Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1156: Mã số 006 - một cái tôi khác (6)

Ngày 27 tháng 9 năm 2001, nhận được cuộc gọi từ người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 20010927.mp3.

“A lô, chào anh Châu.”

“Tôi muốn thử dùng cái pháp thuật mà các cô cậu từng nói qua xem kết quả thế nào. Dùng pháp thuật để bắt nó ra đi.”

“Nếu như anh đã quyết định rồi thì bây giờ chúng tôi sẽ lập tức đến nhà anh.”

“Ừ.”

Ngày 27 tháng 9 năm 2001, đi đến chỗ ở của người uỷ thác. Kèm file ghi âm 00620010927.wav.

“Anh Châu, tôi nói lại một lần nữa là sau khi tiến hành nghi thức chiêu hồn bằng phép thuật, có rất nhiều chuyện sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát, có thể sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn. Đó là do manh mối anh cung cấp cho chúng tôi quá ít, chúng tôi không dám chắc trước đó anh có từng gặp phải hồn ma nào khác không, cũng không thể xác định được hồn ma anh gặp phải là như thế nào.”

“Tôi biết rồi.”

“Vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu đây.”

Xoạt... Xoạt...

“Tôi cần ít máu của anh.”

“Ừ.”



Tí tách... Tí tách...

… Rè… rè… rè…

Xoạt xoạt...

(Tiếng niệm chú.)

Soạt...

“Á...”

“Anh Châu, anh cảm nhận được gì?”

“Tôi...”

“Tôi chưa gọi hồn, nhưng pháp thuật đã bắt đầu có tác dụng rồi. Anh cảm thấy thế nào?”

“Tôi...”

Phù...

“Á!”

“Anh vẫn ổn chứ?”

“Ha... Ha... Tôi không biết nữa... Lúc nãy...”

“Lúc nãy anh đã cảm nhận được cái gì?”

“Ánh lửa...”

“Anh nhìn thấy ngọn nến bừng sáng lên sao? Sau đó thì sao?”

“Không phải, không phải cây nến, là thứ khác... Hộp quẹt lửa? Đèn pin? Tôi không biết nữa... Tôi nhìn thấy có đốm sáng, sau đó... Vụt tắt... Tối om...”

“Anh không nhìn thấy cây nến này sao?”

“Không, không phải cây nến này, là cái khác... Tôi cũng không biết nữa...”

“Anh ngồi nghỉ tí đi, anh Châu.”

“Phù... Ực... Phù...”

“Anh Châu, chúng tôi vẫn chưa thể khẳng định được lúc nãy đã triệu hồi được con ma ám anh hay là thứ gì khác. Tốt nhất anh nên ngẫm kĩ lại cái cảnh tượng mà anh nhìn thấy lúc nãy. Chúng tôi chưa thể triệu hồi được thực thể của nó, có thể là do nó quá mạnh, hoặc cũng có thể có nguyên nhân nào khác. Cảnh tượng mà anh nhìn thấy lúc nãy là một manh mối quan trọng.”

“Tôi thật sự không biết. Có thể là do tôi bị hoa mắt, chính là ánh sáng phát ra từ cây nến này... Tôi không biết nữa... Bây giờ tôi thật sự không hiểu có chuyện gì cả.”

“Anh Châu, anh có từng nghĩ đến việc sẽ gắn camera quan sát không? Gắn camera ở nhà, có thể quan sát được nhất cử nhất động của anh, còn có thể quan sát được toàn bộ căn nhà. Như vậy sẽ có thể biết được rất nhiều chuyện đấy.”

“Trước cửa nhà tôi có gắn camera.”

“Trước cửa nhà anh có gắn camera sao?”

“Ừ, có gắn. Ở khu dân cư, trước cửa mỗi nhà đều có gắn camera, camera được gắn giấu trong cái bồn hoa đó, rất kín đáo. Là bên khu dân cư họ gắn cho đấy.”

“Anh có từng xem qua đoạn băng ghi hình trong camera không?”

“Không. Các cậu cho rằng...”

“Nếu như có thể quay được cảnh con ma đó ra vào nhà, vậy thì có thể chứng thực được một vài việc.”

Ngày 28 tháng 9 năm 2001, xem qua đoạn băng ghi hình trong camera ở trước cửa nhà người uỷ thác. File ghi hình 00620010928.avi.

Mở đầu video là cảnh quay mặt bên của căn nhà, cửa nhà ở góc bên trái màn hình, ở giữa là ban công, bên phải là con đường trong khu dân cư. Đối diện camera có một bồn cây, cái bồn hoa cao cỡ nửa thân người, cây trồng xanh tốt.

Đoạn video bắt đầu được tua nhanh, đa phần các cảnh quay đều rất yên tĩnh, không có gì cả.

Một lúc sau, có một người phụ nữ đi đến, trên tay có cầm theo hai cái túi.

Người phụ nữ đó đi vào nhà.

Đoạn video vẫn đang được tua nhanh.

Một lát sau, người phụ nữ đó cầm theo cái túi rác, đi ra khỏi nhà.

Sắc trời dần thay đổi.

Có một người phụ nữ khác đi đến, ăn mặc quý phái hơn nhiều so với người phụ nữ lúc nãy.

Người phụ nữ này đi vào trong nhà.

Một lúc sau, có một người đàn ông trung niên mặc đồ vest đi đến mở cửa và bước vào nhà.

Trời tối hẳn, đèn ở ngoài ban công được bật lên.

Một lúc lâu sau mới xuất hiện thêm người thứ tư, là một người trẻ tuổi.

Video được chỉnh về tốc độ phát bình thường.

Người trẻ tuổi này ăn mặc bình thường, dáng đi có hơi bất cần đời. Anh ta mở cửa đi vào trong nhà và đóng sập cửa lại.

