Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 890: Không Gian Pháp Tắc

Doanh hoang.

Trong một không gian dị độ, một vầng thái dương to lớn bồng bềnh trong không trung, tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượngvô cùng. Trong mặt trời lờ mờ có bóng của một con chu tước.

"Mãnh vỡ mệnh tinh vẫn còn thiếu chín khối, không ngờ lại có thể nhất cử đột phá tới Mệnh Hồn cảnh. Loại vận khí, tiền lực, tích lũy này thực sự là kinh người. Không được, chuyện hôn sự phải mau chóng xác định. Phương Dận tuy chết, nhưng Hoa Dương phu nhân vẫn còn sống. Tên này nghe lời mẫu thân nhất, phải nhanh chóng gửi thư tới thượng kinh thành. Xác định quan hệ của hai đứa, với tâm tính của Hoa Dương phu nhân, chuyện mà Phương Đận đã xác định rồi thì chắc là không phản đối."

Minh hoàng tâm niệm xoay chuyển như điện, trong đầu lóe lên vô số ý nghĩa. Đột nhiên tâm thần khẽ động, một cỗ ý thức phá không mà ra: "Người đâu?"

"Có thuộc hạ!" Một đạp ý thức cường đại lập tức tiếp lời.

"Lập tức dùng danh nghĩa của ta, viết một phong thư đưa tới Hoa Dương phu nhân trong phủ Tứ Phương hầu ở thượng kinh thành."

Một lát sau, một võ giả của Doanh hoang lập tức từ Minh hoang điện bay ra, vượt qua biển, tiến về phía triều Đại Chu.

Mặc kệ người khác có suy nghĩ gì đối với việc mình phá liền hai cấp, bước vào Mệnh tinh. Lúc này, Phương Vân đóng hết lục thức, ở trong thiên địa vạn hóa chung toàn tâm toàn ý ổn định cảnh giới.

Lần trùng kích mệnh tinh này, mấy chục vạn mảnh vỡ, Phương Vân cơ hồ là thu hồi lại được hết. Có điều, vẫn có chín mảnh vỡ, do uy lực của vụ nổ quá lớn, bay đi quá xa nên không kịp thu hồi.

Chín mảnh vỡ mệnh tinh, so với tổng số lượng mấy chục vạn mảnh vỡ thì không đáng là gì. Nhưng trong quá trình ngưng tụ mệnh hồn, bất kỳ một mảnh nào cũng cực kỳ quan trọng.

Phương Vân vốn là tuyệt đối không có khả năng dưới tình huống chưa thu hồi lại được chín mãnh vỡ mệnh tinh mà trùng kích Mệnh Hồn cảnh. Có điều trên người hắn lại có kiện bảo vật đặc biệt Thiên Địa vạn hóa chung này.

Thiên Địa vạn vật hóa tuy tính công kích không phải quá mạnh, thậm chí là còn không bằng được Tam Tượng pháp khí bình thường. Nhưng nó lại có một số năng lực cực kỳ đặc biệt. Ví dụ như bổ khuyết linh hồn chính là một trong số đó, nhìn thì như không có tác dụng gì, nhưng vào thời khắc quan kiện thì lại là một năng lực cực kỳ quan trọng.

Phương Vân dưới tình huống thiếu chín mảnh vỡ mệnh tinh, liền dung nhập Thiên Đại vạn hóa chung vào linh hồn, vừa hay bổ khuyết được phần thiếu hụt lực lượng linh hồn đó. Khiến cho linh hồn của Phương Vân, dưới tình huống mượn vào ngoại lực, bất khả tư nghị đạt tới cảnh giới nhân hồn viên mãn. Không cần phải thu thập đủ tất cả mãnh vỡ mệnh tinh vẫn có thể trùng kích được cảnh giới Mệnh Hồn.

Điểm này, là điều mà tất cả những người muốn cướp đoạt mảnh vỡ mệnh tinh không ngờ tới. Năng lực đặc thù của Thiên Địa vạn hóa chung khiến cho chín mảnh vỡ bị mất đó không còn quan trong. Cũng chính bởi vì vậy, có chỗ dựa này nên Phương Vân cũng không vội vàng, căn bản là không gấp tìm về chín mãnh vỡ ấy.

