Hi Du Hoa Tùng

Chương 382: Lừa gạt

Lưu Phong nói xong, phía sau cũng không có động tĩnh gì
"Chủ nhân, hắn muốn chạy, Hắc Vân đột nhiên xuất hiện cạnh Lưu Phong.
"
Cản hắn lại, đừng để hắn trốn thoát, ta muốn xem mụ đàn bà kia, rốt cục là muốn làm gì?" Không thể nghi ngờ, kẻ theo dõi là do Thái tử phi phái đi, từ lúc Lưu Phong rời đi cũng là lúc kẻ đó đã bám theo. Không thể thừa nhận, kẻ theo dõi có khả năng ẩn thân rất tốt, nhưng thật đáng tiếc cho hắn, người mà hắn theo dõi lại là một gã Nguyên Anh kỳ cao thủ, với sự cường đại của thần thức Nguyên Anh kì bao phủ mà hắn có thể ẩn nấp được, thật là một điều đáng cười
Lưu Phong vốn không muốn ra tay trong hoàng thành nên để cho hắn bám theo đến tận nơi này
Theo sự chỉ dẫn của Lưu phong, Hắc vân cùng thuộc hạ nhanh chóng bao vây kẻ theo dõi nọ.
"
Đường đường là Hắc ám võ sĩ lại cam tâm làm nô bộc cho người khác, tinh thần võ sĩ của ngươi để đâu rồi, nếu ta là ngươi có lẽ xấu hổ đến nỗi tự sát" kẻ đó bỗng nhiên cất tiếng, một thân ảnh to lớn, từ giữa vòng vây của Hắc Vân và thuộc hạ, từ từ hiện ra, toàn thân mặc đồ đen dạ hành, chỉ lộ ra hai con mắt, từ khí tức trên người hắn cũng có thể đoán được hắn đích thật là một hắc ám võ sĩ cao giai.
 
Hắc Vân cười lạnh một tiếng
"
Mẹ kiếp cái tinh thần võ sĩ đạo của các ngươi, các ngươi cũng như loài cẩu, kẻ nào cho các ngươi tiền, các ngươi cũng có thể bán mạng, ngươi cho rằng ngươi so với ta cao thượng, ngươi cho rằng có tinh thần võ sĩ đạo hơn ta ư."
 
"
muốn chết" Người nọ cười lạnh một tiếng nói tiếp"sự cảnh giác của các ngươi cũng không tệ lắm, nhiệm vụ theo dõi xem như thất bại, nhưng ta nghĩ nếu giết các ngươi, chắc nàng cũng cao hứng, ta xem như có thể đoái công chuộc tội."
 
Hắc Vân đang muốn tiến lên liều mạng, nhưng Lưu phong đã gọi lại
 
"
Hắc Vân khoan động thủ, nhiệm vụ của các ngươi là chế trụ đừng cho hắn chạy, còn chuyện khác giao cho ta" người này khả năng chiến đấu cơ hồ có thể ngang ngửa với kim đan hậu kì, lẽ dĩ nhiên Lưu Phong sẽ không bỏ qua cơ hội luyện tập tốt như thế.
 
Đi tới phía trước vài bước, Lưu Phong cười hắc hắc, nói: "
Vị võ sĩ tiên sinh này, ta nghĩ ngươi đã lầm rồi, đêm nay kẻ chết sẽ là ngươi, được rồi trước lúc chết ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, chắc ngươi thuộc tổ chức của hắc ám võ sĩ, ngươi hẳn là nghe lệnh của Trưởng lão hành động phải không?
 
"Nếu ngươi đã biết, ta cũng không muốn cùng ngươi nói nhảm, chịu chết đi"
 
Hắc ám võ sĩ bị Lưu Phong nói ra lai lịch, trong lòng bất an, giờ hắn chỉ muốn giết người diệt khẩu
 
Lưu Phong lạnh nhạt cười"có phải nữ nhân kia muốn ngươi giết ta chứ không phải là theo dõi à?"
 
"
Nêu đã theo dõi thất bại, giờ ta giết người diệt khẩu"
 
"
Ra là thế a" Lưu Phong thần sắc trịnh trọng, rồi cười nói: "Nếu ngươi muốn chết nhanh chóng, ta cũng không có gì để nói, bất quá bổn tước gia trước giờ không giết kẻ vô danh, lưu danh lại đi"
 
"
Cuồng vọng" Hắc ám võ sĩ khinh thường hừ lạnh"ta để cho người làm quỷ hiểu biết, ta là Thiên Đại"
 
"
Thiên Đại." Lưu phong quay sang cười"Đại Đầu ghi nhớ cho ta, đêm nay chết trong tay ta là hắc ám võ sĩ Thiên Đại" Ngữ khí xem như Thiên Đại là người đã chết rồi.
 
