Hoa Tàn Hoa Khai

Chương 81

Tư Đồ Thanh Lăng chau mày, uy nghiêm nhìn chư vị đại thần, đột nhiên đập bàn, quát lớn: “Các ngươi nghe được toàn bộ đều là lời nói vô căn cứ!”

“Bệ hạ, hiện tại khắp ngang cùng ngõ hẻm trong kinh thành đều truyền tai nhau Sở Mộ Hiên là họa tinh. Theo thần biết, thời điểm quân ta tấn công Yến Bình quốc hắn từng ăn cắp tình báo quân sự của ta, hơn nữa lúc người ở Hồng Vũ quốc cũng từng vì hắn mà lâm vào hiểm cảnh, sự thật bày ra trước mắt, tuyệt không phải điều vô căn cứ! Thỉnh Hoàng thượng cân nhắc!”.

“Các ngươi….” Tư Đồ Thanh Lăng tức giận không thôi, nhưng lại không tìm ra lí do nào để phản bác lời vị đại thần nói.

“Bệ hạ! Thỉnh người vì quốc gia mà suy nghĩ, sớm trục suất Sở Mộ Hiên!” (Raph: Bỗng nhiên mỗ nghĩ đến từ “trai đẹp bị trục suất” =))))


“Chuyện này bàn sau đi, các ngươi lui xuống trước đã, trẫm mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.” Tư Đồ Thanh Lăng nói.

“………….Tuân chỉ!” Chúng đại thần biết hiện tại thảo luận cũng không thu được kết quả gì, liền thức thời lui ra ngoài, nhưng mỗi người đều âm thầm hạ quyết tâm, không đuổi được Sở Mộ Hiên quyết không từ bỏ ý đồ!

Sau khi các đại thần cáo lui, Tư Đồ Thanh Lăng gọi Vân Cô Hồng, để hắn xuất cung tra xem lời đồn bất lợi cho Sở Mộ Hiên từ đâu mà đến, rồi mới đứng dậy hồi Ánh Nguyệt cung.

Ánh Nguyệt cung

“Thanh Lăng, ngươi đã đến, có chuyện gì vậy, sao các đại thần lại tìm ngươi gấp gáp thế?” Sở Mộ Hiên thấy Tư Đồ Thanh Lăng tới, vội ra đón.

“Không…Không có chuyện gì!” Tư Đồ Thanh Lăng không dám nói cho Sở Mộ Hiên chân tướng, ấp úng nói.

Mộ Hiên không nhìn ra tâm sự của Tư Đồ Thanh Lăng, hắn kéo tư Đồ Thanh Lăng ngồi lên giường, mỉm cười nói: “Không có việc gì là tốt rồi. Đúng rồi, ngươi có khát không, ta lấy cho ngươi chén trà nhé.”


“Không cần đâu.” Tư Đồ Thanh Lăng ôm lấy Sở Mộ Hiên, nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Ta không khát, đáp ứng ta, dù có chuyện gì ngươi cũng không được rời đi, mãi ở bên ta như vậy. Có được không?”

“Ừ,” Sở Mộ Hiên dụi mặt vào lòng Tư Đồ Thanh Lăng, nhẹ giọng đáp: “Được, dù thế nào ta cũng không bỏ đi. Ta vẫn sẽ ở bên ngươi.”

“Một lời đã định, dù có chuyện gì xảy ra ngươi cũng không được rời bỏ ta!”

“Được,” Sở Mộ Hiên cười nói: “Hôm nay ngươi bị làm sao thế? Đột nhiên lại nói mấy lời này!”

“Không có gì, hôm nay ta muốn ngươi.” Tư Đồ Thanh Lăng ở bên tai Sở Mộ Hiên nhẹ giọng nói: “Lại cho ta thêm một đứa con nhé.”


“Đáng ghét, nói cái gì vậy.” Sở Mộ Hiên thẹn thùng cúi đầu, oán trách nói.

Tư Đồ Thanh Lăng không trả lời, trực tiếp đặt Sở Mộ Hiên lên giường, cởi quần áo, hôn môi Sở Mộ Hiên cùng hai điểm anh hồng trước ngực hắn, Sở Mộ Hiên đỏ mặt, cầm lấy phân thân Tư Đồ Thanh Lăng.

Được Sở Mộ Hiên chủ động, Tư Đồ Thanh Lăng càng cảm nhận được khoái cảm hơn hẳn trước kia, thừa thế liền đem phân thân mình tiến vào trong mật huyệt của Sở Mộ Hiên, ở bên trong càng thêm cương cứng.

Giờ khắc hai thân thể dung hòa làm một, Sở Mộ Hiên cảm thấy bản thân thực sự hạnh phúc, không lâu liền thiếp đi trong lòng Tư Đồ Thanh LĂng.