Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 492: Mã số 076 - kí túc xá nữ (7)

“Cô có thể kể lại về quá trình cô và chồng cô quen nhau trước không?”

“Chúng tôi quen nhau lúc đi coi mắt, là do trong nhà giới thiệu, qua vài lần thay đổi mối quan hệ… Chúng tôi không phải lần đầu đi coi mắt, hai người chúng tôi đều có kế hoạch muốn kết hôn cả nên sau khi coi mắt xong, hai bên cảm thấy hợp vì thế liền kết hôn.”

“Vậy cũng có nghĩa là cô không hiểu sâu về anh ta?”

“… Có thể nói như vậy. Tôi biết về gia đình anh ấy, biết về việc học và công việc của anh, sau khi quen nhau được hai tháng thì anh ấy để lại cho tôi một ấn tượng rất tốt nên chúng tôi đã kết hôn. Chúng tôi cùng lên kế hoạch tạm thời là sẽ không mua nhà, không sinh con và nếu như không xảy ra rắc rối trong hôn nhân thì có lẽ năm sau sẽ mua nhà và sinh con, rồi cứ thế sống qua một đời. Không phải một tình yêu quá lãng mạng nhưng tôi chỉ muốn yên ổn mà sống hết đời thôi.”

“Cô muốn như vậy còn anh ta thì sao?”

“…”

“Cô Đậu, sau khi kết hôn cô có phát hiện thêm gì không?”

“… Không, chỉ là tôi… Tôi cảm thấy có gì đó không đúng… Ý tôi là, cuộc sống bình đạm như vậy… Tôi không biết bản thân lựa chọn như vậy có đúng hay không… ”

“Cô Đậu, thật ra chúng tôi không phải là phóng viên toà báo nào hết.”

“Cái gì?”

“Đây là bưu thiếp của chúng tôi.”

“… Thanh Diệp… Quái dị? Các anh đang đùa sao?”

“Không phải đùa, chúng tôi nhận được lời uỷ thác xử lý vụ án có lên quan đến trường Đại học ngoại ngữ Dân Khánh. Gần đây ngôi trường này đã lên tin tức mấy lần về vụ việc nữ sinh bị giết và tự sát, chắc cô cũng đã xem qua phải không?”

“…”

“Cô Đậu, cô có biết bạn gái hồi trước của chồng cô là sinh viên của trường Đại học ngoại ngữ Dân Khánh không? Cô gái đó sau khi bị chồng cô bỏ đã chết rồi, là nhảy lầu. Cảnh sát kết luận là do tự sát, tuy nhiên bạn cùng phòng của cô ta nói…”

“Anh nói gì? Anh nói, bạn gái trước của anh ta… Là thật… thật sao?”

“Là thế này. Lúc đó anh ta đã quen bạn gái mới, bạn gái mới đó có lẽ từng là một học sinh trong trường mà cô công tác… Cô Đậu?”

“Gần đây cô đã làm gì?”

“…”

“Cái chết của Diêu Nhiếp có liên quan đến cô?”

“Không có! Tôi không biết vì sao lại như thế! Tôi…”

“Cô Đậu, cô có thể kể cho chúng tôi nghe đã xảy ra chuyện gì không?”

“Tôi… tôi cũng không biết…Chỉ là tôi…Gần đây… Tôi phát hiện anh ta ngoại tình… Chúng tôi đã cãi nhau, anh ta… Tôi không ngờ anh ta lại là người như vậy. Anh ta bảo tôi đừng có nhúng tay vào việc của anh ta! Những lời như vậy mà anh ta cũng có thể nói ra sao? Tôi… Tôi và anh ta chiến tranh lạnh, tôi đang suy nghĩ đến việc có nên ly hôn hay không. Cũng vào lúc đó… Học sinh trong lớp tôi trong giờ tin học có lên một website không liên quan đến giờ học… Giáo viên dạy tin học đã nói chuyện này với tôi, hình như là một website hiện nay đang rất thu hút học sinh, trong trường đã mở cuộc họp bàn luận về chuyện này… Website đó là một website nước ngoài, là do cá nhân thành lập, không cần đăng kí tài khoản. Nội dung trên đó chủ yếu là những câu chửi rủa lãnh đạo cấp trên, người yêu, còn có cả bạn học… Đó có thể coi là một website xả stress… Tôi đã… Tôi đã viết… đã viết anh ta lên đó… Tôi không biết… Chỉ là một website phổ thông nho nhỏ, sao có thể…”

“Cô còn nhớ tên của website đó không?”

