Kỳ thật điểm cuối cùng của Thân Quốc Cữu hơi đa nghi, Vô Tấn cũng không nghĩ có thể vu oan đến hắn, chỉ là Thân Quốc Cữu nghĩ còn sâu hơn hắn.
Thân Quốc Cữu hít một ngụm lãnh khí, nếu như là như vậy, Thiệu Cảnh Văn nói không sai. Người này là một nhân vật lợi hại, hơn nữa bối cảnh của hắn không tầm thường. Quan hệ giữa hắn cùng Lan Lăng quận Vương cũng không tầm thường, khó trách Thái tử muốn lôi kéo hắn.
Hắn trầm tư một chút, liền viết một phong thư, đưa cho một thị vệ:
- Đưa cái này cho Thiệu Cảnh Văn, lập tức đi ngay.
Thị vệ vừa rời đi, cửa ra vào vang lên tiếng bước chân, quản gia ở ngoài cửa bẩm báo:
- Lão gia, Tú Y vệ Cao đại tướng quân khẩn cấp cầu kiến.
Thân Quốc Cữu cũng đang muốn tìm hắn, không nghĩ tới hắn lại tới trước, hắn liền phân phó nhi tử:
- Ngươi thay phụ thân mời Cao Tướng quân vào, ở phòng khách quý chờ một chút.
Thân Kỳ Võ đáp ứng một tiếng, đang định rời đi, Thân Quốc Cữu lại gọi hắn lại:
- Vi phụ dặn dò ngươi vài chuyện, thứ nhất, Hoàng Phủ Anh Tuấn là loại ngu xuẩn, ngươi không nên kết giao cùng hắn; thứ hai, Hoàng Phủ Vô Tấn ngươi cũng không động vào hắn, không nên cùng hắn có bất kỳ quan hệ gì; thứ ba, Quan Hiền Câu ngươi có thể lui tới, cố gắng lung lạc hắn.
Dừng một chút, Thân Quốc Cữu nheo mắt lại bổ sung nói:
- Còn có Triệu Kiệt kia, ta đối với hắn rất có hứng thú, ngươi nên kết giao cùng hắn nhiều hơn, hiểu chưa?
Cao Duyệt không phải là phái của Thân Quốc Cữu, hắn thuộc về Long phái, là một trong những Đại tướng tâm phúc của hoàng đế, hắn tới bái phỏng là bái phỏng thuần túy, Thân Quốc Cữu vô cùng rõ ràng, hắn không có khả năng lôi kéo Cao Duyệt về phe mình, cho nên Thân Quốc Cữu không ở thư phòng tiếp đãi hắn, mà mời sang phòng khách quý.
Cao Duyệt uống trà mà lòng không yên, thuận miệng ứng phó với Thân Kỳ Võ, Thân Kỳ Võ nhìn ra hắn có tâm sự, liền không cùng hắn nói nhiều, cáo tội lui xuống dưới. Một lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân của Thân Quốc Cữu, vừa vào cửa hắn đã cười thân thiết nói:
- Lão Cao chẳng lẽ không có chỗ ăn cơm chiều, nên tới chỗ ta dùng bữa sao?
Cao Duyệt cuống quít đứng dậy, hướng Thân Quốc Cữu khom người thi lễ:
- Đúng lúc ăn cơm tới quấy rầy, thật sự là có lỗi!
- Ha ha! Ta chỉ là đùa một chút, Cao đại nhân cũng đừng nhạy cảm.
Thân Quốc Cữu lúc này mới nhớ tới Cao Duyệt này là người không hiểu nhân tình thế thái, cùng hắn nói khôi hài là đàn gảy tai trâu, hắn cũng không nói đùa nữa, khoát tay chặn lại, thản nhiên nói:
- Cao đại nhân, mời ngồi!
- Đa tạ Quốc cữu.
Cao Duyệt ngồi xuống, hắn rất khó mở miệng, nhưng hắn lại không thể không nói, hắn đành phải đem ý tứ của hoàng thượng nói một lần, cuối cùng nói:
- Hoàng Phủ Anh Tuấn ta đã quyết định cách chức hắn, nhưng chỉ xử phạt Hoàng Phủ Anh Tuấn là chưa đủ, nhất định phải xử phạt cấp trên của hắn, ty chức muốn xử phạt Thiệu Cảnh Văn thoáng một chút, nên vội tới nói trước cho Quốc cữu, mong quốc cữu thông cảm.
Thân Quốc Cữu uống một ngụm trà, sau nửa ngày mới chậm rãi nói:
- Bao Hồng Võ là Đô úy, hẳn là nên xử phạt Bao Hồng Võ, cùng Thiệu Cảnh Văn không có quan hệ gì.
