Cánh Luật viện!
Thủy Liên Y bị bọn thái giám dẫn tới một cửa lớn sơn đỏ, xuyên qua hành lang, đi tới trước một cửa phòng đen như mực.
Trong đó có thái giám cầm gậy gộc trong tay đi tới đi lui, quỷ dị vô cùng.
Thủy Liên Y cảm thấy trái tim sắp ngưng đập, cái chỗ này xem ra rất âm trầm, thật khủng khiếp, tựa như hiện trường phim kinh dị trong TV, tràn đầy hơi thở tử vong.
Sau lưng đột nhiên bị người dùng sức đẩy một cái, nàng nhếch nhác ngã vào trong một căn phòng âm u, bên trong phòng lớn như thế chỉ có một cánh cửa sổ nhỏ, mới vừa từ bên ngoài ngã vào, còn không thích ứng được tăm tối bên trong gian phòng, nên nàng không thấy rõ gì cả.
Móc vải rách bị nhét vào trong miệng ra, ném qua một bên.
Nghe thanh âm bước chân truyền đến, ngẩng đầu lên dụi mắt, mơ hồ thấy có mấy nữ nhân đi về phía nàng.
Đi đầu chính là một nữ nhân hơn 40 tuổi, thân thể vạm vỡ, phía sau nàng có ba nữ nhân dáng người khỏe mạnh như nam nhân đi theo.
Bởi vì tác dụng của ánh sáng, nàng cảm thấy tình cảnh này rất kinh hãi.
Từ từ thích ứng tăm tối bên trong nhà, thấy cảnh tượng bốn phía thì trái tim của nàng sắp ngưng đập.
Đây là một hình phòng, roi da, que lửa, mấy loại nàng biết tên, còn có rất nhiều hình cụ nàng không gọi tên nổi trải rộng cả hình phòng.
"Vương ma ma! Hoàng hậu nương nương phân phó! Bảo các ngươi hầu hạ tiện nhân này thật tốt!" Mạc công công sau lưng nói. Đi tới trước mặt Vương ma ma dẫn đầu, nói nhỏ ở bên tai của nàng.
Ý của hoàng hậu nương nương? Vương ma ma dẫn đầu gật đầu một cái.
Nhìn chằm chằm Thủy Liên Y đứng dậy từ dưới đất, mặt như múi đào, mắt như sóng thu, thân thể ốm yếu lại có bộ ngực đầy đặn. Lúc này áo quần rách nát, lộ ra da thịt tuyết trắng nõn nà.
Là một người mị hoặc dụ dỗ nam nhân, chẳng lẽ nàng quyến rũ hoàng thượng? Vương ma ma phỏng đoán, bình thường chỉ có cung nữ từng được hoàng thượng sủng ái hoặc là Tần phi hoàng thượng sủng ái nhiều lần, đến khi không được sủng ái, hoàng hậu nương nương mới có thể mượn cớ đưa tới Cánh Luật viện.
Nhưng nữ tử này không mặc y phục trong cung, nàng không phải người trong cung à?
Áo khoác màu lam trên người nàng? Vương ma ma sửng sốt, trên vai trái y phục của nàng thêu mộ mặt trời đỏ, đó là dấu hiệu của Húc vương gia! Nữ nhân này có quan hệ thế nào với Húc vương gia? Vì sao khoác y phục của Húc vương?
Vương má má vẫn còn suy đoán thân phận của Thủy Liên Y, có chút chần chờ.
"Vương ma ma! Nơi này giao cho ngươi rồi!" Mạc công công đóng cửa lại đi ra ngoài.
Nhìn Vương ma ma tiến tới gần từng bước một, Thủy Liên Y lui về phía sau, Taekwondo của mình, đối phó mấy lão ma ma không thành vấn đề!
"Ngươi đừng tới! Ta luôn luôn kính lão tôn hiền! Nếu như ngươi ép ta! Ta sẽ không để mặc ngươi xâm lược!" Thủy Liên Y nắm quyền.
Vương má má nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của nàng, cặp mắt bén nhọn.
"Ngươi và Húc vương quan hệ thế nào?" Vương má má nhìn xa trông rộng, không thể bởi vì lấy lòng hoàng hậu, mà đắc tội Húc vương! Húc vương mặc dù là vương của Điềm thành, nhưng là người rất âm hiểm, đắc tội hắn cũng không có quả ngon để ăn!
"Phi! Ai có liên quan với hắn!" Thủy Liên Y khinh thường, Sở Húc Nhật, nếu như không có hắn, mình đã sớm trốn xa!
A? Vừa nhắc tới Húc vương thì trên mặt nàng xuất hiện hận ý, nữ nhân này tựa hồ không có quan hệ mập mờ gì với Húc vương! Nhưng y phục của Húc vương là chuyện gì xảy ra? Vương ma ma có chút hồ đồ!
"Tại sao ngươi mặc y phục của Húc vương?"
Thủy Liên Y cúi đầu nhìn y phục trên người mình, Sở Húc Nhật có ý gì? Hắn làm điều thừa chi vậy?