Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 586: Mã số 030 - hiện trường tai nạn (2)

“Đã điều tra ra nguyên nhân của sự cố chưa?”

“Cảnh sát nói là do lão hóa gì đó, tình huống giống với vụ phanh xe.”

“Ừ. Có video ghi lại hay gì đó không? Hoặc là video của camera giám sát thu được lúc xảy ra chuyện?”

“Có, ở đây. Đây, tôi đã coppy nó lại.”

“Bây giờ chúng tôi sẽ xem nó, xin đợi một chút.”

“Được.”

...

“Anh Ngưu, xin hỏi một chút, trước khi những chuyện này xảy ra thì anh có từng trải qua những chuyện có liên quan không? Ví dụ như trước đó từng đi qua nghĩa trang, tham gia tang lễ, hay gặp qua người chết gì đó…”

“Ông ngoại tôi qua đời vào năm ngoái nên tôi đã đi dự đám ma của ông, còn có một người đồng nghiệp nữa...”

“Người đồng nghiệp đó bình thường chứ?”

“Anh ta... Con người của anh ta rất có vấn đề, lạm dụng tiền của công ty. Lúc trước công ty đã tính đuổi việc anh ta, anh ta còn từng bị cảnh sát bắt. Nguyên nhân chết của anh ta hình như là bị tai nạn xe, xông thẳng ra đường cái rồi bị xe đang chạy tới đụng chết, người nhà còn đến công ty quậy phá đòi bồi thường. Họ cũng không thèm làm tang lễ của anh ta, vẫn còn ở công ty mà gây rối. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là anh ta? Tôi và anh ta không có quan hệ gì hết mà, tuyệt đối không có bất kì mối quan hệ nào, không phải ở cùng một bộ phận, cũng chưa từng tiếp xúc bao giờ!”

“Anh Ngưu, mong anh bình tĩnh lại.”

“Sao tôi có thể bình tĩnh được chứ? Tôi đã suýt chết đó! Thứ ấy muốn tôi phải chết sao! Tôi không thể cứ ở mãi trong nhà mà không ra đường phải không? Nếu tôi ra ngoài thì anh ta sẽ... Các anh hãy nghĩ cách giúp tôi với!”

“Phòng nghiên cứu chúng tôi có chế tạo bùa hộ thân, nó có lẽ sẽ có tác dụng bảo vệ anh. Tuy nhiên, đó chỉ là cách tạm thời chứ không được lâu dài, chúng tôi hi vọng anh sẽ phối hợp với chúng tôi để có thể giải quyết được con ma đó một cách triệt để.”

“Tôi… Tôi phải làm thế nào?”

“Đầu tiên chúng tôi muốn anh nhớ kĩ lại ngoài sự việc của ông ngoại và đồng nghiệp của anh ra thì còn có chuyện gì khác xảy ra không?”

“Những chuyện khác... Tôi thật sự không biết, có lẽ là hết rồi, chỉ có hai lần đó... Ngoài hai lần đó thì tôi không đi tham gia tang lễ hay ra nghĩa trang... Ngoại trừ tết Thanh Minh năm ngoái có đi tảo mộ, cái đó cũng tính chứ?”

“Có lẽ phải là thời gian gần với lúc anh xảy ra chuyện.”

“Gần lúc xảy ra chuyện... Chuyện ông ngoại và người đồng nghiệp kia cũng không phải là gần lúc xảy ra chuyện… Đều là chuyện của giữa năm ngoái rồi.”

“Vậy anh có kẻ thù nào không? Có ai có thể là người muốn báo thù anh không? Bất kể là người sống hay người chết.”

“Sao có thể chứ? Không có đâu. Tôi là một người sống rất phóng khoáng, không bao giờ gây thù chuốc oán với ai nên chắc sẽ không có ai ghét tôi đâu. Không thể nào có được.”

“Nếu vậy anh có thể lên xe đi ra ngoài cùng chúng tôi được không?”

“Gì… gì chứ?”

“Nếu như con ma đó vẫn luôn bám theo anh thì có lẽ nó sẽ tiếp tục xuất hiện. Một khi nó xuất hiện thì chúng tôi sẽ có cách để tiêu diệt nó.”