Tất cả những người đã cướp đoạt mãnh vỡ mệnh tinh của Phương Vân, sau cùng đều phát hiện, mảnh vỡ mệnh tinh ở trong tay không những không áp chế được Phương Vân mà ngược lại thành củ khoai lang nóng bỏng tay, nguồn gốc của tai họa.

"Ong!"

trong thiện địa vạn hóa chung, không gian chấn động, xung quanh ngọn núi mà Phương Vân đang ngồi phóng ra những ánh sáng màu xanh, trong ánh sáng, vô số mãnh vỡ tinh thần liền thành một thể, xoay chuyển cấp tốc xung quanh Phương Vân.

"Dương lôi luyện kim, mãnh vỡ dung hợp!"


Phương Vân đánh ra một đạo pháp quyết, ngón trỏ duỗi ra, nhìn thì chậm và thực ra là rất nhanh chỉ ra trước người, hóa thành trung tâm của Vô Câu đế cung. Chỉ nghe thấy ầm một tiếng, từ bộ vị hạch tâm nhất của Vô Câu đế cung, một đạo dương lôi mỏng manh, nhưng lại ẩn chứa lực lượng chí cương chí dương, lấp lánh bay ra.

Đạo dương lôi này không phải quá cường liệt, uốn lượn trong hư không mấy thước, lập tức hóa thành một đoàn chân dương lôi hỏa cường liệt, bành trướng ra, cháy hừng hực. Quấn tất cả những mãnh vỡ mệnh tinh vào bên trong.

Vô Câu đế cung không phải là Tam Tượng pháp khí đỉnh cao nhất, căn bản là không thể nào sánh bằng những loại Tam Tượng pháp khí có tính truyền kỳ như Địa Hoàng xích, Vạn Ma điện. Cũng không thể nào sánh bằng trấn quân chi khí Càn Khôn đồ của Chinh Tiễu đại quân. Lực lượng tiên thiên lôi đình chí cương chí dương ẩn chứa bên trong không phải là quá cường liệt. Nhưng mặc dù là vậy cũng đủ để Phương Vân dùng loại lôi đình chi lực này, hóa thành chân hóa vô hình, thiêu đốt, dung luyện tất cả những mảnh vỡ mệnh tinh.

Mảnh vỡ mệnh tinh của Phương Vân, lực lượng hồn phách bên trong sớm đã bị Phương Vân rút sạch rồi. Nhưng mãnh vỡ tinh tế ngoài hồn phách vẫn là tài liệu luyện khí có tính truyền kỳ.

Mệnh tinh của võ giả là một loại tồn tại cực kỳ đặc thù. Trước khi chúng ngưng hình, vốn nên là vô hình vô tướng. Nhưng cảm ứng được sự triệu hoán của võ giả, khi hiển hóa thành hình, những mệnh tinh này tự sẽ có được sự gia trì của hư không chi lực, biến hóa thành kim chúc đặc thù có xác ngoài của mệnh tinh.

Loại mệnh tinh kim chúng này, bởi vì được ngâm tẩm trường kỳ trong mệnh vận chi hà, từ đó mà có một loại mệnh vận chi lực bất khả tư nghị. Đây là mệnh vận kim chúc khiến cho tất cả võ giả phải điên cuồng, là tài liệu luyện khí cấp thần thoại. So với tất cả những tài luyện hữu hình trên thế giới này, ba gồm cả tinh thần ngoài vũ trụ cũng đều tốt hơn nhiều. Thuộc những thứ mà chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Dẫu sao, mỗi một người cũng chỉ có một mệnh tinh. Mà chỉ có võ giả đạt tới mệnh tinh cảnh mới có thể oanh phá mệnh vận của mình. Có được mệnh vận kim chúc trong đó. Loại tài liệu này trân quý như vậy, nào có thể bán cho người khác.

Loại kim chúc sau khi luyện hóa mệnh tinh này quý giá như thế nào thì không cần nghĩ cũng biết.

Mệnh vận kim chúc căn cứ vào thực lực của võ giả mà có đẳng cấp khác nhau. Võ giả càng lợi hại thì mệnh tinh ngưng tụ ra càng lớn, càng cứng.

