán tươi cười.

Đạt tới Thần Cảnh, Thần hạch trở thành nguồn suối lực lượng, có xu thế vĩnh viễn không khô cạn. Tuy Lâm Lạc dùng tốc độ mười lăm lần điên cuồng phát tiết lấy lực lượng của hắn, nhưng thần lực liên tục, đầy đủ hắn tiêu xài như vậy trăm năm trở lên, đánh lâu dài Lâm Lạc cũng không e ngại.

Nhưng hắn cũng không có tâm tình cùng lão đầu này đánh lâu như vậy, một môn pháp tắc đã không cách nào áp đảo đối phương, vậy thì lại đến một môn!

Không gian thuấn di!

Thân hình của Lâm Lạc chớp động, giống như quỷ mị, tốc độ cực nhanh vượt xa thần thức của Trầm lão đầu, bành bành bành, liên tiếp ba quyền, tấ cả đều trúng mục tiêu sau lưng Trầm lão đầu, cháy đến sau lưng lão nhân này một mảnh màu đen!

- Không gian pháp tắc!

Trầm lão đầu quá sợ hãi, không thể tưởng được Lâm Lạc trẻ tuổi lại có thể ở hai môn pháp tắc có lĩnh ngộ cao như vậy!

Ở bên trong Tam Thiên Đại Đạo, có tất cả một trăm đạo không gian pháp tắc chí cao, mà một trăm đạo pháp tắc này lại có thể diễn hóa vô cùng. Trầm lão đầu lĩnh ngộ không gian pháp tắc chủ công, Phong nhận không gian quỷ dị khó lường, chính là sát trung vương đạo!

Cho dù là Thần linh cũng là tinh lực có hạn, tuy Trầm lão đầu tu chính là không gian pháp tắc, nhưng dùng cực hạn cả đời cũng chưa hẳn có thể đem Phong nhận không gian pháp tắc này lĩnh ngộ đến cực hạn, lại làm sao có thời giờ đi lĩnh ngộ pháp tắc khác?

Cho dù là cùng thuộc không gian pháp tắc không gian thuấn di, hắn cũng hoàn toàn không có đọc lướt qua!

Không phải hắn không muốn, mà là căn bản không có thời gian, một đại đạo cũng đủ cho hắn nhức đầu, tham lam tuyệt đối là nhai không nát, chỉ biến thành kẻ vô tích sự!

Nhưng mà trên đời còn có cái gọi là yêu nghiệt, tuổi còn nhỏ chẳng những ở hỏa hệ pháp tắc có lĩnh ngộ cực cao, ngay cả không gian pháp tắc cũng là có tạo nghệ đáng sợ! Tiểu tử này đến tột cùng là luyện ra được như thế nào?

Lão tử của hắn là Thần Vương, mỗi ngày rót Ngộ Thần đan cho hắn sao?

Không, cho dù từ nhỏ gặm lấy Ngộ Thần đan lớn lên cũng không có nghịch thiên như vậy! Tiểu tử này tối đa chỉ ngàn tuổi! Ngàn năm có thể tu đến Ngụy Thần nhị trọng thiên, cái này cũng không kỳ lạ quý hiếm. Nhưng muốn ngộ đến pháp tắc Hư Thần Nhị trọng thiên, không, thậm chí Hư Thần tam trọng thiên, cái này con mẹ nó gặm Ngộ Thần đan cũng không có khoa trương như vậy ah!

Bành! Bành! Bành! Bành!

Lâm Lạc lại không có ý tứ cùng Trầm lão đầu khách khí, hai đấm huy động liên tục, không gian pháp tắc cùng hỏa hệ pháp tắc song kiếm hợp bích, cho dù là Thần linh Hư Thần tam trọng thiên cũng phải cam bái hạ phong!

- Đã đủ rồi!

Thiếu nữ ở một bên kêu lên.

Trầm lão đầu là ước gì dừng tay, nghe vậy tự nhiên là lập tức thu tay lại, dù sao hắn cũng là người bị đánh, ngừng hay không ngừng đều là đồng dạng bị đánh.

Bành!

Lâm Lạc một quyền đánh rơi, đánh cho lão nhân này phun ra một búng máu.

- Nói tất cả dừng tay, ngươi như thế nào còn đánh!

Mặt mũi Trầm lão đầu tràn đầy ủy khuất cùng phẫn nộ kêu lên.

- Nàng là chủ tử của ngươi, nàng nói ngươi dừng tay là chuyện của ngươi, còn quản được ta sao?

Lâm Lạc chậm rãi nói, nhưng lần này lại thực sự dừng tay rồi.

- Vậy bây giờ vì cái gì ngươi ngừng đánh?

Trầm lão đầu đã làm ra tư thái phòng ngự, thế nhưng mà Lâm Lạc lại đột nhiên dừng tay để cho hắn cảm giác mình thật là ngu.

- Mệt mỏi!

Lâm Lạc thuận miệng nói ra.

PHỐC…

Trầm lão đầu một ngụm lão huyết phun ra, con mẹ nó tiểu tử ngươi là đánh mệt mỏi a, thật sự là khinh người quá đáng rồi!

- Trầm lão, ngươi trước điều tức một chút đi!

Thiếu nữ đi lên trước, nhấn xuống Trầm lão đầu sắp bộc phát lửa giận, cái này mỗi người đều có lá bài tẩy của mình, nhưng dùng ở chỗ này thật sự không tất yếu.

Trầm lão đầu nguyên bản rất ngạo, nhưng mới vừa rồi ở trước mắt bao người mất mặt, hắn cũng không dám lại ở trước mặt thiếu nữ sĩ diện, xám xịt mà lui qua một bên. Chỉ cảm thấy ánh mắt mỗi người nhìn về phía hắn đều chướng đến lợi hại!

- Bổn tiểu thư họ Lại, tên Tuyết Dung!

Thiếu nữ rất kiêu ngạo nói ra, quét mắt nhìn Lâm Lạc nói.

- Đúng vậy, phụ thân của bổn tiểu thư là Nguyệt Quang Thành thành chủ Lại Tương Thành, ngươi đại khái là người gần đây phi thăng đến Thần giới a, nếu không không có khả năng không biết bổn tiểu thư!

Trách không được có thể có một Hư Thần tam trọng thiên làm tùy tùng, có một tốt lão tử quả nhiên tốt!

Lâm Lạc mỉm cười nói:

- Đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ nhường ngươi!

- Thôi đi, thật sự là không có tiền đồ, cho rằng bổn tiểu thư rất muốn Huyền Ly Ngưu này sao? Cho ngươi cho ngươi!

Nàng có chút hăng hái mà nhìn xem Lâm Lạc, ánh mắt phi thường nhiệt nóng.

Lâm Lạc lại càng hoảng sợ, cho rằng nàng đối với mình động ý nghĩ yêu thương, phải nói hắn hiện tại hậu viện đã tương đối chen chúc, hắn còn có loại cảm giác không chịu nổi, căn bản không có ý tứ thêm người nữa.