“Đi xe...”

“Khi anh về chắc chắn cũng phải ngồi xe chứ?”

“Ừ... Vậy, vậy... Được rồi!”

...

...

“Anh Ngưu, mong anh đừng quá lo lắng.”

“Tôi... Được... Cậu… Cậu lái xe chậm thôi nhé, ngộ nhỡ... Lái xe chậm thôi đó.”

“Xin anh yên tâm.”

“... Còn nữa, các cậu đi đường nào trống một chút, đừng đi đường đông quá... Đi chậm thôi, tuyệt đối...”

“…”

“Haizz, lúc nãy các cậu chưa kiểm tra lại xe đúng không? Các cậu kiểm tra nó trước đi! Kiểm tra lại mấy chỗ như bánh xe hay gì đó. Lỡ như... Vẫn nên kiểm tra lại thì hơn... Trời ạ, sao lại có thể chưa kiểm tra gì hết mà đã đi rồi chứ? Này...”

“Anh Ngưu, thả lỏng nào.”

“Sao tôi có thể thả lỏng được? Các cậu chưa từng gặp phải chuyện này! Còn tôi... đã bị nhiều lần lắm rồi... Chậm… chạy chậm một chút! Cậu chạy nhanh quá rồi đó!”

“Nếu mà chậm nữa thì cũng không khác với tốc độ của xe đạp là mấy.”

“Không phải đâu, cậu chạy chậm thôi, thật là... Cậu đã lái xe được bao nhiêu lâu rồi? Còn trẻ như vậy chắc chưa có kinh nghiệm đúng chứ? Hay chúng ta đổi qua xe buýt, nhưng xe buýt cũng như vậy...”

...

“Cẩn thận! Cẩn thận đó! Đèn đỏ rồi!”

“…”

“Anh Ngưu, anh ấy biết nên đi xe như thế nào mà.”

“Phù... Ực… Phù... Nhanh… Nhanh quá rồi... Chậm lại, cậu đi chậm lại một chút đi...”

“Anh Ngưu, anh căng thẳng quá. Trước mắt thì đây là tốc độ bình thường, không hề vi phạm luật giao thông.”

“Không phải nằm ở vấn đề luật giao thông... Này... Cậu đợi chút xíu! Cậu nhìn phía sau đi, phía sau có một chiếc xe chở xi măng, chúng ta phải đi đường khác. Cậu rẽ đi, đừng đi đường này nữa. Rẽ đi, thật là... Ế... Ý... Haizz!”

“Anh Ngưu, anh cứ như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến việc lái xe.”

""Tôi, tôi không... Từ từ... Nó đến rồi... Xe phía sau chạy lên rồi...”

“…”

“Ực... Phù… Ha… Phù… Phù…”

“Anh Ngưu, anh vẫn ổn chứ?”

“Ừ, Tôi… Tôi… Đến rồi… Đến rồi… Vậy thì tôi… Ý?”

Cộp!

Rầm!

“Á á á á a a a!”

“Chậc!”

“Á á!”

Rầm!

Sột soạt...

“Lúc nãy là gì vậy?”

“Các anh không sao chứ?”

“Bánh xe rơi ra rồi. Hỏng rồi à?”

“Sếp…”

“Động tác rất nhanh, hơn nữa mục đích có chút kì lạ.”

“Anh Ngưu, anh vẫn ổn chứ?”

“Phù... Cậu… Lúc nãy cậu nhìn thấy chứ? Bánh xe... A...”

“Anh Ngưu, không sao rồi, chỉ là bánh xe bị rơi ra thôi...”

“Gì mà không sao chứ! Nếu như sớm hơn một chút, lúc đang đi mà như vậy thì tôi... Không được… Như vậy không được... Các cậu nghĩ cách gì đi! Bùa hộ thân! Bùa hộ thân mà các cậu đã nói!”

“Chúng tôi e rằng trong trường hợp này thì bùa hộ thân cũng sẽ không có tác dụng, vì mục tiêu của con ma đó là chiếc xe.”

“Hả... Vậy… vậy phải làm sao...”