Thiên Đại gầm lên một tiếng, trong tay một thanh loan đao hình thù quái dị xuất hiện, đồng thời một đạo đao mang màu đen khí thế lôi đình nhằm Lưu Phong phóng tớI
 
Lưu Phong quát lên một tiếng, hạo thiên kiếm trong tay, chân đạp thất tinh bộ, bay đến phía trước, hạo thiên kiếm đâm thẳng về phía Thiên Đại, ngay lập tức Thiên Đại, xoay loan đao lại, ngăn cản thế côngcủa Lưu phong, đao và kiếm kịch liệt va chạm.
 
Thiên Đai có chút kinh hãi, hắn vốn không rõ thực lực của Lưu phong, căn cứ vào thông tin từ trưởng lão, chỉ là kim đan hậu kì
Vốn hắn nghĩ nếu xuất toàn lực thì có thể giết chết được lưu phong, nhưng từ lúc binh khí chạm nhau, hắn mới phát hiện Lưu phong không hề đơn giản như thế
Thực lực tương đương nhau, lại cận chiến, quả thật là vô cùng hung hiểm
Thiên đại hét lớn một tiếng, hắc ám khí tức trong cơ thể cuồn cuộn đâng lênh, từ thân đao truyền lại một lực phản chấn mạnh, bị hạo thiên thiên kiếm đánh lệch ra.
 
Lưu Phong thân thể khinh vũ, đột nhiên bay lên, kiếm thế lại thay đổi, bao phủ toàn thân Thiên Đại, sát khí mãnh liệt như chuyển hóa thành thực thể, ngay cả Hắc Vân cùng thuộc hạ đứng bên ngoài cũng không khỏi rùng mình.
 
Thiên Đại tại tổ chức hắc ám võ sĩ cũng được xếp vào hạng nhất nhì, cả đời giết người vô số, cho đến tận bây giờ không có ai có thể uy hiếp tính mạng của hắn, nhưng hôm nay gặp phải sát khí mãnh liệt của Lưu Phong làm nội tâm hắn cảm thấy có chút bất an
 
"phá."
 
Một tiếng gầm vang lên, Thiên Đại đánh ra vài đạo ấn kí quỷ dị, loan đao trong tay hắn bỗng dưng bùng cháy, ánh u quang chói mắt, làm cho người khác cảm thấy một trận ớn lạnh
 
Vì giảm bớt tổn thất không cần thiết, Hắc Vân bảo Trương Đại Đầu dẫn cẩm y vệ tránh xa ra một chút.
 
"sát."
 
Một tiếng quát lớn, lực lượng bùng phát từ loan đao trong tay Thiên Đại đã nhanh chóng phá tan kiếm thế bao phủ của Lưu phong, thiên đại nắm chặt loan đao, đao khí vút cao tận trờI
 
Dưới một đao toàn lực của Thiên Đại, kiếm quang của Lưu Phong nhất thời ảm đạm, hiển nhiên trước lực lượng cường đại của Thiên Đại, vẫn còn có chút khinh thường
 
Lúc này Thiên Đại đã cùng loan đao phóng lên cao, nháy mắt đã xuất hiện phía trên Lưu Phong, từ phía trên, dùng thế thái sơn áp đỉnh, trên cao chém mạnh xuống.
Đao phá hư không, đao phong u quang thật lớn từ lưỡi đao sắc bén nhằm Lưu Phong phía dưới chém xuống
 
Đao mang chói mắt nhanh chóng đến gần Lưu Phong, nhìn uy lực của một đao này, Hắc Vân cũng nhất thời có chút lo lắng cho Lưu Phong
Tư duy của hắn hoàn toàn khác Trương Đại Đầu, với Trương Đại Đầu thì Lưu Phong đích thực giống như thần linh, hẵn không tin một gã Phù Tang man tử có thể thương tổn được Lưu Phong
 
"Các huynh đệ đừng lo lắng, lão đại sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, hãy chờ xem" Trương Đại Đầu cười cười nhìn về phía cẩm y vệ, ý bảo bọn họ không cần phải khẩn trương.
 
