Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 239: Chu Tín (hạ)

Chu Diên Bảo cảm thấy Vô Tấn sợ hãi thán phục.

Vô Tấn gật gật

đầu, chiếc đại thuyền này để cho hắn sinh ra hứng thú mãnh liệt, Chu

Diên Bảo lập tức huy động lệnh kỳ, lát sau, một khung thang gấp khúc từ

trên đại thuyền buông xuống, thang mây thả xuống, thuyền viên phía trên

dùng dây thừng khống chế, rất nhanh, thang mây đã rớt xuống thuyền của

Vô Tấn.

Chu Diên Bảo đở lấy thang mây hướng lên trên trèo đi, Vô

Tấn theo sát phía sau, khi hắn trèo lên được đại thuyền, hai mắt hắn tỏa sáng, boong tàu rộng rãi giống như một sân bóng, thậm chí có thể cỡi

ngựa trên bong thuyền, chín cột buồm cực lớn như đại kiếm chống trời,

đâm thẳng trời xanh.

Vô Tấn chậm rãi đi đến đầu thuyền, chỉ thấy

đại giang bao la thu hết vào mắt, trên mặt sông từng chiếc từng chiếc

thuyền nhỏ vãng lai ghé qua, giống hệt như những con côn trùng nhỏ, hắn

phảng phất như đứng trên đỉnh núi cao, có một cảm giác như chúa tể thiên hạ.

Lúc này, Chu Diên Bảo gọi đến một quan quân trẻ tuổi, giới thiệu cho Vô Tấn nói:

- Đô đốc, vị này là Lâm Giáo úy, cũng là người chỉ huy chiến thuyền này.

Quan quân trẻ tuổi lập tức quì xuống hành lễ:

- Mạt tướng Lâm Viễn Dương tham kiến đô đốc!

Vô Tấn gật gật đầu:

- Lâm Giáo úy xin đứng lên!

Hắn chỉ vào đại thuyền hỏi:

- Con thuyền này tên là gì?

- Hồi bẩm Đô đốc, con thuyền này tên là Hổ Trách, là một trong thần Chu đại thuyền.

- Thần Chu đại thuyền này tổng cộng có mấy chiếc?

Vô Tấn càng thêm hứng thú, nguyên lai loại chiến thuyền này không chỉ một chiếc.

Chu Diên Bảo bên cạnh cười nói:

- Loại thần Chu đại thuyền này, năm năm trước Giang Ninh chúng ta bắt

đóng, một năm một chiếc, tổng cộng tạo được năm chiếc, trong đó bốn

chiếc ở trong thủy quân Sở Châu chúng ta, còn một chiếc khác ở thuỷ quân Tề Châu, loại thuyền này vốn là dùng vận lương đến Cao Ly, nhưng bởi vì giá trị chế tạo quá cao, nên năm nay triều đình đã hạ lệnh đình chỉ

kiến tạo.

Vô Tấn trầm tư một lát lại hỏi:

- Vậy bây giờ chiến thuyền này dùng để làm gì?

- Hiện tại tạm thời dùng vận chuyển quân lương cho thuỷ quân, tiếp tế cho sáu quân phủ chúng ta đều do nó vận chuyển.

- Có thể đi biển được không?

Vô Tấn lại hỏi.

Lâm Giáo úy lập tức khom người nói:

- Có thể đi xa, ty chức ba năm trước từng chỉ huy một chiếc khác tên là Đại Bàng chiến thuyền, đi đến các nước Nam Dương.

- Tốt, dẫn ta nhìn xem bên trong.

Lâm Giáo úy lập tức mang theo mọi người đi xuống boong tàu, trong bụng đại

thuyền có tầng bốn, tầng dưới chót là khoang thuyền vật nuôi, tầng hai

là kho để hàng hoá, mà tầng ba cùng tầng bốn là khoang thuyền vận binh,

hai bên lối đi là phòng ở của binh sĩ, mỗi gian phòng trong khoang

thuyền đều có cửa sổ, làm cho trong khoang thuyền sáng ngời.

Vô Tấn quay đầu lại hỏi Chu Diên Bảo:

- Vừa rồi Chu tướng quân nói, thuỷ quân Sở Châu ta tổng cộng có bốn chiếc loại này, còn ba chiếc kia ở nơi nào?

- Duyên Lăng thuỷ quân phủ có một chiếc, Vĩnh Gia thuỷ quân phủ một chiếc, chiếc còn lại ở Hội Kê thuỷ quân phủ.

Vô Tấn gật gật đầu, bọn hắn lại theo thang đi xuống tầng ba, tầng ba cùng

tầng bốn bố cục đồng dạng, nhưng những khoan nhỏ hai bên hành lang kết

cấu bất đồng, khoang nhỏ trên tầng bốn rất rộng rãi, mà khoang nhỏ ở

tầng ba hẹp hơn nhiều, nhưng số lượng khoang thì nhiều hơn gấp đôi.

Lúc này Vô Tấn phát hiện một hiện tượng kỳ quái, kia chính là tất cả buồng

nhỏ trên tàu đều rất sạch sẽ, tựa như chưa bao giờ sử dụng qua.

