Thân Thấm Ngọc lớn lên có dáng vẻ khuynh quốc, mỗi lần nàng nở nụ cười đều là trăm mị bộc phát, khiến cho hoàng đế phải mất hồn.
Hơn nữa Dương hoàng hậu tuổi gần năm mươi thân thể rất yếu, Thân Thấm Ngọc lúc đó thi trinể mị công của mình, mười năm qua được sủng ái tại thân, cuối cùng vừa rồi tranh đấu mười năm với Dương hoàng hậu vì Dương hoàng hậu mất mà thắng.
Mấy ngày nay tâm tình của Thân Thấm Ngọc có phần khoan khoái dễ chịu tháng trước thân thể của nàng không khỏe thái y liền chuẩn đoán nói rằng nàng có tin vui, điều này khiến cho nàng vui vô cùng, kể từ mười hai năm trước khi nàng sinh hạ Sở vương xong, không mang thai nữa, không ngờ nàng vừa leo lên ngôi vị hoàng hậu đã có thai nếu như nàng có thể tiếp tục sinh long tử thì địa vị hoàng hậu nhất định ổn định.
Thân Thấm Ngọc trong lòng minh bạch nàng biết ngôi vị hoàng hậu của mình cũng bất ổn, sau khi Dương hoàng hậu mất hoàng đế phong nàng làm hoàng hậu cuối cùng bị phụ thân của Dương hoàng hậu thái phó Dương Thịnh phản đối mãnh liệt, thậm chí Dương Thịnh còn dâng lên huyết thư lại lập hoàng hậu đông cung sẽ trở nên thế nào?
Không chỉ hệ của thái tử phản đối mà các đại thần cũng liên tục dâng thư phản đối cuối cùng hoàng thượng bài trừ dị nghị của bọn họ cộng thêm một hệ của Thân Quốc Cữu ủng hộ nàng mới có thể an ổn tại vị trí hoàng hậu.
Mấu chốt là ở đông cung, con của hoàng hậu không ở đông cung, đây là điều khiến cho thiên hạ nghị luận, điều này cũng khiến cho Thân Thấm Ngọc buồn bã không thôi, hiện tại hoàng thượng đã năm mươi bốn tuổi, mỗi ngày đều không tiết chế tâm phúc ngự y của nàng nói cho nàng biết, nếu hoàng thượng cứ hàng đêm tầm hoan như vậy tối đa chỉ sống được tiếp mười năm.
Mười năm là con số nặng trịch trong lòng nàng tràn đầy nguy cơ nếu như con của nàng không thể nhập chủ đông cung thì mười năm sua người kế vị lên ngôi chính là lúc Thân gia bọn họ bị diệt môn.
- Nương nương hình như có tâm sự!
Chất nữ Như Ý ngồi ở bên cạnh Thân Thấm Ngọc thỉnh thoảng sầu lo, mở miệng khuyên nhủ:
- Con nghe nói tính tình nữ nhân khi mang thai ảnh hưởng tới hài nhi mang bụng cô cô nên vui vẻ.
Thân Thấm Ngọc miễn cưỡng cười một cái:
- Không có đâu ta đang cao hứng, làm sao có tâm sự được.
Thân Thấm Ngọc liếc qua nữ tử mỹ mạo này chỉ thấy nàng ăn mặc xinh đẹp vô cùng lờ mờ có bóng dáng hồi trẻ của mình, da thịt trắng nõn, đôi mắt câu hồn lạc phách, có một sức sống của nữ nhân trẻ tuổi.
Thân Thấm Ngọc trong lòng không khỏi có một chút ghen ghét, mặc kệ địa vị của mình cao thế nào đều không hơn được ưu thế thanh xuân của chất nữ.
Nàng biết rõ Như Ý đến tiếp mình là giả, đây là dụng ý sâu xa của đại ca muốn Như Ý bổ khuyết cho mình trong thời gian mình mang thai, quân cờ này không có gì đáng trách nhưng Thân hoàng hậu vẫn có cảm giác không vui bởi vì Như Ý không phải đến tạm thời một khi tiến cung là không bao giờ ra nữa, khiến cho trong lòng Thân Thấm Ngọc không cảm thấy thoải mái.
Đây là một tâm lý mâu thuẫn Như Ý vì tuổi trẻ không có con, nàng không cách nào uy hiếp được vị trí hoàng hậu của mình, nhưng mị lực của Như Ý lại thuộc về một chuyện khác, thamaj chí nàng yêu mị không hề kém mình nếu như hoàng thượng luyến ái nàng sẽ dần chán ghét mình.
Một mặt là lợi ích gia tộc một mặt là nguy cơ bản thân khiến cho Thân Thấm Ngọc rơi vào một hoàn cảnh lưỡng nan.
