Sở Mị Dạ này, dường như bị nghiện tới Túy Phượng viện! Vương gia thật tốt không làm, cứ học một đám khách làng chơi, ngày ngày tới kỹ viện báo cáo!
Khi Thủy Liên Y được cho biết, buổi tối còn phải bị Sở vương gia triệu kiến. Nàng bi thống rồi! Ở hiện đại nàng coi như là một nữ nhân có nguyên tắc ra nước bùn mà không nhiễm, hãm sâu trong xã hội đại vấy bẩn nhưng vẫn không dính quy tắc ngầm! Không nghĩ tới đi tới triều đại này, hãm sâu thanh lâu, bị buộc làm kỹ nữ a!
"Tiểu thư! Trang điểm đi!" Tiểu Kinh ấn nàng ở trước bàn trang điểm, cắt tỉa lại tóc đen đến eo!
Nhìn mình trong gương, Thủy Liên Y hơi vươn tay vuốt ve khuôn mặt của mình. Mặc dù mặt giống lúc mình còn ở hiện đại, nhưng gương mặt này không giống nhau về khí chất! Nói thí dụ như dịu dàng uyển chuyển, nói thí dụ như khí chất cổ điển! Nàng chưa từng bao giờ nghĩ đến thời điểm mình an tĩnh sẽ có dung nhan thoát tục như vậy.
Tiểu Kinh vừa cắt tỉa tóc cho nàng, vừa chậc chậc khen ngợi "Tiểu thư! Tóc của người thật là xinh đẹp! Thật mềm mượt!"
Thủy Liên Y nhìn Tiểu Kinh chải một búi tóc cho mình, phía trên cắm một trâm bạch ngọc gài tóc, tôn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng tuyệt sắc!
"Tiểu thư! Người thật đẹp! Không hổ là đệ nhất mỹ nữ ở Ngao quốc chúng ta?" Tiểu Kinh khen ngợi từ đáy lòng.
"Đệ nhất mỹ nữ?" Nhìn mình trong gương, Thủy Liên Y ngây ngẩn cả người!
"Tiểu thư! Đổi bộ y phục đi! Một hồi còn đi thị tẩm Vương gia!
"Thị.... Thị tẩm?" hai mắt Thủy Liên Y trợn tròn "Tiểu Kinh! Ai nói ta muốn đi thị tẩm?" Nói giỡn! Nàng đã bị nam nhân thúi kia bỏ, tại sao còn đi phục vụ hắn!
Tiểu Kinh hoảng sợ "Tiểu thư! Người đừng đổi ý a! Hương di đáp ứng Vương gia rồi, hôm nay người đi thị tẩm!"
"Ta đi? Ta đi nơi nào?"
...... Tiểu Kinh ngổn ngang trong gió rồi.
"Tiểu thư! Buổi tối Vương gia đón người về vương phủ!"
"Vương...... Vương phủ?" Thủy Liên Y thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình! Mẹ nó! Nếu đón nàng đi vương phủ, vậy thì thật là bánh bao thịt, một đi không trở lại rồi! Vừa nghĩ tới mặt một hồi lạnh lùng một hồi tà mị của Sở Mị Dạ, nàng không khỏi run run một cái! Mình không thể để cho hắn ăn sạch sành sanh ngay cả bột xương cũng không thừa a!
Tiểu Kinh tìm ra một bộ xiêm áo màu hồng "Tiểu thư, mặc bộ này đi! Đây là chúng ta mang tới từ Ngao quốc! Thỏa đáng hơn xiêm áo trong thanh lâu!"
Thủy Liên Y vẫn còn suy tư ứng phó Sở Mị Dạ như thế nào, nàng cũng không thể khuất phục dưới thế lực khác! Nàng sanh ở xã hội mới, sinh trưởng ở cờ đỏ, đi trong gió xuân, là phái nữ thế kỷ mới! Mẹ nó! Nhìn xem, lời nói của Tống Đan Đan đã đúng rồi! Cũng không thể trở thành vật hy sinh ở xã hội cũ vạn ác!
Cho đến thay y phục xong, đầu óc của nàng vẫn còn vận hành.
"Tiểu thư! Quá đẹp!" Trong một lúc không biết Tiểu Kinh phát ra bao nhiêu câu cảm khái đồng dạng!
Thủy Liên Y nhìn người trong gương đồng, sợ hết hồn, cúi đầu phát hiện trước ngực mình thật đúng là to lớn hùng vĩ! Thủy Liên Y này đúng là báu vật trời sanh, eo nhỏ nhắn không đầy nắm tay, cái mông vung cao, chủ yếu là quang cảnh bộ ngực quá mê người rồi! Nếu như trước khi nàng xuyên qua có thể đạt tới D, vậy bây giờ thân thể này liền ước chừng lớn như E!
Cảm khái! Không trách được đều nói hồng nhan họa thủy, hôm nay có dung nhan không tục và vóc người mê người như vậy, muốn không bị người mơ ước thật đúng là vô cùng khó khăn!
"Tiểu Y a!" Hương di say mê cuồng nhiệt từ ngoài cửa đi tới, lúc thấy Thủy Liên Y thì sửng sốt một chút, lập tức chậc chậc than thở "Tiểu Y a! Quả thật là khuynh thành tuyệt sắc! Vương gia phái người tới đón ngươi! Mau mau theo ta đi ra ngoài đi!"
"Hương di!" mặt Thủy Liên Y lộ vẻ khó khăn "Ta.... Có thể không đi không?"
Cái gì? Hương di không hiểu "Tiểu Y! Bây giờ Vương gia đột nhiên rất cảm thấy hứng thú đối với ngươi, chính là cơ hội tốt! Chẳng lẽ ngươi không muốn trở lại bên người Vương gia?"
Trở lại bên cạnh hắn? Đầu óc Thủy Liên Y hỗn loạn!
Ta không muốn ở chung phi pháp với hắn! Cùng giường phi pháp a! Thủy Liên Y kêu rên ở trong lòng.