Hôm nay Hoàng Phủ Võ Thực và đám con cháu Hoàng tộc hẹn nhau gặp ở Đa Bảo tửu lâu, hắn rất nhanh phát hiện mình bị người khác theo dõi.
Ban đầu hắn hoàn toàn không để ý, nhưng lúc hắn đến gần Đa Bảo tửu lâu, hắn chợt phát hiện người theo dõi nhiều hơn. Từ một người thành năm người,
đều cưỡi ngựa, còn lúc này, phía trước cũng xuất hiện mấy người cưỡi
ngựa chặn đường.
Lúc này, hắn có chút sợ hãi quay ngựa chạy vào
ngõ hẻm. Đây là đường tắt đi Đa Bảo tửu lâu, xuyên qua ngõ hẻm này chính là Đa Bảo tửu lâu.
Nhưng hắn vừa xông vào ngõ hẻm, bất thình
lình ghì ngựa lại. Trước ngõ xuất hiện hơn chục người cưỡi ngựa. Hắn
muốn quay đầu, nhưng đường lui của hắn cũng đã bị chặn rồi.
Hoàng Phủ Võ Thực lúc này mới phát hiện, những người này đều mặc Cẩm bào Mai Hoa vệ:
- Mai Hoa vệ!
Hắn kinh hô một tiếng, sợ tới mức liên tục lùi về phía sau.
Chầm chậm, gần bốn mươi tên Mai Hoa vệ vây lấy trước sau, từng bước từng
bước áp sát hắn. Hoàng Phủ Võ Thực sợ đến mức mặt trắng bệch. Hắn thúc
ngựa dựa vào vách tường, hoảng sợ mà nhìn ánh mắt lạnh lùng của đám
người này.
- Cácngười... muốn làm gì?
Thanh âm của hắn run rẩy, răng va vào nhau lập cập.
Mai Hoa vệ ghìm ngựa giơ nỏ lên, bốn mươi mũi tên lạnh như băng nhằm thẳng
vào gáy hắn. Hoàng Phủ Võ Thực sợ đến mức gần như rơi xuống. Ngay lúc
này, bốn mươi Mai Hoa vệ ghìm ngựa đồng thời chuyển động, bốn mươi mũi
tên bắn ra. Chỉ nghe chiến mã kêu thảm thiết thật dài. Bốn mươi mũi tên
bắn vào mình ngựa, máu tươi tung toé, chiến mã ngã ầm xuống đất, khiến
cho Hoàng Phủ Võ Thực ngã lăn xuống đất. Chân của hắn bị thân mình chiến mã đè lên.
Con bạch mã này là Hà Khúc tuấn mã do cha hắn Hoàng Phủ Trác cho. Chiến mã
thần tuấn này là vật mà Hoàng Phủ Võ Thực yêu thích và kiêu ngạo nhất.
Nhưng lúc này chiến mã đã bị bắn chết, mình ngựa còn vọt ra máu tươi ồ
ạt, chảy xuống nhuộm hết của người Hoàng Phủ Võ Thực. Hoàng Phủ Võ Thực
ngã trên đất, cả người cuộn thành một vòng, run sợ vô cùng. Hắn bị doạ
đến mức như mất hết khả năng điều khiển rồi, đối với tử vong phía trước
làm hắn nói không ra lời. Hắn lại nghĩ đến một màn ba năm trước kia,
binh sĩ đó chết trên người hắn.
Lúc này, nhóm người mở một đường, Vô Tấn cưỡi ngựa xuất hiện, hắn cầm một mâu dài, chầm chậm đến trước
mặt Hoàng Phủ Võ Thực. Dùng trường mâu đẩy vào đũng quần hắn, vạch một
đường trên bụng hắn, vết máu rất sâu. Lạnh lùng nói:
- Hôm nay
chỉ là cảnh cáo. Nếu như còn dám chủ ý với nữ nhân của ta, ta sẽ thiến
ngươi, Hoàng Phủ Vô Tấn ta nói được làm được, không tin, ngươi cứ thử
xem!
- Đi!
Hắn quay đầu ngựa, nghênh ngang dời đi. Bốn
mươi Mai Hoa vệ cưỡi ngựa theo hắn rời đi. Chỉ để lại Hoàng Phủ Võ Thực
đã bị doạ choáng vàng…
Sáng sớm, Lan Lăng Vương phủ giăng kết đèn hoa, trong phủ trên dưới đều vô cùng bận rộn, tiếng pháo nổ không
ngừng, còn có người nhà trong Vương phủ đi tới các hộ trong Tụ Nghĩa
phường phát bánh kẹo, đây là phong tục cưới vợ. Nhìn thấy bánh kẹo, các
hộ trong Tụ Nghĩa phường đều biết, Lan Lăng quận Vương phủ lấy vợ cho
con, tin tức được truyền đi rất nhanh, là Hoàng Phủ Vô Tấn, cháu của lão Vương gia lấy cháu gái trưởng của Quốc tử giám Tế Tửu Tô Tốn
Tin tức này như được mọc cánh, nhanh chóng được truyền khắp thành. Trong
chốc lát, cuộc hôn nhân trở thành tiêu điểm chú ý của rất nhiều người,
dân chúng bình thường thì quan tâm đến trai tài gái sắc, người con trai
địa vị như thế nào, người con gái thì dung mạo ra sao? Lễ vật bao nhiêu, đồ cưới bao nhiêu?...