“Tôi không nhớ…”

“Có thể tìm thấy trong lịch sử lên mạng hoặc lịch sử trò chuyện không?”

“Là trên máy tính của anh ta, tôi…”

“Được rồi. Cô chỉ lên trang web đó và viết nội dung thôi sao?”

“Đúng, tôi chỉ viết...”

“Khi cô viết nội dung lên trang đó thì cách thời gian anh Diêu xảy ra chuyện bao lâu?”

“…”

“Cô Đậu, cô có thể trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi không?”

“Hơn một tiếng… Sau một tiếng thì tôi nhận được điện thoại từ phía cảnh sát, còn có… còn có… Cảnh sát nói thời gian anh ta nhảy lầu là một tiếng trước…”

“Cũng có nghĩa là, ngay sau khi cô viết tin đó thì anh ta xảy ra chuyện.”

“… Đúng…”

Ngày 29 tháng 5 năm 2013, điều tra website nước ngoài mà Đậu Tuyết đã nhắc đến là “Curse-WriteTheNameHere”. Website này được xây dựng từ tháng 7 năm 2000, không biết người sáng lập, background trang web là nữ thần trí tuệ Athena với khuôn mặt đảo ngược. Đây là một trang web để lại nội dung, có thể trực tiếp nhập vào nội dung mình muốn. Trên đó có thể tìm thấy tên của Viên Sảnh Sảnh, Diêu Nhiếp, Hứa An An và những người khác. Trong đó thời gian nội dung lưu lại có liên quan đến Viên Sảnh Sảnh, Diêu Nhiếp cùng với hai người đã chết khác là trùng hợp. Tên của nhóm người Hứa An An là cùng nhau xuất hiện trong một nội dung lưu lại, thời gian lưu lại nội dung trên trang web đó là ngày 12 tháng 5 năm 2013.

Đã cưỡng chế đóng cửa trang mạng này, đồng thời xoá bỏ nội dung dữ liệu trên đó.

Kèm: Hình ảnh của trang mạng đó.

Ngày 30 tháng 5 năm 2013 liên lạc với người uỷ thác. File ghi âm 07620130530.wav.

“Cô Sài, đây là danh sách tên mà chúng tôi tìm được, chúng tôi có thể nhờ cô xem một chút được không?”

“À, được ạ… Cái này… Cái này là danh sách học sinh nữ trong lớp em mà…”

“Tất cả tên các bạn nữ trong lớp cô đều ở trong này?”

“Lớp chúng em có 47 học sinh nữ, trong này…”

“Trong này có 46 người, không có tên của Thẩm Tinh.”

“Ý?”

“Lúc trước chúng tôi có nhờ cô tìm những người hôm đó chơi bút tiên, cô tìm được chưa?”

“Em có hỏi rồi nhưng bọn họ cũng không còn nhớ rõ nữa. Bây giờ em hỏi lại thì rất nhiều người đều nói rằng mình không chơi… Em cũng không biết họ có trả lời thật hay không.”

“Ừ, được rồi.”

“Danh sách này…”

“Vụ việc ngã từ trên lầu xuống lúc trước, chúng tôi đã có một vài suy luận. Tuy nhiên tiếng bước chân mà cô nghe thấy là gì thì chúng tôi vẫn chưa thể xác định được.”

