Vô Tấn nghĩ nghĩ rồi cười nói:
- Quốc sĩ thì ta đã nghe nói qua hình như bọn họ còn cao nhất trong các Ảnh võ sĩ.
- Đâu chỉ là cao nhất.
Thiên Tinh cười khổ một tiếng;
- Ảnh Võ sĩ bất quá chỉ là võ sĩ đẳng cấp được hoàng thất giới thiệu là được nhưng quốc sĩ thì không chỉ như vậy, quốc sĩ là cận vệ của thái tử và hoàng thượng, ít nhất cũng phải ở trong cung ba mươi năm toàn bộ Đại Ninh vương triều cũng chỉ có hai mươi tên quốc sĩ, đại bộ phận đều ẩn cư không xuất hiện, còn tám quốc sĩ đang hiệu lực cho triều đình thì bên cạnh thái tử có hai người bên cạnh hoàng thượng có bốn người còn hai người một người là Tú Y vệ một người là Mai Hoa vệ, được gọi là Các lão, hai người bọn họ mới chính là người thống lĩnh Mai Hoa vệ và Tú Y vệ, trực tiếp phụ trách thay cho hoàng thượng, bởi vậy hoàng thượng mới khống chế được Tú Y vệ mà Mai Hoa vệ.
- Thì ra là vậy ngươi không nói ta còn không biết.
Hai người thấy thời gian không còn sớm liền thúc ngựa hướng về phía hoàng thành đi nhanh tới.
Một lát sau bọn họ đi tới trước quân nha của Mai Hoa vệ, Mai Hoa vệ và Tú Y vệ đều ở trong một kiến trúc cực lớn, của lớn của Mai Hoa vệ là một tấm cửa sắt màu đen, trên đó viết ba chữ to Mai Hoa vệ, trước cổng chính là bậc thang mười hai bậc trên bậc thang đứng mấy tên khôi ngô vạm vỡ, eo mang hoành đao uy phong lầm lẫm.
Thiên Tinh đang muốn tiến lên đưa quân bài thì vừa vặn tướng quân Lý Duyên đi ra nhìn thấy bọn họ liền nói:
- Ha ha ta đang tự hỏi các ngươi sao chưa tới đây này.
Vô Tấn cùng với Thiên Tinh đều bước lên trước chào:
- Tham kiến tướng quân.
- Không cần khách khí.
Lý Duyên khoát tay cười nói:
- Các ngươi đều đến làm thủ tục sao? Không cần ta đã làm giúp các ngươi rồi.
Vô Tấn cùng với Thiên Tinh nhìn nhau, Lý Duyên này rất nhiệt tâm rõ ràng đã làm thay cho bọn họ, vậy bọn họ cũng không cần tiến vào.
Vô Tấn cười hỏi:
- Vậy chúng ta hiện tại làm gì bây giờ, mong tướng quân ra chỉ thị.
- Hai vị đi theo ta.
Lý Duyên mang theo hai người bọn họ vào quận nha của Mai Hoa vệ, đi vào quận nha đã trông thấy Mai Hoa vệ và Tú Y vệ phân thành hai, được một bức tường cao ngăn cách, không phạm vào nhau.
- Hoàng thành quân nha chỉ là nơi chúng ta xử lý chút việc, ở đây quá hẹp quân doanh thì ở bên ngoài chỗ đó có một tòa đại doanh một vạn binh sĩ đều đóng ở đó.
Lý Duyên vừa đi vừa giới thiệu cho bọn họ:
- Ở đây là chỗ của các văn chức, sở hữu tất cả tư liệu của Mai Hoa vệ, mặt khác đằng sau còn có lao ngục của Mai Hoa vệ.
Nói tới đay Lý Duyên quay đầu lại giải thích cho Vô Tấn:
- Trong hoàng thành tổng cộng có bốn tòa lao ngục, đại lý tự thiên lao, hình bộ đề ngục còn có vệ ngục của Mai Hoa vệ và Tú Y vệ hôm nay không mang các ngươi đi xem về sau có thời gian sẽ đi.
Hắn chỉ vào một loạt nhà gỗ cách đó không xa rồi nói:
- Hai người các ngươi ở đó thay quần áo ta ở chỗ này đợi.
Có binh sĩ dẫn hai người tiên vào, một lát sau bọn họ thay đổi một thân quần áo màu đỏ hoa mai màu trắng, đầu độ lua đen, lộ ra tinh thần vô cùng phấn chấn. Thiên Tinh đã mặc cẩm bào này rồi còn Vô Tấn là lần đầu tiên, lộ ra dáng vẻ oai hùng kiện tráng khiến cho Lý Duyên cũng nhịn không được âm thầm kêu lên một tiếng.