- Chu tướng quân, ngươi không phải nói những thuyền này đều dùng để vận

lương thực cùng tiếp tế sao? Sao lại sạch sẽ như chưa từng sử dụng qua

vậy?

Chu Diên Bảo lập tức cười nói:

- Tướng quân có chỗ

không biết, là ba chiếc kia dùng để vận chuyển lương thực tiếp tế, chiếc này bởi vì xuống nước muộn nhất, tạm thời còn chưa có sử dụng.

- Vậy chuẩn bị dùng nó làm cái gì?

Vô Tấn truy vấn:

- Tiền nhiệm Dương Đô đốc chuẩn bị dùng nó để làm thuyền chỉ huy của

mình, nên hạ lệnh tân trang một lần nữa, các tấm vách ngăn ở tầng bốn dở bỏ hết, để cho mỗi gian phòng trên tàu lớn hơn, dễ dàng làm phòng họp,

phòng tác chiến cùng thư phòng, nhưng buồng nhỏ trên tàu vừa mới cải tạo xong, Dương Đô đốc lại bị điều đi, hiện tại thuyền tạm thời vẫn ở chỗ

này, chờ tân Đô đốc đến quyết định cụ thể.

Vô Tấn gật gật đầu, vui vẻ cười nói:

- Ta cảm thấy cách nghĩ của Dương Đô đốc rất tốt, ta hoàn toàn ủng hộ,

con thuyền này đã được cải tạo, vậy sau này lấy nó làm thuyền chỉ huy

của ta.

Hắn quay đầu lại nói:

- Đem ba chiếc chiến thuyền khác điều đến đây, ta cần dùng chúng kiến tổ thành một đội chiến thuyền.

Từ thuỷ quân phủ đi ra, Vô Tấn không lại đi thuyền, cũng không quay trở

lại quân doanh Mai Hoa vệ, mà cưỡi ngựa phản hồi phủ thuỷ quân Đô đốc

của Giang Ninh thành. Láng giềng của Thuỷ quân Đô đốc phủ là Sở Châu đại Đô đốc phủ, Trưởng Sử Chu Tín cũng cùng hắn phản hồi.

Trên đường đi, Vô Tấn đều trầm tư, không lâu sau khi hắn được thăng làm Sở Châu

thuỷ quân Phó Đô đốc, liền từ Bộ Binh đạt được tin tức xác thật, nhiệm

kỳ lần này của hắn là ba năm, đây là Hoàng Thượng Hoàng Phủ Huyền Đức tự mình phê chỉ thị. Hắn cũng hiểu cách làm của Hoàng Phủ Huyền Đức, để

cho hắn rời xa Lương Châu, cho Hoàng Phủ Trác không gian cùng thời gian

để vọt lên, ba năm là tối thiểu nhất, nói không chừng còn có thể để cho

hắn đảm nhiệm năm năm.

Đã muốn hắn đảm nhiệm thuỷ quân Đô đốc ít

nhất ba năm, vậy hắn cũng không nên phụ lòng tốt của người ta, Tấn An

hội cũng có ý nghĩ này, tốt nhất là để cho thuỷ quân Sở Châu trở thành

lực lượng mà bọn hắn khống chế.

Vì thế Vô Tấn ở Kinh thành liền

bắt đầu cân nhắc kế hoạch cải tạo thuỷ quân của hắn, hắn phải làm hai

việc đồng thời, một là đoạt quân quyền, thay đổi toàn bộ quan quân từ Đô úy trở lên, để cho người của phái Lương Vương khống chế. Nhưng cân nhắc đến việc quan quân Lương Vương phái chưa quen thuỷ chiến, cái kia có

thể từ Phượng Hoàng Hội điều một ít tâm phúc đến đảm nhiệm hay không?

Phương án là có thể thực hiện, chỉ là Vô Tấn phải xem thái độ của Trần

gia trước, bọn hắn đối với mình có bao nhiêu ủng hộ, chuyện này cũng

không thể quá gấp.

Tiếp theo là cải cách biên chế, thuỷ quân Sở

Châu có sáu quân phủ, hắn chuẩn bị giảm bớt ba cái, gia tăng số lượng

thuỷ quân lệ thuộc trực tiếp thuỷ quân Đô đốc phủ, lúc trước ba ngàn

người tăng đến một vạn người, cái này trên thực tế là đem thuỷ quân Sở

Châu cải biến thành phòng ngự tập trung, ý nghĩ này của hắn đã được

Hoàng Phủ Huyền Đức phê chuẩn, đây cũng là nằm trong dự liệu. Hoàng Phủ

Huyền Đức bổ nhiệm hắn chưởng quản thuỷ quân Sở Châu, mục đích của hắn

chính là muốn tiêu diệt Phượng Hoàng Hội, chỉ cần hắn chịu xuất binh

tiêu diệt Phượng Hoàng Hội, vô luận hắn ra điều kiện gì, Hoàng Phủ Huyền Đức đều đáp ứng. Vô Tấn rất có lòng tin, mấy ngày nữa, mệnh lệnh cải tổ chính thức của Bộ Binh truyền đến, hắn sẽ có quyền lực càng lớn.

- Chu trưởng sử!