Cùng ngày đó, Càn Long mang tiểu bánh bao đi Khôn Trữ cung của hoàng hậu, xem như chính thức tuyên bố Thất hoàng tử đã hồi cung. Mà lão Phật gia hiện ở Ngũ Thai sơn lễ Phật nhưng tin tức truyền đi rất nhanh, có lẽ không lâu sau sẽ hồi cung.
Càn Long đối với hoàng hậu không có cảm giác gì, với hắn, nữ nhân kia quá quy củ, rất không thú vị, kì thật nói thẳng ra là Càn Long cảm thấy nàng ngoạn không tốt.
Càn Long quyết định đêm đó tiểu bánh bao ngủ lại Dưỡng Tâm điện, hoàng hậu muốn lên tiếng phản đối, bất quá ống tay áo vẫn hạ xuống, thiếu chút nữa nàng đã nói ra ” lời thật mất lòng”.
Dưỡng tâm điện
Càn Long nằm trên long sàn, ôm tiểu bánh bao trong lòng, Vĩnh Tông cảm thấy được có người đang ôm mình ngủ, có điểm khác biệt, nhưng Càn Long nhất quyết không buông ra, cũng không nói cái gì, thực ra bị người này ôm thì xung quanh ấm áp hẳn lên, rất thoải mái. Chỉ chốc lát sau liền chìm vào mộng đẹp.
Sau khi tiểu bánh bao ngủ say, Càn Long tưởng chừng như đã ngủ đột nhiên mở mắt, trong khoảnh khắc chợt loé lên lũ kim quang rồi biến mất, bóng tối không làm cản trở thị lực hắn. Hắn cúi đầu nhìn người trong lòng ngực, dung nhan thanh lệ vô cùng, khi tiểu bánh bao ngủ say thực yên lặng, còn lộ ra chút tính trẻ con, dùng tơ hồng hệ trụ quải vu (ai biết chỉ với nha, chịu thui) trước ngực là hoa sen ban chỉ lộ ra nửa phần vạt áo, ẩn ẩn hiện ra hồng mang tự nhiên, theo ban chỉ toả ra hồng quang trên người tiểu bánh bao, là hương sen thanh nhã thấm vào ruột gan.
Càn Long nâng một tay lên, vuốt lên mái tóc tóc mượt mà như suối, sau đó nhẹ nhàng mà vuốt ve hai má trắng nõn tiểu bánh bao, nhìn chăm chú tiểu bánh bao khi ngủ giống như một con mèo nhỏ đang làm nũng mà ở trong bàn tay hắn cọ cọ nhưng không có dấu hiệu tỉnh lại. Càn Long thản nhiên nở nụ cười, trong mắt là bao sự ôn nhu có thể khiến nhân loại vì hắn mà chết, dù trời sụp đất nứt hắn cũng không sợ, không làm ý chí kiên quyết của hắn dao động, Tông nhi, Tông nhi của ta, ta nhất định sẽ lại làm ngươi yêu thương ta,cũng chính miệng ngươi sẽ nói ra điều đó, như vậy tử lão nhân kia sẽ không có lý do nào để tách chúng ta ra.
Tiểu bánh bao giật giật, đem thân mình cựa quậy vài phần, nhìn thấy hành động ấy, khoé miệng Càn Long lại nhếch lên, kì thật trong tiềm thức Tông nhi vẫn chưa nhớ rõ ta, nếu không lần đầu tiên gặp lại địch nhân trong thế giới này, có thể ở trong lòng hắn an tâm ngủ chung, chẳng sợ có bao nhiêu điều đáng sợ của huyết thống. Nắm chặt bàn tay cùng tiểu bánh bao, Càn Long nhắm hai mắt lại, còn nhiều thời gian, Tông nhi, chuẩn bị tiếp chiêu đi.( thế a định làm gì e nó hửm =.=|||)
Sáng sớm khi tiểu bánh bao rời giường thì Càn Long đã vào triều từ lâu. Ngồi ở trên giường, Vĩnh Tông có điểm sững sờ, tối hôm qua cư nhiên ở trong lòng người khác ngủ lại con rất an tâm, trước kia chưa từng xảy ra việc như vậy, chẳng lẽ là do ma lực của huyết thống?( mụ mụ: người nào đó thì phát điên, ngươi thì là bánh bao trì độn, ngươi không nghĩ tới kiếp trước cha mẹ ngươi không cho ngươi cảm giác này sao?)
“Tiểu chủ tử, ngài tỉnh?”, nghe thấy động tĩnh, Cao Không Cần ( trong bản QT ghi thế chứ ta thấy tên này cứ vô lí thế nào í) ở bên ngoài điện hỏi. Vừa thấy đã biết hoàng thượng coi trọng vị thất a ca này cỡ nào, sáng sớm khi vào triều còn phân phó mọi người chú ý để y ngủ, ngay cả hắn là thái giám tâm phúc cũng bị lưu lại hầu hạ y, qua nhiều năm như vậy, hắn chưa khi nào thấy hoàng thượng đối với các hoàng tử công chúa mà bận tâm, vậy tiểu tổ tông này nhất định phải hầu hạ thật tốt.