Thiên Đại thấy Lưu Phong dưới thế đao của mình mà cùng không có ý giơ kiếm chống đỡ, trong lòng đắc ý cười ha hả"Muốn đi tìm chết sao, tiểu tử thúi"
 
Lưu Phong cười lạnh một tiếng, hướng Thiên Đại nói: "Ngươi quả thật là đầu heo, đêm nay kẻ chết nhất định là ngươi"
 
Lưu Phong ngay lập tức hành động, lực lượng cường đại của Nguyên anh cảnh giới nhanh chóng hóa giải đao thế.
 
"phá"
 
Một tiếng quát nhẹ, Hạo thiên kiếm trên tay lưu phong bắn ra một đạo quang mang chói mắt, thế như chẻ tre, hướng về phía Thiên đại phá tan đao thế của hắn
Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Hắc Vân, Trương Đại Đầu cùng toàn bộ thuộc hạ không khỏi sợ hãi đến ngây người, lão đại quả thật như chiến thần, khí thế như vậy thật là quá biến thái
 
Mà Thiên Đại trong lòng kinh hãi mãnh liệt còn hơn bất cứ người nào khác
Bởi lúc này hắn đã hoàn toàn vị kiếm thế cường đại của Lưu Phong bao phủ
 
"Tại sao Hoa Hạ đế quốc lại có cao thủ cường đại đến nhường này, đáng chết, sao trưởng lão nói tu vi của hắn chỉ là kim đan hậu kì."
 
Trong đầu Thiên Đại xuất hiện đủ loại nghi vẫn
Ngay lúc đó, trong nháy măt kiếm quang của Lưu phong đã công đến, bao phủ hoàn toàn phạm vi của hắn!
Lòng Thiên Đại chùng xuống, hắn biết chính mình đã xong rồi, ngay cả tự bạo hắn cũng không còn cơ hội nữa rồi!
 
Nhưng dù Lưu Phong có cho hắn cơ hội tự bạo, hắn có dám lựa chọn điều đó hay không? Đáp án là không, điều này không thể chối bỏ, chết cũng không có gì đáng sợ, nhưng điều đáng sợ là thần hình cụ diệt, đều mà ai cũng không muốn nghĩ là vĩnh viễn biến mất trên đời!
 
"Ầm!"
 
Một tiếng nổ mạnh vang lênh, Thiên Đại đã bị kiếm phong của Lưu Phong đánh trúng, lập tức thân thể như bị một lường cuồng phong quét qua, từ từ rơi xuống đất
Hắc vân cùng thuộc hạ nhanh chóng chạy tới bao vậy Thiên Đại đang trọng thương.
 
Lưu Phong chậm rãi đi tới nhìn Thiên Đại nói: "nếu ta đoán không sai, chắc nhất định trong lòng ngươi đang oán hận trưởng lão của các ngươi? không sai, bọn họ đã đã đưa thông tin giả cho ngươi" Lưu Phong lạnh nhạt nói
 
Thiên Đại khẽ kiểm tra thân thể, phát hiện toàn thân không có chút khí lực nào, đến cử động cũng không được, loan đao trong tay đã bị hạo thiên kiếm chấn nát, ngay cả hai tay huyết nhục cùng trở nên mơ hồ, một số chỗ còn thấy cả khớp xương, trên người cũng không ngoại lệ, nhiều vết thương ra nhiều máu, ngay cả miệng cũng trào máu tươi.
Theo ý Lưu Phong, Hắc Vân hướng thới Thiên đại, muốn giúp hắn đứng lên.
 
Thiên Đại, yếu nhược nhìn lưu phong nói: "Tại sao trưởng lão lại đưa cho ta thông tin tình báo giả"
 
"
Rất đơn giản, vì ngươi là đối tượng trưởng lão muốn thanh toán" Lưu Phong nghiêm sắc mặt nói: "Nếu ngươi biết thực lực thật sự của ta, thì có lẽ đã khác"
 
Thiên Đại vô lực gật đầu, không nói gi nữa, bởi với thương thế hắn bây giờ, mỗi câu nói đều gây đau đớn vô cùng."
 
"
Ta có vài lời vốn không muốn nói cho ngươi, tuy nhiên ngươi cũng đã là người chết, ta cũng không bận tâm lắm, trưởng lão hội của ngươi và Y Đằng đang tranh dành đoạt quyền, hiển nhiên, ngươi cũng không được trưởng lão bây giờ hoàn toàn tín nhiệm, nên bọn họ mới cung cấp cho ngươi thông tin tình báo sai, để mượn tay ta giết ngươi, sự thật đơn giản như thế" Lưu Phong mỉm cười"Giờ ngươi đã biết được chân tướng, cũng có thể nhắm mắt được rồi."
 
"
Không. không, ta không thể chết được"