Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 862: Tam Đại Cự Đầu

"Hừ! Ta nói chuyện với cung chủ của các ngươi, tới lúc nào thì đến lượt các ngươi chõ miệng vào!"

Hàn Băng cung chủ lông mày dựng ngược, trong mắt hàn quang lấp lánh, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, sau đoàn sương lạnh hóa thành băng tinh trường thương, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bắn về phía lục hung ở phía sau Hỏa chân nhân."

"Không ổn!"

Lục hung biến sắc, căn bản không dám ngạnh tiếp. Hàn Băng cung chủ là nhân vật tề danh với Hỏa chân nhân, tạo nghệ trên võ học hơn xa sáu người. Ngay cả loại nhân vật cứng như Tu La võ tướng chỉ vừa gặp đã bị đóng băng, sáu người nào dám sinh cường.

Tuy một chiêu này của Hàn Băng cung chủ không có thanh thế ngập trời, nhưng đó vừa hay là tất cả chân khí, toàn bộ nội liễm, không có bất kỳ biểu hiện lãng phí nào. Nếu như là vì vậy mà khinh thường Hàn Băng cung chủ thì đó chính là một sai lầm lớn.

"Chân nhân!"

Sáu người đồng loạt di động, không hẹn ở cùng áp sát sau người Hỏa chân nhân. Người có thể đối phó với Hàn Băng cung chủ cực ít, ở đây cũng chỉ có Hỏa chân nhân mà thôi.

Quả nhiên, Hỏa chân nhân vung tay một cái, liệt hỏa rừng rực, sáu quả cầu lửa đốt trời đun biển, thiêu hủy vạn vật ngăn cản sáu đạo công kích của Hàn Băng cung chủ lại.

"Hàn Băng cung chủ, ngươi cũng là bá chủ một phương, hà tất phải so đo với mấy tên tiểu bối!"

Rầm rầm rầm

Sáutiếng nổ vang lên, hàn băng và liệt hỏa va chạm nhau, không gian vô hình vô chất không ngờ lại giống như khối băng, rơi xuống. Trong hư không nổi lên một trận khói trắng đậm đặc, chí hàn chí nhiệt, không gian ở xung quanh phát ra tiếng rên, tiếng hét thảm như người bình thường. Lục hung nghe thấy mà biến sắc.

"Hừ!" Hàn Băng cung chủ phất tay áo màu lam, chậm rãi bước lên trước, nói: "Chân nhân đã lên tiếng, vậy ta cũng không tính toán với chúng nữa. Có điều người này là do bản cung bắt, tất nhiên thuộc sự quản lý của bản cung. Liệt Hỏa chi cung các ngươi, nếu thật sự muốn xin lại tam hung, đợi bản cung có được bí mật ở trên người tên võ giả thiên ngoại này rồi thì tự nhiên sẽ đưa tam hung về."

"Ha ha!" Hỏa chân nhân cười khẽ, nói: "Chuyện của tam hung tạm thời không nhắc đến nữa. Hàn Băng cung chủ, ta và ngươi đều là kẻ thông minh. Trên người tên võ giả thiên ngoại này ẩn chứa bí mật thiên ngoại. Hơn nữa, võ học thiên ngoại ở trên người hắn đối với chúng ta cũng có sức dụ hoặc cực lớn. Ngươi muốn chiếm một mình, e rằng là nuốt không trôi đâu, không bằng chúng ta cùng nhau tham ngộ bí mật trên người tên võ giả này, ngươi thấy sao?"

Hàn Băng cung chủ nhíu chặt lông mày, ánh mắt chớp động. Với tình thế hiện tại, muốn yên ổn là chuyện không thể. Môi ả khẽ hé ra, đang muốn dùng một lý do thoái tác để vỗ về Hỏa chân nhân thì đột nhiên một trận cười lớn từ xa truyền đến: "Ha ha ha, Hàn Băng cung chủ, Liệt Hỏa chân nhân, hai người các ngươi phân chia tang vật, chuyện tốt như vậy sao thiếu phần ta được!"

