Thấy hắn không hiểu, Thủy Liên Y không khỏi giải thích cho hắn.
"Ước hẹn, là hẹn gặp mặt, chính là chỉ một nam một nữ yêu nhau. Ước hẹn trong tình yêu, đồng bào Hongkong còn gọi là hẹn hò!" Thủy Liên Y kiên nhẫn nói cho hắn biết.
Sở Mị Dạ cho tới bây giờ chưa từng được nữ nhân khai thông! Luôn luôn, nữ nhân nhìn thấy hắn đều không kịp chờ đợi quyến rũ, sau đó lăn đến trên giường! Hắn đối với nữ nhân là nhu cầu trên thân thể, hưởng thụ trên cảm quan!
Thân là con cháu hoàng tộc, từ mười sáu tuổi về sau bắt đầu có người dâng lên các loại mỹ nữ cung hắn thưởng thức! Mặc dù không bằng hậu cung của hoàng đế, nhưng nữ nhân ở trong mắt Sở Mị Dạ chỉ là công cục tiết dục!
Về phần Thủy Liên Y! Là hắn nhìn thấy ở hoàng cung Ngao quốc lúc đến Ngao quốc tìm thuốc cho mẫu hậu! Lúc ấy đã giật nảy mình, cho nên cầu hoàng đế Ngao quốc cho nàng làm vương phi của mình!
Ước nguyện ban đầu của hắn chỉ là nghĩ thưởng thức tư thái mê người, dung mạo tuyệt mỹ mùi vị của nữ nhân này! Thật ra thì nạp phi hay không đối với hắn căn bản không quan trọng! Thủy Liên Y là muội muội của hoàng hậu của hoàng đế Ngao quốc, nếu như chỉ vui đùa một chút, Ngao Hoàng chắc chắn sẽ không đáp ứng. Làm vương phi chỉ là danh tiếng, đó là kế khiến Ngao Hoàng thả người.
Sở Mị Dạ nhìn Thủy Liên Y trước mắt, một đôi mắt to sáng chói thần thái sáng láng, cánh môi phấn hồng nhẹ nhàng giơ lên, thật tuyệt mỹ, thật đáng yêu, hoạt bát làm cho người ta không thể dời tầm mắt.
Từ lần trước nhìn thấy nàng ở Túy Phượng viện, hắn đã phát hiện, nàng giống như biến thành một người khác! Tính tình thay đổi, ngay cả ánh mắt và vẻ mặt cũng không giống nhau!
Phát hiện Sở Mị Dạ ngẩn người, Thủy Liên Y không biết ý nghĩ của hắn, trong nội tâm cảm thấy bất an!
"Vương gia! Nếu như ngươi không muốn hẹn hò với ta, không muốn cho ta gọi tên người, vậy coi như xong!" Hắn đừng tức giận a! Gần vua như gần cọp, luôn phải coi chừng! Mặc dù hắn không phải vua, nhưng hắn là Vương gia! Vương gia so với hoàng đế cũng không khác lắm mà!
"Hẹn hò!" Sở Mị Dạ đột nhiên đồng ý, khiến Thủy Liên Y sợ hết hồn.
"Vương gia! Ngươi.... Đáp ứng hẹn hò với ta?" Thủy Liên Y thiếu chút nữa cà lăm!
Sở Mị Dạ nhếch miệng lên "Tiểu Y! Chẳng lẽ không phải nàng muốn gọi bổn vương là Tiểu Dạ sao?"
Khụ khụ.... Thủy Liên Y bị sặc nước miếng! Sao hắn mau đổi ý thế này!
"Tiểu Y! Nàng dạy bổn vương hẹn hò thế nào đi!" Sở Mị Dạ khoác tay lên trên vai của nàng.
Ách.... Thủy Liên Y vừa bị hắn đụng trong lòng có chút tê dại! Nàng rất sợ hắn sẽ đụng ngã mình!
"Vương gia...... Ừ! Tiểu Dạ! Ta cảm thấy hai người yêu nhau hẹn hò là phải đi ra ngoài! Ở trong nhà....! Không tìm được cảm giác!"
Ngoài nhà? Sở Mị Dạ híp mắt một cái! Bên ngoài sắc trời sáng choang, lúc này nhìn bộ dáng Thủy Liên Y không cam tâm tình nguyện để cho hắn sủng! Không bằng theo ý tưởng của nàng, nhìn nàng rốt cuộc sẽ đùa bỡn ra trò gì! Cho tới bây giờ không có nữ nhân dám đùa hắn!
"Được Bổn vương dẫn nàng ra ngoài đi dạo! Tiểu Y tới Sở Mặc quốc tới giờ còn chưa biết cảnh đẹp và phong thổ nhân tình nơi này, Bổn vương sẽ cho nàng một buổi hẹn rất tốt đẹp!"
"Cám ơn Vương gia!" Thủy Liên Y hết sức nịnh bợ nở nụ cười, tâm lý thầm nói, hì hì, ra bên ngoài ngươi sẽ không biện pháp QJ lão nương!
Giảo hoạt lóe lên trong mắt nàng bị Sở Mị Dạ nhìn ở trong mắt, hắn không biến sắc, quyết định quan sát nàng thật kỹ, xem nàng có trò gì.
Sở Mị Dạ mang theo nàng đi ra phòng ngủ, thị vệ bên trong phủ sửng sốt! Vốn cho là Vương gia sẽ hưởng thụ đêm tân hôn đến chậm với vương phi, không nghĩ tới thời gian ngắn như vậy hai người đã đi ra ngoài.
"Ngự Thiên! Chuẩn bị ngựa! Bổn vương muốn dẫn vương phi ra ngoài đi dạo!"
Trình Ngự Thiên có chút sững sờ, nhưng lập tức tuân lệnh đi chuẩn bị ngựa cho Vương gia!
Khi Truy Tinh - tuấn mã màu đen của Sở Mị Dạ bị dắt tới, trên mặt Thủy Liên Y lộ ra vui mừng!
"Con ngựa rất đẹp!" Nàng quát to một tiếng, kéo váy dài, đánh về phía Truy Tinh.
Ách..... tất cả thị vệ bên trong phủ đều trợn tròn mắt! Cử chỉ thật của vương phi này thô dã!
Khóe mắt Sở Mị Dạ co quắp, nữ nhân này thật làm cho người ta đau đầu!