- Hoàng thượng giá lâm.
Hoạn quan vang lên thanh âm thật dài ở bên ngoài Mỹ Nhân lâu, Thân Thấm Ngọc lập tức đứng len hướng về phía tấm gương mà sửa sang mái tóc của mình, Thân Như Ý có phần khảan trương:
- Cô cô con hay là tránh qua một bên?
Thân Thấm Ngọc do dự một chút, đúng lúc này hoàng đế Đại Ninh đế quốc Hoàng Phủ Huyền Đức bước nhanh vào trong Mỹ Nhân lâu, tiếng vang như chuông lớn khắp cung điện:
- Trẫm hôm qua không tới, hoàng hậu có trách trẫm không?
Hoàng Phủ Huyền Đức năm nay năm mươi bốn tuổi dáng người trung đẳng mũi to như sư tử nghe nói nam nhân có cái mũi to như vậy sinh lực đều dồi dào.
Nhưng tinh lực dồi dào cũng không cho thấy năng lực không chế quyền hành trong tay của hắn, hắn năm hai mươi bốn tuổi đăng cơ, nắm giữ đế quốc này đã ba mươi năm hắn không phải là một quân chủ ngu xuẩn, trái lại hắn khôn khéo hữu lực, đem quốc gia thống trị ngay ngắn rõ ràng, đồng thời cũng một mực khống chế được hoàng quyền.
Hoàng Phủ Huyền Đức đắc ý nhất là bồi dưỡng phong gia, đem Thân Thấm Ngọc lên vị trí hoàng hậu, điều này dĩ nhiên là củng cố địa vị của quý phi hắn sủng ái vô cùng, nhưng nguyên nhân quan trọng hơn là nuôi dưỡng một địch nhân cho thái tử, lúc dương hoàng hậu còn ở hậu cung Dương gia một mình độc đại, chính sự bảy đường xuất hiện, cùng với phe đông cung thái tử nắm quyền trên triều đình, phụ thân của Dương hoàng hậu Dương Thịnh, tộc đệ Dương MIện, cha của thái tử phi chu Cẩn.
Từ mười năm trước khi Thân gia xuất hiện, vị trí của Dương gia dần dao động, thực tế Thân Trăn thủ đoạn độc ác không phụ sự trông vọng của hoàng đế, binh bộ thượng thư đã liên thủ với người khác, trước sau đem Dương Thịnh và Dương Miện huynh đệ bài trừ ra khỏi chính sự đường, Dương Thịnh thăng làm thái phó, Dương Miện làm tả thượng thư phó xạ chức quan đều không thấp nhưng không có thực quyền .
Hiện tại Thân thị là hoàng hậu Sở vương khai phủ điều này đã trở thành uy hiếp cực lớn với thái tử, lực chú ý của thái tử cũng chỉ chú ý ở việc bảo trì địa vị người kế vị của mình, không rảnh cân nhắc đến chuyện leo lên ngôi hoàng đế bởi vậy ngôi vị hoàng đế của Hoàng Phủ Huyền Đức hắn cũng vững như bàn thạch.
Ở trong vương triều hệ đông cung cùng với hệ sở vương tranh đấu vô luận là hoàng quyền hay triều quyền đều nằm trong tay của hắn điều này khiến cho Hoàng Phủ Huyền Đức không khỏi bội phục sự cao mình của mình.
- Hôm nay hoàng hậu cảm thấy thân thể thế nào?
Hoàng Phủ Huyền Đức mỉm cười đi vào trong nội thất, hôm nay hắn đã chuẩn bị tốt cho việc gặp Thân hoàng hậu không ngờ hắn vừa đi vào trong thì thấy Thân Như Ý, Hoàng Phủ Huyền Đức lập tức sáng ngời hai mắt, đúng là vưu vật đẹp quá thay! Đúng là vưu vật trời sinh.
Hắn lần đầu tiên trông thấy Thân Như Ý, Thân Như Ý bộc lộ vẻ yêu mị khiến cho hắn kinh diễm cảm thán, nữ tử mĩ mạo này là ai?
Thân Thấm Ngọc hiểu rõ hoàng đế nàng thấy Hoàng Phủ Huyền Đức nhìn ánh mắt này tựa như ánh mắt năm đó lần đầu tiên nhìn mình vậy, nàng không khỏi thầm mắng một tiếng: Lão sắc quỷ.
Nàng cười tươi như hoa tiến lên thi lễ:
- Nô tì tham kiến hoàng thượng hoàng thượng vạn vạn tuế.
Hoàng Phủ Huyền Đức mỉm cười:
- Tử Đồng không cần phải đa lễ như vậy nàng đã mang thai tất cả chỉ cần giản lược.