Chưởng môn lớn tiếng quát: "Câm miệng."
Minh Thù từ dưới đất đứng dậy, lấy ra một thứ quả tiếp tục gặm:
"Làm sao ngươi biết ta còn sống?"
Ma tộc không muốn nói.
Ngón tay Minh Thù hơi gập lại rồi mở ra, cả người Ma tộc co quắp nói: "Người chết không cách nào dùng được, hơn nữa cần huyết mạch trực hệ, lúc ấy chúng ta mang thi thể của Huyền gia ra ngoài trời, chỉ có thi thể của ngươi không thấy đâu cho nên khẳng định ngươi còn sống."
Gân xanh trên mu bàn tay chưởng môn nổi lên, quay đầu phân phó:
"Phái người đi thăm dò."
Tin tức Huyền gia bị diệt tộc, Ẩn Tông không có lấy một manh mối nào, điều này sao có thể chứ?
Quân Thanh chợt phất tay ngăn người nọ chạy đi.
Hai tay hắn kết ấn, không khí dao động một trận như đường hầm xuyên qua thời gian không gian, một lúc sau cảnh sắc xuất hiện trong không khí.
Đó là một tòa nhà, bên trong có người đi lại, trên vách đá phía sau tòa nhà khắc hai chữ "Huyền Sơn" rất lớn. Kiến trúc nhìn rất bình thường, bên trong cũng có người đi lại không giống như đã xảy ra chuyện.
"Ngươi nói bậy..."
Phong chủ nào đó quát lớn Ma tộc.
Quân Thanh cũng nhíu mày, lại kết một ấn, hình ảnh như nước dập dềnh, một lát sau lại hiện ra tình cảnh làm cho người ta khó tin.
Kiến trúc vẫn như vậy nhưng bên trong không có ai đi lại, chỉ có thi thể hóa thành xương trắng cùng với vết bẩn màu đen dính đầy đất.
Trong nháy mắt, không gian trở nên yên lặng.
...
Ma tộc và Huyền gia, chuyện trọng đại như vậy, chưởng môn cho người nhốt Ma tộc lại, sau đó xử lý chuyện ồn ào trong tông môn trước.
Vân Dao và Tử Lạc đều thất bại trong việc lên trúc cơ, nhưng chuyện này cũng không có mấy người quan tâm.
Quân Thanh tranh thủ quay về thăm Tử Lạc, an ủi nàng ta mấy câu sau đó liền vội vã rời đi.
Vân Dao càng thảm hại hơn, người lên trúc cơ thất bại thì rất khó thành công lên trúc cơ lần hai, cho nên người nhìn không vừa mắt nàng ta lúc trước, lúc này cũng không đến thả đá xuống giếng.
Ma khí ở Linh Kiếm Phong đã tan gần hết, không biết một số đệ tử tu luyện ở Linh Kiếm Phong có bị ma khí ảnh hưởng hay không, nhưng cũng không có gì đáng ngại.
Chưởng môn giải tán những đệ tử tụ tập ở Linh Kiếm Phong. Lúc này toàn bộ Linh Kiếm Phong đã trong trạng thái phong tỏa.
Minh Thù ngồi ngoài đại điện, xung quanh đều là các đệ tử giỏi nhất của các phong, Ma tộc bị nhốt trong Linh Kiếm Phong.
"Huyền Cơ sư tôn, đó thật sự là Ma tộc sao?"
Vì Lâm Cẩn có quan hệ với Minh Thù nên lúc này ở lại Linh Kiếm Phong, hắn đang tò mò nhìn đại điện ở nơi đây.
Hắn chưa từng gặp Ma tộc, trông hắn có gì khác bọn họ sao?
"Ừ."
Minh Thù lơ đãng trả lời.
"Huyền Cơ, vào đây."
Chưởng môn đứng ở cửa đại điện lớn giọng gọi một tiếng.
Minh Thù gặm hai miếng hết cái bánh màn thầu trong tay, vỗ vỗ vai Lâm Cẩn:
"Tu luyện cho tốt, sớm ngày đạt trúc cơ."
Lần trước Vân Dao và Tử Lạc lên trúc cơ thất bại, hiện tại ai còn dám nhắc chuyện lên trúc cơ.
Trong điện.
Ngoại trừ Nhạn Dẫn của Ly Hồn Phong và Quân Thanh của Yểm Nguyệt Phong, các phong chủ còn lại đều ở đây. Bầu không khí trong điện có hơi nghiêm trọng, phong chủ Xích Hỏa Phong từng có thù với Minh Thù, lúc này cũng chỉ im lặng không hé răng.
Minh Thù tự tìm chỗ ngồi xuống, vuốt vuốt đuôi tóc: "Có việc gì?"
"Ngươi là huyết mạch của Huyền gia sao?"
Chưởng môn cũng không nói vòng vo: "Vì sao chỉ có tam linh căn thôi?"
Họ này không thường thấy nhưng Huyền gia căn bản không thể nào xuất hiện tam linh căn, cho nên bọn họ căn bản không nghĩ Minh Thù có liên quan đến Huyền gia.
"Đúng." Minh Thù gật đầu.