Thanh âm này lúc mới đầu còn ở xa tít tận chân trời, nhưng chỉ trong nháy mắt đã gần ngay bên tai. Lục hung còn chưa kịp có phản ứng thì đã nhìn thấy ở trên đỉnh đầu Hàn Băng cung chủ xuất hiện một nam tử ngang tàng to lớn.

Nam tử này cả người đỏ rực, thân thể được phủ vảy màu đỏ tím, ngũ quan của y thô kệch, giống như búa tạc đao khắc, cả người màu đồng cổ, cơ thịt săn chắc, lộ ra một cỗ bá khí đào thiên, tựa hồ như ngay cả thiên địa cũng có thể bị nam tử này giậm vỡ.

Người này vừa xuất hiện, một cỗ yêu khí lập tức từ trên người y bốc thẳng lên trời, cỗ yêu khí hùng hồn bá đạo này ngay cả thiên địa tựa hồ như cũng phải sụp đổ.

"Kỳ Lân yêu thánh!" Nhìn thấy người này xuất hiện, lục hung đều hô khẽ, ngay cả Hàn Băng cung chủ cũng phải biến sắc. Hỏa chân nhân tuy cả người đầu lửa đỏ, nhìn không ra vẻ mặt, nhưng hỏa diễm quanh người không ngừng bập bùng, cũng làm lộ ra ba động ở trong lòng y.

Kỳ Lân yên thánh, đại yêu cỗ lão nhất của Vô Lượng ma vực, thống trị cả tầng Vô Lượng ma vật thứ hai, tất cả yêu tộc trên Vô Lượng ma vực, tất cả quốc gia bị yêu tộc khống chế đều phải cúi đầu nghe lệnh lão.

Ở phía bắc Vô Lượng ma vực, thế lực mà Kỳ Lân yêu thánh thống trị được gọi là Đại Địa chi cung. Trong đó cường giả như mây.

Trong thế lực ở phương bắc Vô Lượng ma vực, Liệt Hỏa chi cung, Hàn Băng chi cung Canh Kim chi cung đều là thế lực thuộc sự khống chế của nhân tộc, chỉ có Đại Địa chi cung là thế lực do yêu tộc xây dựng.

Thế lực của yêu tộc tuy chỉ có một Đại Địa chi cung, nhưng luận về thực lực đơn nhất thì vẫn hơn Liệt Hỏa, Hàn Băng, Canh Kim.


"Là ngươi, lão quái vật!"

Hàn Băng cung chủ trong lòng chấn động, sắc mặt biến đổi vô số lần, sự xuất hiện của Kỳ Lân yêu thánh nằm ngoài dự liệu của ả.

Một Hỏa chân nhân đã khó chơi rồi, lại thêm một Kỳ Lân yêu thánh còn khó chơi hơn, ả căn bản không nắm chắc có thể thoát thân.

"Hắc Hắc, tiểu nương môn, tên tiểu tử thiên ngoại này, lão tử cũng có hứng thú!" Đại Đại cung chủ Kỳ Lân yêu thánh cất tiếng cười to, từ trên cao nhìn xuống, đột nhiên xuất thủ.

"Rầm!"

Một quyền này, rất đơn giản, không vận dụng bất kỳ kỹ xảo nào. Nhưng uy lực bạo phát ra lại kinh thiên động địa.

"Rắc rắc rắc!"

thiên địa chấn động, từng tiếng vỡ nứt từ sâu trong không gian truyền ra, giống như ngay cả thế giới ma nhân này cũng không chịu nổi một quyền này. Nham thạch vỡ vụn, hư không sụp đổ, lực lượng của một quyền này chí cương chí dương, trực tiếp bao trùm toàn bộ Hàn Băng cung chủ, Hỏa chân nhân, lục hung vào bên trong.

"Đáng chết, lão quái vật này!"

Lục hung nhao nhao mắng chửi, vốn cho rằng đối tượng của Kỳ Lân yêu thánh chỉ là Hàn Băng cung chủ, không ngờ ngay cả Hỏa chân nhân và mấy người bọn họ cũng bị cuốn vào trong đó.