“À… như vậy ạ… Em… Em chuẩn bị bước vào kì thi cuối kì, sắp được nghỉ hè rồi… Hơn nữa vì vụ việc nhảy lầu lần trước nên bây giờ trường kiểm tra rất nghiêm ngặt…”

“Tôi hiểu rồi, việc điều tra tiếp theo chúng tôi sẽ cố hết sức để không làm phiền đến cô. Đợi đến khi nghỉ hè thì chúng tôi cũng sẽ có cơ hội ở lại kí túc xá qua đêm.”

“Phù… À…. Cả trường sẽ thi xong vào ngày 17 tháng 6, có lẽ ngày 18 sẽ cho sinh viên về nhà. Năm nay trường không cho sinh viên ở lại hè.”

“Tôi biết rồi, cảm ơn vì thông tin cô đã cung cấp.”

“Không… không có gì ạ. Còn về… vụ nhảy lầu…”

“Chúng tôi đã đưa ra biện pháp xử lý còn hiệu quả ra sao thì còn phải xem tình hình sau này nữa.”

“Vâng, cảm ơn các anh.”

Ngày 2 tháng 6 năm 2013, nhận được điên thoại của ngưởi uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 201306021108.mp3.

“Cô Sài, chào cô.”

“…”

“Cô Sài?”

“Phương Phương…”

“À, là người bạn cùng phòng của cô, cô ấy sao rồi?”

“Cậu ấy chết rồi…”

“Cô ấy chết như thế nào?”

“Vali hành lý… Cậu ấy…Vali hành lý…”

“Cô có thể nói rõ hơn được không?”

“Đầu... đầu trong vali hành lý… bị kẹp đứt… kẹp đứt rồi… Em… Hu hu... Em… Á…”

Choang.

Ngày 2 tháng 6 năm 2013, xác nhận Vu Phương bạn cùng phòng của Sài Anh đã tử vong, lúc phát hiện thi thể thì thi thể đã không còn nguyên vẹn, nghi ngờ bị vali hành lý kẹp đứt cổ. Kèm: Bản sao khám nghiệm hiện trường của cảnh sát.

Trên những bức hình là hiện trường đẫm máu.

Trên mặt đất là một chiếc vali màu bạc, trên chiếc vali là vết máu bắn tung toé. Bên cạnh mặt trên của chiếc vali là một thi thể không đầu đang nằm nhoài trên vũng máu. Cổ bị kẹp đứt, giống như bánh mì bị cắt đôi.

Xung quanh vali còn có cả thịt vụn.

Bên trong vali là đầu của cô gái, nửa bên mặt còn giữ nguyên biểu cảm kinh ngạc… Vết đứt ở cổ thì bị kẹp dẹp. Trang phục mùa hè trong vali đều bị nhuốm máu.

Ngày 3 tháng 6 năm 2013, liên lạc với người uỷ thác. File ghi âm 07620130603.wav.

“Cô Sài, cô vẫn ổn chứ?”

“… Vâng… Em… Em đã khá hơn rồi…”

“Cô có thể kể cho chúng tôi nghe về chuyện của bạn cô không?”

“…”

“Cô Sài, lúc đó cô có ở hiện trường không?”

“Em ở cửa phòng… Lúc đó em vừa mới mua cơm về, trong phòng có Phương Phương và hai người khác. Em đi đến cửa thì nghe thấy âm thanh rất lớn từ trong phòng, còn có cả tiếng hét… Em… Lúc đó em rất sợ, hai… hai người bọn họ chạy ra, trên người còn dính cả máu, đụng ngã em… Em không biết… Thực sự em không biết lúc đó Phương Phương đã xảy ra chuyện gì… Bọn họ nói đầu đứt rồi… Lúc Phương Phương đang dọn đồ thì bị vali hành lý… Em không dám đến xem… Hu hu….”

“Cô có nghe thấy âm thanh gì khác không? Giống như việc lần trước cô có nghe thấy tiếng bước chân của ma ấy.”

“Không ạ, em không nghe thấy gì hết, em chỉ nghe thấy tiếng vali… Tiếng vali đóng lại… Hu hu…”