Về phần tam linh căn, Minh Thù cũng không rõ. Trong trí nhớ của nguyên chủ, thời điểm diệt tộc nàng bị ngất đi một khoảng thời gian, đến khi nàng tỉnh lại cũng đã là tam linh căn.
Có lẽ là người của Huyền gia vì che giấu thân phận của mình, nên cố ý thay đổi linh căn của nàng. Nhưng loại chuyện thay đổi linh căn này... Rất khó.
Chưởng môn thở dài: "Ngươi đến Ẩn Tông, vì sao không nói cho chúng ta biết chuyện Huyền gia bị diệt tộc?"
Minh Thù cong môi cười cười: "Không quen các ngươi, tại sao phải nói cho các ngươi biết chứ?"
"Huyền Cơ, chuyện Huyền gia bị diệt tộc sự việc nghiêm trọng ngươi biết gì thì nên nói ra, mọi người cũng dễ xử lý."
Minh Thù đưa mắt nhìn chưởng môn: "Ma tộc kia nói là không phải hắn diệt môn, như vậy chưởng môn sư huynh nghĩ là do ai làm?"
Ma tộc cũng không định diệt cả Huyền gia, nhưng cả Huyền gia đã bị diệt là do kẻ nào làm chứ?
Trong cốt truyện, đây chỉ là lời dẫn cho nguyên chủ, căn bản không có chi tiết.
"Lời Ma tộc nói không thể tin."
Phong chủ Kim Lan Phong nói: "Hắn chỉ vì trốn tránh trách nhiệm, chuyện này vẫn phải điều tra."
"Ta đồng ý."
Phong chủ Tinh Tượng Phong gật đầu đồng ý.
Phong chủ Xích Hỏa Phong không lên tiếng, không biết đang nghĩ gì, lông mày có hơi chau lại.
Minh Thù nhướng mày: "Ý của các ngươi là cả nhà Huyền gia do Ma tộc diệt sao?"
Phong chủ Xích Hỏa Phong đột nhiên chất vấn Minh Thù: "Lúc đó ngươi đã trải qua, lẽ nào không có chút ấn tượng nào sao? Một chút chi tiết cũng không nhớ nổi sao?"
"Sư đệ."
Chưởng môn lắc đầu với phong chủ Xích Hỏa Phong.
Đây không phải là đâm vào nỗi đau của người ta sao?
Minh Thù không nói gì, nàng nhanh chóng bán đứng Nhạn Dẫn: "Gọi Nhạn Dẫn sư huynh đến nói, hắn biết kẻ nào diệt Huyền gia."
"Cái gì?"
Mọi người nhìn nhau vài lần, tại sao lại dính dáng đến Nhạn Dẫn?
...
Nhạn Dẫn tới chậm, dáng vẻ vô cùng thong thả.
Nhạn Dẫn tùy ý lướt nhìn đại điện một vòng, nhắm ngay chỗ bên cạnh Minh Thù không có ai, liền trực tiếp đi qua:
"Sư muội, chào buổi sáng!"
Minh Thù mỉm cười: "Buổi tối còn nói buổi sáng, ngươi chưa uống thuốc sao?"
Nhạn Dẫn nghe lời đổi giọng, lười biếng nói: "Chào buổi tối."
Nhạn Dẫn vén vạt áo ngồi bên cạnh Minh Thù, ánh mắt tùy ý nhìn chưởng môn:
"Chưởng môn sư huynh cho gọi có chuyện gì?"
Chưởng môn hắng giọng một cái: "Chuyện Ma tộc ngươi có biết không? Chuyện Huyền Cơ sư muội vừa nói."
Trong lòng Nhạn Dẫn giật giật một chút, dự cảm không tốt từ bốn phương tám hướng trào đến.
Giọng nói của chưởng môn chậm rãi hạ xuống: "Ngươi biết hung thủ diệt cả nhà Huyền gia sao?"
"Chưởng môn sư huynh, sao ta biết chuyện này được."
Nhạn Dẫn duy trì dáng vẻ lười biếng không thừa nhận: "Không phải nói đã bắt được một Ma tộc sao? Chẳng lẽ không phải do Ma tộc làm à?"
Chưởng môn nheo mắt một cái: "Ngươi không biết sao? Vì sao Huyền Cơ sư muội nói là ngươi biết?"
Toàn bộ thân thể Nhạn Dẫn mềm oặt dựa trên ghế: "Nàng có ý bôi xấu ta."
Minh Thù liếc người bên cạnh: "Không phải lần trước chính miệng ngươi nói với ta sao? Khi nào ta muốn biết thì tìm ngươi, bây giờ ta muốn biết ngươi nói đi."
Nhạn Dẫn tiếp tục không thừa nhận: "E là sư muội nhớ nhầm rồi, ta chưa từng nói vậy."
"Rầm!"
Chưởng môn đột nhiên vỗ bàn, hắng giọng quát lớn: "Nhạn Dẫn, Huyền Cơ, hiện tại sự việc nghiêm trọng, các ngươi còn quấy rối sao?"
Chưởng môn nổi giận, Minh Thù và Nhạn Dẫn cũng không hé răng.