“Chúng tôi sẽ đưa anh một chiếc xe mà bên trong đã được bố trí sẵn một vài thứ. Nhưng trước mắt cách an toàn nhất là anh nên ở trong nhà.”

“Sao được chứ? Tôi không thể...”

“Với trạng thái tinh thần hiện tại của anh thì cũng không thể nào đi xe được, đúng không? Anh hoàn toàn không thể ngồi xe được.”

“Tôi...”

“Anh Ngưu, mong anh hãy suy nghĩ kĩ.”

...

...

Kèm:

File video 03020060225 (1).

Trên màn hình video là một đoạn đường cao tốc.

Phía cuối con đường có một chiếc xe đang chạy lại, nó đi qua vòng xuyến rồi cứ thế tiến về phía trước, cho đến khi đụng phải chiếc xe trước mặt mới rầm một tiếng, dừng lại.

Video phát lần hai, tốc độ được tua chậm lại, phóng to màn hình và dừng ở hình ảnh chiếc xe gây ra tai nạn đang ở chính giữa. Màn hình qua một vài xử lý, lấy hình ảnh rõ nét để điều tra.

Từ tấm kính chắn gió nhìn vào, mọi thứ trong xe có phần hơi mờ ảo không được rõ ràng, nhưng có thể thấy được người ngồi ở ghế lái là một người đàn ông, điểm này không cần nghi ngờ. Đối phương mặc một bộ đồ tối màu. Trong khoảng trống giữa đồng hồ chỉ tốc độ và vô lăng xuất hiện một nửa khuôn mặt. Khuôn mặt đó cũng rất mơ hồ, nhưng nó không phải là khuôn mặt của người tài xế. Và có thể nhìn ra được rõ ràng đó là một nửa khuôn mặt người chứ không phải là họa tiết khuôn mặt trên quần áo.

Chiếc xe tông vào đuôi xe phía trước, màn hình càng trở nên mờ ảo hơn, không có cách nào lấy rõ nét được chỗ ghế lái.

Đợi đến khi chiếc xe dừng hẳn thì chỗ ghế lái chỉ còn mỗi người tài xế, nửa khuôn mặt kia đã không thấy đâu nữa.

File video 03020060225(2).

Trong màn hình của video là một camera giám sát ở ngã tư.

Chắn ngang con đường là đèn đỏ, hai bên đều có xe đang dừng; đường dọc đèn xanh bật, xe qua lại bình thường.

Đường ngang bên trái, chiếc xe thứ ba ở làn đường thứ hai đột nhiên khởi động, sau khi đụng trực tiếp vào chiếc xe phía trước thì chen vào giữa chỗ trống ở hai làn đường chạy lên, tăng tốc độ tiến nhanh về phía ngã tư.

Những chiếc xe đang đi theo đường dọc dừng ngay lại, thay đổi phương hướng nhưng vẫn có vài chiếc xe đã xảy ra va chạm.

Chiếc xe gây ra tai nạn trực tiếp húc một chiếc xe hơi tới phía đường bên kia, rồi lại lao tới đụng thẳng vào chiếc xe đó và lan can bảo vệ trên đường, đi thêm 10m nữa rồi mới dừng lại.

Video phát lại lần hai, cũng ở tốc độ chậm và phóng to màn hình.

Thông qua cửa kính từ ghế phụ có thể nhìn thấy tài xế ngồi ở ghế lái, còn có cả một bóng đen hình người ở phía trước tài xế nữa.

Nhưng vì màn hình quá mờ nên không thể nào xác định được khuôn mặt của bóng người đó một cách rõ ràng.

Ngày 26 tháng 2 năm 2006, phân tích file ghi âm. File ghi âm **.

“… Tôi bắt xe tới đây, cái xe kia chỉ chốc lát… mà quay vòng như thế này, người tôi đập vào phía trên cửa xe…”

...

“…Tôi… Tôi… Đến rồi… Đến rồi…Vậy tôi...Ý? Cộp! Rầm! Á á á!...”

Click!

“Ma Cô, thế nào?”

“Ở trên người anh ta không phát hiện âm thanh gì hết, giống với phán đoán của Diệp Tử, con ma đó hình như chỉ tập trung vào chiếc xe kia thôi.”