- Gọi ah, ngươi lại gọi đi!
Thủy Doanh Tâm áp vào trên người Lâm Lạc, một tay ôm lấy cổ của hắn, một tay thì trượt đến giữa hai chân của Lâm Lạc, bắt được chim con không hề biến hóa của hắn, bắt đầu dùng sức xoa lấy lên.
Hai người đều có thể tiếp nhận sự thật ngày sau sẽ trở thành một đôi, nhưng Lâm Lạc đối với hành vi bưu hãn như thế của nàng vẫn là càng thêm hoảng sợ, hơn nữa bà nương này thô lỗ muốn chết, nếu không phải hắn là thần thể, cái này ngay cả da cũng bị nàng lột một tầng rồi!
- Ngươi muốn phát tao xin ngươi cũng nên nhìn xem là nơi nào được không?
Lâm Lạc thở dài, hắn cũng có ý thu đối phương, dù sao Nghiêm Thanh đã sớm lén làm chủ đem đồ đệ biến thành con dâu, nhưng bây giờ còn có ngoại nhân nằm ở một bên đây này?
- Ân, đây là phòng của Bổn thống lĩnh, địa phương có cái gì không đúng? Chẳng lẽ ngươi hơi biến thái, ưa thích làm ở phòng của người khác?
Mặt mũi của Thủy Doanh Tâm tràn đầy kinh ngạc.
Nàng rõ ràng còn có mặt mũi chỉ trích mình biến thái?
Lâm Lạc thở dài, chỉ chỉ Chu Hạnh Nhi nói:
- Nàng chẳng lẽ là vật phẩm trang sức?
- Ah…
Thủy Doanh Tâm nhẹ gật đầu, nhưng động tác trên tay lại tăng thêm, bắt đầu cởi quần của Lâm Lạc.
- Hai người các ngươi, rốt cuộc là ai ăn xuân dược?
Lâm Lạc hồ đồ rồi, như thế nào Thủy Doanh Tâm cũng giống như là ăn hết 800 cân xuân dược, cấp thiết như vậy.
- Có người ở một bên, Bổn thống lĩnh cảm giác càng mạnh hơn nữa!
Thủy Doanh Tâm mị thái mười phần nói, một bên đem thân thể mềm mại hoàn mỹ của mình cũng hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Lâm Lạc, ngọc phong kiêu ngạo khó có thể dùng một tay cầm, hoàn mỹ như hai bán cầu rất tròn, rất ngạo, kiên cố!
Nàng dán ở trên người Lâm Lạc, dùng tay ma sát lấy nam căn của đối phương, mị nhãn như tơ:
- Nghe Kinh Hồng các nàng nói ngươi ở phương diện kia đặc biệt lợi hại, Bổn thống lĩnh vạn nhất chịu không được, bên kia còn có dự bị!
Cái này gọi là chuyện gì!
Thân hình Lâm Lạc lóe lên, mang theo nàng đi tới phòng của mình, nắm bắt bờ mông rất tròn của nàng, không cho nàng dẫn kiếm vào vỏ nói:
- Có chút tật xấu ngươi nên sửa!
- Được được được, nói nhảm nhiều như vậy, ngươi đến tột cùng có làm hay không?
Thủy Doanh Tâm dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bảo bối của Lâm Lạc y nguyên nửa mềm không cứng rắn.
Đối với nam nhân mà nói, những lời này tuyệt đối tràn đầy lực sát thương!
Sắc mặt của Lâm Lạc không khỏi tối sầm, đem Thủy Doanh Tâm hung hăng quay người đè xuống, nâng cặp mông như hai mảnh trăng rằm đầy đặn của nàng lên, cười hắc hắc nói:
- Đây chính là ngươi tự tìm, hôm nay nếu không thu thập ngươi đến dễ bảo, ta sẽ không thu binh!
- Phi, nhanh chọc vào đi, chả lẽ Bổn thống lĩnh lại sợ ngươi!
Thủy Doanh Tâm lắc bờ mông, quay mặt lại cho hắn một biểu lộ có dã tâm khiêu khích mười phần.
Thiên hôn địa ám, mây mưa thất thường, sau khi độc đạo vì quân mà khai, không biết lại qua mấy lần vu sơn, thẳng đến tinh gân lực tẫn, lúc này mới thở hổn hển ôm thành một đoàn.
Hắn ôm ngọc thể thơm ngào ngạt của Thủy Doanh Tâm, nhưng suy nghĩ lại bay tới trên tổ khí của Triệu gia.
Tuy trước mắt hắn còn không phải đối thủ của thần khí, nhưng cũng là bởi vì trước mắt hắn chỉ có Tinh Đế Nhị trọng thiên, nếu có thể tiến vào Tinh Đế tam trọng thiên, cũng tăng lên tới Tinh Đế đỉnh phong, như vậy phối hợp pháp tắc lĩnh ngộ mà hắn nắm giữ, là có thể cùng lực lượng Thần cấp chính thức chống đỡ thoáng một phát!