Sáu người gào thét luôn miệng, nhao nhao dùng toàn lực chống đỡ, đồng thời nhanh chóng bay ra sau.

Rầm rầm rầm!

Không có bất kỳ sự bất ngờ nào, trực tiếp càn quét, sáu người bay ra giống như là sáu con diều gió.

"Hỗn đản! Lão yêu quái này!"

Sáu người thổ huyết, há miệng chửi to. Nếu không phải là Hỏa chân nhân bảo vệ cho một chút, Kỳ Lân yêu thánh đã trực tiếp diệt họ rồi.

"Hàn Băng thế kỷ!"

Đối diện với một quyền của Kỳ Lân yêu thánh, Hàn Băng cung chủ cũng không dám lơ là, ngọc chỉ búng liên tiếp, một cỗ hàn triều ngập trời ùa ra. Trong thiên địa, không còn màu sắc gì cả, hóa hết thành sương trắng, ngay cả thời gian cũng lưu động chậm đi.

Tuyệt học băng hệ của Hàn Băng cung chủ đã đạt tới mức thiên địa tạo hóa. Không chỉ có thể đóng băng không gian, thậm chí đã ảnh hưởng tới cả thời gian. Chỉ một điểm này, không phải là điều mà bá chủ băng hệ bình thường có thể sánh bằng.

"Thiên địa chân hỏa!"

Hỏa chân nhân vung tay, từng đốm chân hỏa bay ra, tụ tập ở trên người, trong nháy mắt, hóa thành một quả cầu lửa cháy hừng hực. Cỗ hỏa diễm này cực kỳ ác liệt, chỉ cần hơn chạm vào một chút là ngay cả không gian cũng cháy rụi.

Rầm! Rầm! Rầm!


Yêu khí, hàn khí, chân hỏa mãnh liệt va chạm với nhau, khói đặc và sương băng quyện lại, che lấp cả thân hình của ba người.

"Lui mau!"

Lục hung không dám nán lại, thân hình tung lên, bay ra xa cả ngàn dặm. Tam đại cự đầu của Vô Lượng ma lực lúc đứng cùng nhau, ngay cả họ cũng không dám tiếp cận. Sáu người cũng tự phụ có một thân tuyệt học kinh thiên, có điều, so với tuyệt học của tam đại cự đầu này thì rõ ràng là còn kém xa.

"Kỳ Lân lão yêu, ngươi đây là có ý gì. yêu tộc của các ngươi muốn triệt để trở thành kẻ địch với nhân tộc chúng ta ư?"

Trong hỏa vụ và hàn vụ, Hàn Băng cung chủ thân hình run lên, liên tiếp lui ra mấy bước mới dừng lại được. Ả hậm hực nhìn nam tử ngang tàng ở trước mặt, giọng nói lạnh lùng như có thể tóe ra vụn băng.

"Ha ha ha, tiểu nương môn, cái này chẳng liên quan gì tới yêu tộc, nhân tộc cả. Lợi ích, lợi ích trần trụi, hiểu không, tiểu nương môn? Ha ha! Đương nhiên, ngươi nếu thật sự cho rằng đây là tuyên chiến gì đó thì cũng không phải là không được. Cứ coi như là lời tuyên chiến của lão tử đi!"

Kỳ Lân yêu thánh đứng giữa hai người, thân hình khôi ngô, giống như là cột chống trời. Lão nhẹ nhàng búng chân hỏa đang cháy rực trên cánh tay đi, mặt mày rất thản nhiên.

Chân hỏa mà Hỏa chân nhân ngưng luyện ra, ngay cả Hàn Băng cung chủ cũng phải chịu thiệt không ít, không dám khinh thường. Nhưng Kỳ Lân yêu thánh trúng một chiêu mà lại chẳng buồn bận tâm.

Nghe thấy những lời này của Kỳ Lân yêu thánh, Hàn Băng cung chủ sắc mặt vốn đã khó coi lại biến thành càng khó coi hơn. Trực tiếp tái xanh.

Đại Địa chi cung có vốn này, có tư cách này, ả thì không chịu được. Chuyện trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lại, ai mà không muốn làm.