"Vù!"

Liệt hỏa cháy rừng rực, Phương Vân không ngừng đánh những pháp thuật, phù triện mà mình biết vào bên trong núi. Sau cùng nhỏ vào một giọt máu, sau khi đóng giấu với linh hồn. Tất cả những mãnh vỡ linh hồn đều ngưng tụ lại, hóa thành một cung điện màu vàng.

"Pháp khí này là dương lôi chí dương chí cương luyện chế thành, vậy gọi là Thái Dương cung điện đi."

Phương Vân cảm thụ nhiệt lực bành trướng giống như là nham thạch nóng chảy ở bên trong, hơi trầm tư một lát rồi đặt tên cho kiện pháp khí luyện thành từ mảnh vỡ mệnh tinh này thành Thái Dương cung điện.

"Ong!"

Phương Vân tâm nhiệm khẽ động, lập tức thu Thái Dương cung điện vừa luyện thành này vào trong cơ thể, dùng linh hồ chi hỏa và thương long chân lực để nuôi dưỡng.

Loại pháp khí mới luyện chế này từ luyện chế thành công tới vận dụng cần thời gian cực dài. Thời gian càng dài thì tâm huyết hao phí càng lớn, uy lực cũng càng cường đại.

Phương Vân vận chuyển chân khí trong cơ thể một vòng, chỉ cảm thấy chân khí toàn thân bành trướng, giống như là có thêm mấy chân long đang bay lượn, gào thét bên trong huyết mạch của mình. Hơn nữa, tâm nhiệm khẽ động, trong đầu lập tức phát ra tiếng sóng sấm ầm ầm, mà linh hồn thì giống như là khối chì, trầm tịch trong não, nhất động bất động.

"Thành công rồi, mệnh hồn mới ngưng tụ đã hoàn toàn luyện thành!"


Phương Vân gật đầu, biết rằng lần này tiêu hao không ít năng lực cho mục đích gia tốc thời gian, đã hoàn toàn đạt được rồi. Mình dựa vào tích lũy khổng lồ, nhất cử trùng phá đệ nhất trọng Mệnh Tinh cảnh trong Thần Thông cảnh, đạt tới đệ nhị trọng Mệnh Hồn cảnh. Tất cả tinh lũy đã hoàn toàn chuyển hóa thành tu vi, cảnh giới võ đạo, hơn nữa còn rất vững chắc.

"Có thể kết thúc tu luyện rồi, trước tiên đi thu hồi lại chín mãnh vỡ mệnh tinh cuối cùng đã." Phương Vân mở mắt ra, trong mắt lấp lánh sáng, từng đạo tinh mang lưu động giống như là kiếm quang.

"Có điều, trước đó còn có một chuyện cần phải lập tức giải quyết."

"Ầm!" Phương Vân đánh ra một đạo pháp quyết, lay tỉnh Chư Thương Sinh và Cửu U Thi Hoàng trong Vô Câu đế cung.

Hai người từ từ tỉnh lại, lúc mới tỉnh vẫn còn trong trạng tái mê man. Có điều, cảm giác được lực lượng tinh thần ở xung quanh thuộc về Phương Vân, lập tức giật nảy mình. Triệt để tỉnh táo, tiếp đó há miệng mắng: "Phương Vân! Ngươi không được chết yên lành đâu! Cho dù chúng ta không đối phó được ngươi thì sớm muộn gì cũng có người tới thu thập ngươi!"

"Hôm nay, ngươi cướp đoạt pháp tắc của chúng ta. Rồi sẽ có một ngày ngươi cũng sẽ bị người khác cướp đoạt pháp tắc. Phương Vân, ngươi đợi đi! Ngươi nhất định sẽ có ngày đó!"

Hai người tựa hồ như cảm giác được rằng không còn được bao nhiêu ngày tháng nữa cho nên ai cũng điên cuồng mắng chửi, cực kỳ kích động.