Mà người trong quan trường thì lại quan
tâm tới việc Lương Vương kết thông gia cùng Tô gia, sẽ có những hiệu ứng gì. Rất nhiều người đều cho rằng Lương Vương thiên về quân đội, thế lực quan văn kém hơn, còn Tô gia là thế gia danh môn, môn sinh vô số, trong giới quan văn có nhân mạch rất sâu. Điều này đối với phái Lương Vương
rất có lợi. Mà Tô gia kết thông gia với Hoàng tộc, đối với việc củng cố
địa vị của Tô gia cũng có lợi lớn. Điển hình nhất là Tô Hàn Xương được
thăng làm Lễ Bộ thị lang, rõ ràng là lợi ích từ cuộc hôn nhân này.
Nhưng còn có người nghĩ đến những chỗ vi diệu hơn, đó là con thứ của Tô Tốn – Tô Hàn Trinh là tâm phúc của Thái tử, vậy lần này Tô gia kết thông gia
với Lương Vương, mà giữa Lương Vương và Thái tử sẽ có quan hệ thế nào,
một cuộc hôn nhân có thể dẫn tới rất nhiều biến cố, đã vượt xa cuộc hôn
nhân bình thường rồi.
Sáng sớm, Thân Hoàng Hậu liền đi tới Thủy
Đao cung, nơi này là cung điện của chất nử Thân Như Ý, nếu như nói thăng chức của Vô Tấn là thần tốc thì thăng vị của Thân Như Ý sẽ khiến người
ta phải tròn mắt. Khi mới vào cung nàng, chỉ là một tài nhân, nhưng chưa đầy hai tháng, bây giờ đã được phong làm Thục phi, một trong bảy phi
tần ở hậu cung, Nguyên, Quý, Thục, Đức, Hiền, Huệ, Cẩn, nàng đã được xếp thứ ba rồi, điều này khiến trong lòng Thân hoàng hậu không ngừng ghen
ghét.
Lúc này cái thai trong bụng nàng đã được năm tháng, bụng đã lộ ra, nhưng được che lấp bằng trang phục một cách khéo léo, nhìn không rõ lắm.
Mà Hoàng đế đã gần một tháng nay chưa tới cung của nàng
rồi, cơ hồ toàn bộ là ở cung của Thân Như Ý qua đêm, điều này làm cho
Thân hoàng hậu trống trải vô cùng, tuy rằng kế hoạch của Thân Quốc Cữu
thực hiện thành công, Thân gia được ân sủng như trước, nhưng Thân hoàng
hậu lại gặp phải nguy cơ thất sủng.
Trong lòng Thân hoàng hậu đối với Thân Như Ý không chỉ đơn giản là ghen ghét nữa, nàng đã bắt đầu thù hận, đặc biệt là chuyện yết bảng, Thân hoàng hậu đã thuyết phục Hoàng
đế điểm cháu của nàng Thân Kỳ Võ là thám hoa. Nhưng Thân Như Ý lại nói
Hoàng thân không nên vào top 3, lấy được tiếng đại nghĩa. Chính là việc
này khiến cho Thân Hoàng hậu bắt đầu cảnh giác. Nàng biết cháu gái của
nàng sẽ giẫm lên nàng mà leo lên. Rất có khả năng mấy năm sau, Đại Ninh
hoàng hậu vẫn là Thân Hoàng hậu như trước, nhưng không phải là nàng nữa.
Thân hoàng hậu hôm nay thực sự không muốn tới Thủy Dao cung, nhưng nàng
không tới không được, nàng nhận được tin, hôm nay cháu của Lan Lăng quận vương Hoàng Phủ Vô Tấn lấy vợ, nàng muốn lấy thân phận Hoàng hậu tới
tham gia hôn lễ này.
Tuy rằng nàng không cảm thấy hứng thú lắm
với Hoàng Phủ Vô Tấn, mục tiêu của nàng là Thái hậu, Thái hậu hôm nay sẽ là người chứng hôn, nàng muốn mượn cơ hội này tiếp cận với Thái hậu,
đây là một thủ đoạn để nàng giữ lại ngôi vị Hoang hậu. Trước đây cũng vì nàng lấy lòng Thái hậu bằng đủ mọi cách, mới khiến khi sắc phong Hoàng
hậu, Thái hậu âm thầm ủng hộ nàng, Hoàng đế lúc này mới lập nàng làm
Hoàng hậu.