Cao Duyệt ngây ngẩn cả người, Thân Quốc Cữu thà rằng xử phạt em vợ mình, cũng phải bảo vệ Thiệu Cảnh Văn, xem ra, hắn đối với Thiệu Cảnh Văn không phải coi trọng bình thường.
Cao Duyệt trong nội tâm đối với Thân Quốc Cữu sinh ra một tia kính nể.
Ngoài cửa lớn, Thân Quốc Cữu tiễn Đại tướng quân Cao Duyệt, hắn đưa mắt nhìn xe ngựa của Cao Duyệt đi xa. Phụ tá Tào Kiến Quốc bên cạnh cẩn thận hỏi:
- Xử phạt Bao Hồng Võ, có thể ảnh hưởng tới tâm tình của hắn hay không?
Thân Quốc Cữu liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Lần trước hắn đem sự tình làm hỏng, có nên xử phạt hay không?
Tào Kiến Quốc không dám nói nữa, Thân Quốc Cữu hừ một tiếng, đang muốn hồi phủ, lại nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến, có người hô to:
- Quốc cữu dừng bước!
Thân Quốc Cữu dừng bước, hướng xa xa nhìn lại, sắc mặt khẽ biến, chỉ thấy hơn mười thị vệ trong nội cung chạy tới, đợi thị vệ chạy tới gần, Thân Quốc Cữu bỗng nhiên nhận ra, hoạn quan cầm đầu, không ngờ lại là nội thị Đại tổng quản Mã Nguyên Trinh.
Mã Nguyên Trinh so với Cao Duyệt thị trọng yếu hơn nhiều lắm, Thân Quốc Cữu cuống quít đi xuống bậc thang, chắp tay thi lễ:
- Không biết Mã Tổng quản tới, thất lễ?
Mã Nguyên Trinh quyền thế rất lớn, triều thần không dám gọi hắn là công công, đều xưng hắn là Mã Tổng quản, Thân Quốc Cữu cũng không ngoại lệ. Bình thường, Mã Nguyên Trinh rất ít xuất cung, hôm nay hắn tự mình đến đây, làm cho nội tâm Thân Quốc Cữu rât kinh dị, không biết xảy ra chuyện gì?
Mã Nguyên Trinh xoay người xuống ngựa, chắp tay đáp lễ, cười nói:
- Quấy rầy Quốc cữu, vạn mong thứ tội!
- Đâu có! Đâu có! Mã Tổng quản là khách quý thỉnh cũng thỉnh không đến, sao dám nói hai chữ quấy rầy!
Quan hệ giữa Thân Quốc Cữu cùng hắn có chút thân cận, hắn đến trước thấp giọng hỏi:
- Có thánh chỉ sao?
Mã Nguyên Trinh lắc đầu:
- Đi vào rồi nói!
Thân Quốc Cữu tỉnh ngộ, cái này tất nhiên là hoàng thượng có sự tình nói cho hắn biết, hắn liền tranh thủ mời Mã Nguyên Trinh đến thư phòng, hắn cũng muốn cho Tào Kiến Quốc cùng vào, nhưng do dự một lát, vẫn là cho Tào Kiến Quốc chờ ở bên ngoài.
Hai người đi vào thư phòng, thị nữ dâng trà hầu hạ, đợi thị nữ lui ra, Mã Nguyên Trinh lúc này mới nâng chung trà lên, cười nói:
- Có hai sự tình, một tốt một xấu, Quốc cữu muốn nghe tin nào trước?
Thân Quốc Cữu tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, Cao Duyệt từ trong nội cung đi ra, mà Mã Nguyên Trinh liền tới theo sau. Hai chuyện này tất nhiên có liên quan, hắn đã mơ hồ đoán được chuyện xấu là gì, đó tất nhiên là có quan hệ tới chuyện ở Lan Lăng quận Vương, việc này cũng không cần nghe gấp.
Hắn cười ha ha nói:
- Ta muốn nghe chuyện tốt trước, sau đó mới nghe tin xấu, Mã Tổng quản không ngại nói đi.
Mã Nguyên Trinh lấy ngọc Như Ý ra đưa cho Thân Quốc Cữu:
- Đây là Hoàng Thượng bảo ta đưa cho ngươi, không phải là phần thưởng, cũng không phải ban thưởng, ý tứ của Hoàng thượng tự ngươi hiểu lấy.
Thân Quốc Cữu tiếp nhận ngọc Như Ý, chỉ thấy ngọc Như Ý óng ánh không chút tỳ vết, là một khối cực phẩm mỹ ngọc. Hắn là quyền thần của triều đình, loại chuyện suy đoán Long nhan là sở trường của hắn, hắn trầm ngâm một lát, liền minh bạch ý tứ của hoàng thượng. Hoàng Thượng đã vừa ý Thân Như Ý, ngày hôm qua gặp mặt lần thứ nhất, hôm nay liền khó dằn nổi mà muốn thu nàng nhập cung.