Khó trách thái tử liên tục dặn dò chính mình người này trí dũng song toàn, có thể trọng dụng nhìn bề ngoài thì người này không giống người tầm thường có một khí chất đặc biệt nghe Lý Duyên nói Vô Tấn từng làm cho Thiệu Cảnh Văn bị tổn thất nặng điều này khiến cho hắn rất kinh ngạc, hiện tại Vô Tấn thay bộ cẩm bào Mai Hoa càng lộ ra khí thế oai hùng khiến cho hắn hảo cảm gia tăng.
Lý Duyên cười cười mang hai khối ngân bài cho bọn họ:
- Đây là thẻ bài Mai Hoa vệ của các ngươi, cất kỹ đi.
Vô Tấn tiếp nhận ngân bài thấy ngân bài của mình và Thiên Tinh khác nhau, thẻ bài của Thiên Tinh chỉ có ba chữ Mai Hoa vệ không có số tự mà trên thẻ bài của mình đã có mấy dòng chữ linh linh linh linh cửu, làm cho hắn kinh ngạc một hồi, đây là ý gì?
Thiên Tinh không kỳ quái, khom người thi lễ:
- Mong tướng quân phân phó.
Lý Duyên thâm trường nhìn Vô Tấn rồi mỉm cười:
- Các ngươi đi theo ta.
Hắn mang hai người vào trong giáo trường, Vô Tấn đi vào trong đó dò xét chỉ thấy giáo trường bằng nửa cái cầu trường chu vi hai trượng, mặt đất rất rắn chắc, không có một ngọn cỏ nào. hiện tại ở trong trường có khoảng một trăm tên Mai Hoa vệ đang xếp hàng luyện cung bắn tên.
Lý Duyên cười giới thiệu cho bọn họ:
- Nơi này chính là trường bắn tên của chúng ta, không có cách nào hoàng thành quá nhỏ không có trường đua ngựa muốn cưỡi ngựa phải ra ngoài quân doanh, ở đây chỉ có thể bắn tên mà thôi.
Hắn lại chỉ ngón tay vào một trăm tên đề kỵ phía trước:
- Những người này đều là những người tinh nhuệ được đề bạt làm đội trưởng, đang tập trung huấn luyện chúng ta tới xem một chút.
Lý Duyên mang bọn họ tới đó, hơn trăm người cúi chào:
- Tham kiến Lý tướng quân.
Động tác đều nhịp nhàng có khí thế, Lý Duyên mỉm cười chỉ vào Thiên Tinh rồi nói với bọn họ:
- Hai vị này chính là tân giáo úy của Mai Hoa vệ một người là Ảnh võ sĩ Thiên Tinh chắc các ngươi đều đã nghe nói qua, một người khác tới từ Đông Hải quận tên là Vô Tấn, bây giờ ta muốn mời bọn họ bộc lộ tài năng.
Nói xong Lý Duyên quay đầu nhìn hai người mà mỉm cười.
Hơn trăm tên đề kỵ đều hướng về bọn họ mà khom người thi lễ:
- Mong giáo úy thỉnh giáo.
Thiên Tinh thấp giọng cười nói với Vô Tấn:
- Đây là truyền thống của Mai Hoa vệ không nên từ chối.
Hắn cũng không khách khí tiến lên phía trước chắp tay với miọ người:
- Ta lộ cái xấu cho mọi người rồi.
Vô Tấn không lên tiếng hắn chăm chú nhìn Thiên Tinh biểu diễn tài nghệ, lúc này Lý Duyên từ từ đi tới bên cạnh hắn liếc mắt nhìn rồi nói:
- Vô Tấn nếu như ngươi cảm thấy khó xử thì đừng miễn cưỡng chính mình.
Vô Tấn cười nhạt một tiếng:
- Nếu như ta không lên thì chẳng phải để cho Lý tướng quân thất vọng rồi sao?
Lý Duyên thấy Vô Tấn nhìn thấu tâm tư của mình thì không khỏi cười khan một tiếng;
- Thiên Tinh là Ảnh võ sĩ là tâm phúc thị vệ của thái tử, bãn lãnh của hắn ta đã thấy qua nhưng ngươi lại khiến cho ta cảm thấy rất kỳ quai ta hôm qua đi tra xét hồ sơ của vệ úy thì thấy rõ ràng không có tên ngươi trong hồ sơ, chẳng lẽ ngươi không tham gia khảo thí võ sĩ sao?
- Tướng quân kỳ quái cũng là chuyện bình thường ta ở Đông Hải quận chỉ là một tiểu thương nhân mở hiệu cầm đồ mà đại ca là hộ tào chủ sự ta cùng với huynh ấy vào kinh, cơ duyên xảo hợp, được thái tử nhận thức đây toàn bộ là bối cảnh của ta, Lý tướng quân đã hài lòng chưa?