Đương nhiên, hắn cũng tùy thời có khả năng ở trong quá trình này bị lực lượng thiên địa bài xích, trực tiếp độ thần kiếp tiến vào Thần giới.
Lâm Lạc ẩn ẩn cảm thấy, cho dù là Ngân Nguyệt thú thực sự xuất thế, lúc lực lượng bản thân hắn đạt tới cực hạn mà hạ giới cho phép, nói không chừng thực có lực đánh một trận! Dù sao, hắn nắm giữ lỗ đen pháp tắc thật sự quá kinh khủng, chỉ cần có thể đứng vững trước công kích mạnh nhất ngay từ đầu, cái kia là hắn có thể không ngừng rút ra lực lượng của đối phương đến tăng cường uy lực lỗ đen, cuối cùng chuyển bại thành thắng.
Bất quá, hắn là tuyệt sẽ không có cách nghĩ đi thử uy lực của Ngân Nguyệt thú, một khi thiên địa thần thú này xuất thế mà nói, tất nhiên là một hồi đại nạn, cho dù hắn chiến thắng cũng sẽ không hi vọng Ngân Nguyệt thú phá tan phong ấn.
Đội ngũ của Triệu gia đã bắt đầu xuyên qua Trùng Động, lúc này bất luận kẻ nào cũng khó có khả năng lại liên hệ với bọn hắn, bọn hắn tự nhiên cũng không có khả năng biết rõ tin tức Triệu gia rơi đài, có lẽ còn có thể tận trung chức trách tiếp tục đi gia cố phong ấn, đối với cái này Lâm Lạc vẫn là rất yên tâm.
Hắn cũng cho rằng Triệu gia đã dám xuất động lực một nhà đi gia cố phong ấn, tự nhiên là thỉnh giáo lão tổ tông ở Thần giới, mà căn bản không có suy nghĩ Triệu gia sẽ phát rồ như vậy!
Trên thực tế ai có thể nghĩ đến Triệu gia vì dẫn kẻ gây tai hoạ chảy về hướng đông, mượn đao giết người, lại có thể đi trợ giúp Ngân Nguyệt thú bỏ niêm phong? Phá hư luôn dễ dàng hơn kiến thiết, lúc trước muốn phong ấn Ngân Nguyệt thú cần hơn vạn Tinh Đế hi sinh, nhưng muốn cỡi bỏ phong ấn, đặc biệt là cởi bỏ phong ấn đã buông lỏng, cái này cần trả giá rất nhỏ!
Hắn đang suy nghĩ mông lung, Thủy Doanh Tâm cũng tỉnh lại, nữ nhân này căn bản không biết cái gì gọi là không có ý tứ. Mở hai mắt ra liền xoay mình cưỡi lên trên người Lâm Lạc, ba đến hai lần liền đem thiết thương của hắn dựng thẳng, sau đó bờ mông trầm xuống, liền đem vật thể căng cứng kia nuốt đi vào, bắt đầu sung sướng mà lắc lư lên.
Nàng mới quen hương vị tình yêu, tự nhiên làm không biết mệt, hơn nữa nàng lại sở thích ngược đãi cùng chịu ngược đãi mãnh liệt, thời điểm hoan hảo vô cùng cuồng dã. Cũng may tu vi của Lâm Lạc hoàn toàn nghiền áp nàng, nếu không rất có khả năng bị nàng bẻ gảy eo!
Khi Thủy Doanh Tâm thoải mái nắm tay Lâm Lạc đi ra khỏi gian phòng, Tô Mị các nàng đều đang cười, nhưng nàng lại không để ý chút nào, ngược lại đối với Tô Mị nói:
- Hắn xác thực là bảo bối, làm Bổn thống lĩnh thoải mái chết rồi!
Một câu làm các nàng Tô Mị đều bại lui.
Sự tình Triệu Ngọc Phi mang thai Lâm Lạc còn không có thổ lộ, sợ chúng nữ thấy bụng mình thủy chung không có động tĩnh mà để cho hậu viện gợn sóng khởi động. Mà sau khi Triệu Ngọc Phi tiến vào Thiên Anh điện một mực đang bế quan dưỡng thai, bởi vì hài nhi trong bụng nàng tựa hồ tiến nhập giai đoạn thứ hai, tốc độ hút linh lực trong cơ thể mẹ càng thêm nhanh, để cho nàng căn bản không có khả năng giống như bình thường đi đi lại lại nữa, chỉ có thể dốc sức liều mạng ăn thuốc bổ, dùng thỏa mãn khẩu vị vô cùng tham lam của tiểu sinh mệnh kia.
Lâm Lạc đi vào phòng của nàng thăm nàng, tính tính toán toán cũng đã qua trăm năm, bụng của Triệu Ngọc Phi rốt cục hiện ra nhô lên rõ ràng, cả người cũng càng lộ ra đẫy đà, càng thêm châu tròn ngọc sáng. Đặc biệt là bộ ngực sữa đã vì hài nhi mà chuẩn bị sẵn sàng, quy mô để cho Lâm Lạc nhìn có chút thèm mắt.