"Hừ! Cưỡng tư đoạt lý! Chư Thiên Thương Sinh phái các ngươi và Cửu Tử Thi ma tông ở Vô Lượng ma vực trong quá trình khoách triển, không biết đã diệt vong bao nhiêu tông phái. Lúc những người này van xin, các ngươi liệu có thèm để ý tới không? Các ngươi vào lúc ta trùng kích mệnh tinh mà dở trò quỷ, có từng nghĩ tới rồi sẽ có ngày nay không. Hiện tại, ta chỉ là thế thiên hành đạo, làm những gì mà các ngươi đã từng làm với người khác lên chính người các ngươi thôi." Phương Vân cười lạnh, nói. Đối với sự điên cuồng của hai tên này, hắn chẳng buồn để ý. Chó cùng dứt dậu chính là bản tính của sinh mệnh.

Khi đối diện với tử vong, ai cũng sẽ giãy dụa, sợ hãi. Hiện giờ phản ứng của hai kẻ này chỉ chẳng qua là phản ánh sự sợ hãi trong lòng chúng mà thôi.

Thân hình của hai người run lên, không biết có phải là khi sắp chết, nhớ lại những chuyện trước kia mà đột nhiên an tĩnh lại không.

"Phương Vân, ngươi đừng quá đắc ý. Ai cũng đều có một ngày ngã ngựa. Ta sẽ ở bên dưới đợi ngươi."

Chư Thiên Sinh ngẩng đầu lên, hung hăng nói.

"Hừ!"

Phương Vân không thèm để ý nữa, tay ấn một cái, trong hai tiếng hô thảm, linh hồn của hai người triệt để vỡ nát. Rất nhanh, hai đạo không gian pháp tắc một minh một ám lập tức xuất hiện dưới mắt Phương Vân.

Võ giả của Vô Lượng ma vực, tuy lực lượng phải chịu sự hạn chế pháp tắc của Địa Hoàng xích, không cường đại như võ giả của Cửu Châu, nhưng cảnh giới thì lại là thật.

Không gian pháp tắc trong linh hồn của hai người Chư Thương Sinh và Cửu U Thi hoàng không giả chút nào. Tuy không hùng hồn, cường đại bằng đạo không gian pháp tắc của Thất Đại Minh vương A Bất Tư, nhưng trong những võ giả cũng là cực kỳ cường đại rồi.

"Thù!"

Phương Vân không chút do dự, lập tức thu nhập hai đạo linh hồn vô chủ trong Vô Câu Đế Cung vào linh hồn. Cộng thêm không gian pháp tắc của Thất Đại Minh vương A Bất tư, trong cơ thể Phương Vân hiện tại đã có ba đạo không gian pháp tắc rồi.

Cảnh giới võ đạo của hắn lúc này thăng liền hai cấp, trực tiếp từ Thiên Trùng cảnh bước vào đệ nhị trọng Mệnh Hồn cảnh của Thần Thông cảnh, cách đệ tam trọng Truyền Kỳ cảnh cũng chỉ còn một bước mà thôi.

Lúc trước không gian pháp tắc thất đại Minh Vương A Bất Tư là Minh vương nhét vào trong cơ thể hắn, và thay hắn luyện hóa. Nhưng hiện tại thì khác, đã có bản sự tự mình luyện hóa, chỉ cần một lát sau, hai đạo không gian pháp tắc của Chư Thương Sinh và Cửu U Thi ma hoàng lập tức bị Phương Vân luyện hóa.

Có điều, tuy có ba đạo không gian pháp tắc, Phương Vân vẫn chỉ có tu vi Mệnh Hồn cảnh. Truyền Kỳ cảnh không phải là dễ đột phá. Có điều, có ba đạo không gian pháp tắc này, Phương Vân chẳng khác nào là có một Chung Nam tiệp kính, rút ngắn được quá trình rất dài từ đệ nhị trọng Mệnh Hồn cảnh tới đệ tam trọng Truyền Kỳ cảnh.

Rất nhiều võ giả ở một bước này, mất tới hơn vạn năm thời gian mà vẫn không thể bước ra được một bước sau cùng, cuối cùng là chết ở Mệnh Hồn cảnh.

Chỉ một điểm này, Phương Vân tuy chưa bước vào Truyền Kỳ cảnh, nhưng lại rút ngắn được thời gian rất dài. Có một tấm vé để tiến vào điện đường của Truyền Kỳ cảnh rồi.