” Ân ” Thanh âm mềm nhũn còn mang theo cảm giác ngái ngủ, tương xứng với khuôn mặt bánh bao đáng yêu đến mị người, ngay cả người có tâm kiên định như tổng quản đại nội Cao Không Cần mà ở trong lòng đã hô to không chịu nổi, trách không được hoàng thượng lại sủng ái như thê, thật sự là rất đáng yêu!!
” Hoàng a mã đâu?”, buổi sáng thức dậy không nhìn thấy thân ảnh người kia, trong lòng tự nhiên có chút mất mác.
Cao Không Cần một bên hầu hạ hắn rửa mặt thay quần áo, một bên đáp, “Thất a ca, hoàng thượng đã vào triều từ sớm”.
” Nga” Vĩnh Tông hạ thuỳ mắt, thản nhiên lên tiếng.
” Ngài cần dùng điểm tâm sáng không ạ?”, Cao Không Cần cẩn thận hỏi, hắn cảm thấy rằng tâm tình Thất a ca dường như không tốt.
” Hắn có dùng không?” Vĩnh Tông hỏi. Cao Không Cần sửng sốt một chút mới phản ứng lại, ” hắn” ở đây là chỉ hoàng thượng đi, ” Bệ hạ còn chưa dùng...”.
” Vậy chờ hoàng a mã trở về cùng nhau dùng đi”, nói xong hướng ngoài Dưỡng Tâm điện đi tới, ” Theo ta ra ngoài đi một chút đi”.
” Dạ” Cao Không Cần chạy nhanh đuổi theo. Dọc đường giới thiệu cho tiểu bánh bao cảnh sắc trong cung và các điện khác, cũng nói không ít những quy củ, Vĩnh Tông biết ở trong cung phải thật hiểu biết, vì vậy liền chú ý lắng nghe.
” Phúc đại gia cát tường!”, nghe thấy cách đó không xa mấy tiểu thái giám đang hành lễ, tiểu bánh bao tò mò nhìn về phát ra tiếng nói, thấy người một thân phục sức của ngự tiền thị vệ, vừa mới nghe Cao tổng quản nói trong cung chỉ có hoàng tử mới có thể xưng là “gia”, vậy người kia là ai, lẽ nào là ca ca của hắn, sao lại mặc y phục của ngự tiền thị vệ?
” Cao tổng quản, đó là.....” Cao Không Cần hướng tầm mắt về phía tiểu bánh bao chỉ nhìn thoáng sang bên kia, trong mắt nhanh hiện lên một tia khinh thường, ” Đó là thân thích của Lệnh phi nương... ” sau đó không nói tiếp. Vĩnh Tông cũng đoán được, là bám váy dựa vào quan hệ mà thôi, người này thoạt nhìn không phải là người có đầu óc, hẳn là ngoạn tốt lắm đi( mụ mụ: không hổ là phụ tử, Long ba ba cũng có tâm tư này đi), bánh bao đậu sửa sang lại vạt áo, ý bảo Cao Không Cần đuổi theo, ” Chúng ta hãy ra gặp vị “gia” kia đi”.
Đám người bên kia cũng nhìn thấy bọn họ, thấy hắn một thân phục sức hoàng tử, lại có tổng quản đại nội đi theo, đều đoán được thân phận của hắn, vị kia là con trai khác của hoàng đế, xuất cung chữa bệnh từ nhỏ giờ mới trở về ( Long ca ca nói với bên ngoài như vậy) chính là Thất a ca Ái Tân Giác La Vĩnh Tông.
” Nô tài tham kiến thất a ca, thất a ca cát tường”, nhóm tiểu thái giám vội vã hành lễ.
Mà vị thị vệ kia thì phẩy phẩy lỗ mũi to của hắn, chắp tay, ngay cả thắt lưng cũng chưa hạ, phi thường không có thành ý mà hành lễ ” Thần Phúc Nhân Khang bái kiến Thất a ca”
Phúc Nhân Khang? Thân thích của Lệnh phi? Kia chẳng phải là diễn viên rất nổi tiếng sao ( mụ mụ: tha thứ cho đứa nhỏ này, tất cả quan niệm đều do một đám nữ tặc giáo huấn). Trời, y rốt cuộc như thế nào mà xuyên qua đến thế giới này? Bất quá, nếu như đã đến đây thì cứ để cho ta ngoạn đi, hẳn là rất thú vị đi. Bối cảnh: âm phong rít gào từng trận ~~