"Hỏa chân nhân, ngươi thấy sao?" Hàn Băng cung chủ lôi cả Hỏa chân nhân vào.

"Kỳ Lân yêu thánh nói có lý, hôm nay chỉ là tranh đoạt tên võ giả thiên ngoại này, không liên quan gì tới hai tộc nhân, yêu cả." Hỏa chân nhân hờ hững nói, giọng nói của y vĩnh viễn bình bình. Diện mục của y vốn khiến người ta nhìn không rõ, lại thêm loại thanh điệu này, càng khiến người ta không nắm bắt được.

"Ha ha ha, Hỏa chân nhân, những lời này của ngươi ngày hôm nay giống tiếng người đấy! Đã chỉ có một người mà mọi người lại đều muốn, vậy thì dựa vào bản sự của mình mà lấy đi!"

Kỳ Lân yêu thánh cười dài, nói xong, không thèm để ý xem Hàn Băng cung chủ nghĩ gì, dưới chân đạp một cái, lại đánh ra một quyền.

"Tìm chết!"

Hàn Băng cung chủ trên lông mi đọng sương lạnh, ả bị Kỳ Lân yêu thánh gây hấn, cũng thật sự tức giận rồi. Năm ngón tay của bàn tay phải xòe ra, lòng bàn tay hiện ra một đóa sen băng màu lam lộng lẫy. Đóa sen băng này tổng cộng có chín tầng, bốn mươi chín cái lá, lá nào cũng long lanh phát sáng, trong mỗi một phiến lá đều ẩn chứa lực lượng cuồn cuộn.

"Ong!"

Đoán sen băng màu lam này vừa xuất hiện, hư không lập tức trấn động, một cỗ cực lực vô hình, đè nén trong không gian, hai cỗ pháp tắc hồng lưu, xuyên qua hư không, thời gian và không gian trong hư không lập tức biến thành hỗn loạn.

Tam Tượng pháp khí Băng Chi Nguyên.

Vật trấn cung của Hàn Băng chi cung, thánh khí băng hệ cùng với ngụy Tam Tượng pháp khí của Chư Thiên Thương Sinh phái phái hoàn toàn khác nhau, đóa Băng chi Nguyên này của Hàn Băng cung chủ căn bản không chịu sự chế ước của mảng thiên địa này. Có thể nói, có thể sánh ngay Tam Tượng pháp khí Tà Thần chi Thủ của Trung Thổ Thần Châu Thiên Tà tông ở thế giới thiên ngoại.

Nếu cố tìm ra chỗ gì đó khác biệt, thì cũng có chín mươi chín phần tương tự, chỉ có một chút khác biệt. Mà một chút khác biệt này, với công năng của pháp khí mà nói thì đã không còn quan trọng.

"Hàn Băng cung chủ, ngươi đây là muốn liều mạng rồi!"

Hỏa chân nhân nói xong, tay phải giơ lên, lòng bàn tay cũng hiện ra một kiện pháp khí, đây là một pháp khí hình ngọn lửa màu vàng kim, bị lửa cháy bao bọc, nhìn thoáng qua thì giống như là một mặt trời nhỏ.

Kiện pháp khí này vừa xuất hiện, lập tức ùa ra ma khí cuồn cuộn.

"Tiểu Ma Luân, vật trấn cung của Liệt Hỏa chi cung. Ha ha ha, thú vị đấy!"

Một tiếng cười lớn vang lên, ba đại cự đầu của Vô Lượng ma vực mãnh liệt va chạm với nhau. Trong nháy mắt, trời sập đất lún, quy tắc không gian, quy tắc thời gian toàn bộ sụp đổ, trong một ngàn dặm ở xung quanh ba người, hóa thành một khu vực nguy hiểm đáng sợ.

"Kenh!"

Đúng vào lúc ba người đang giao chiến kịch liệt, ở phía tây biển nham thạch, một tiếng kiếm ngân lanh lảnh, xuyên thấu hư không, chấn khắp bốn phương tám hướng. Lập tức, một mảng ánh sáng trắng vô bờ vô bến từ dưới chân trời phía tây từ từ nhô lên.