Video lại được tua nhanh.

Trời sáng, người đàn ông trung niên và người phụ nữ ăn mặc quý phái lần lượt bước ra khỏi nhà. Cái người phụ nữ kia lại đi vào trong nhà, cũng giống như hôm qua vậy, ở trong nhà được một lúc, sau đó thì rời khỏi đó.

Đến khoảng buổi trưa, người trẻ tuổi đó cũng bước ra khỏi nhà.

Video đến đây là hết.

Ngày 28 tháng 9 năm 2001, đối chiếu với người uỷ thác, xác định được trong khoảng thời gian ghi hình đoạn clip 00620010928.avi, hồn ma đó từng xuất hiện ở trong công ty. Không phát hiện có chỗ nào bất thường trong video.

Ngày 28 tháng 9 năm 2001, tiếp tục xem qua đoạn băng ghi hình trong camera. Không phát hiện có gì bất thường.

Ngày 30 tháng 9 năm 2001, nhận được cuộc gọi từ người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 200109301254.mp3.

“Chào anh Châu.”

“Tôi đang ở nước Mỹ.”

“Vâng. Anh đang gặp bác sĩ tâm lí sao?”

“Đúng vậy, khám xong rồi. Vị bác sĩ đó đã thôi miên tôi.”

“Anh đã nhớ ra được gì sao?”

“Đúng! Tôi nhớ ra rồi! Hai năm trước vào một buổi tối nọ, tôi đi uống rượu với bạn, chúng tôi đều uống say cả! Hôm đó, chúng tôi quẩy rất nhiệt tình, đi bar, nhảy múa, còn hút cả cần sa... Sau đó thì lái xe đi hóng gió, chúng tôi chạy đến vùng ngoại thành! Vùng ngoại thành ở nước ngoài, đi trên đường một lúc lâu vẫn không thấy bóng dáng người nào cả, cũng không có cánh đồng gì, chỉ có rừng rậm, bãi cỏ, cỡ vậy đấy! Sau đó chúng tôi bị cảnh sát đánh thức. Chúng tôi lái xe chạy đến một cái bang khác, dừng xe ở bên xa lộ, ngủ say hết cả!”

“Tối hôm đó, anh và bạn của anh còn làm gì khác không?”

“Tôi nhớ có lửa, hộp quẹt lửa... Hình như chúng tôi có đi ngang một ngôi nhà thờ bị bỏ hoang. Đằng sau nhà thờ là khu nghĩa địa... Tôi nhớ ra được chuyện này! Có thể chúng tôi...”

“Hiện giờ đám bạn đó của anh thế nào rồi?”

“Tôi không biết. Chỉ là đám bạn chơi chung thôi, không thân lắm. Sau khi về nước thì không liên lạc gì nữa. Tôi... Tôi nhớ ra liền lập tức gọi điện thoại cho các cô.”

“Anh có còn nhớ cái ngôi nhà thờ và khu nghĩa địa đó ở đâu không?”

“Quên rồi... Tôi chỉ nhớ là, lúc đó chúng tôi rất hay uống rượu ở Jupiter, dịch tên ra là sao Mộc, tên của cái quán bar đó. Lúc tỉnh lại thì thấy mình đang ở trên xa lộ số 88, tôi chỉ nhớ được có nhiêu đây thôi.”

“Chúng tôi sẽ tra lại trên bản đồ.”

“Ừ...”

“Anh có thể liên lạc với nhóm bạn kia để hỏi lại về tình hình hôm đó được không?”

“Ừ... Để tôi tìm xem. Tôi cũng quên là hôm đó có ai đi.”

“Mong anh hãy nghĩ kĩ lại.”

“Tôi biết rồi.”

Ngày 31 tháng 9 năm 2001, xác định được nhà thờ người uỷ thác từng ghé ngang qua là nhà thờ Bonia. Ngôi nhà thờ này được xây dựng vào năm 1923, sau đó vì di dân nên nhà thờ này đã bị bỏ hoang.

Ngày 1 tháng 10 năm 2001, liên lạc với người uỷ thác nhưng không được.

Ngày 4 tháng 10 năm 2001, liên lạc với người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 200110041325.mp3.

“A lô, chào anh Châu.”

“Chào cô.”

“Hai hôm trước không liên lạc với anh được, anh có sao không?”

“Hả? Tôi không sao. Chỉ là... Nghĩ về một số chuyện, còn có... Còn có cái việc mà các cô nói qua lúc trước, tôi đã tìm được nhóm bạn đó rồi. Hầu như họ không nhớ gì về hôm đó cả, nhưng Jose phụ trách lái xe, cậu ta nói là...”

“Anh ta nói gì?”

“Cậu ta nói là... Hôm đó chúng tôi có đi ngang cái nhà thờ đó... Cũng không biết nhà thờ đó gọi là nhà thờ gì, chỉ biết là một ngôi nhà thờ bị bỏ hoang thôi... Cale muốn đi vệ sinh, chúng tôi dừng xe lại, để cậu ta đi xuống giải quyết. Sau đó Micheal xuống xe ói... Lúc đó họ không được tỉnh táo lắm, sau khi giải quyết xong thì đi thẳng về phía trước, sau đó chúng tôi đi lung tung, đi đến cái nhà thờ ấy, còn nói bậy bạ gì đó. Nhưng trong nhà thờ không có gì cả, cũng không thấy có tượng chúa Giêsu. Cái nhà thờ đó rất nhỏ, cũng không phải kiến trúc cổ xưa gì, chỉ là một căn nhà nhỏ thôi. Mấy ngôi mộ ở phía sau đều không có tên... Sau đó...”