Minh Thù không muốn tham gia chiến đấu nhưng vị Hắc Ám Chi Chủ này cũng không muốn bỏ qua cho cô.
Ma pháp cấp cao không ngừng vung về phía cô.
Hắc Ám Chi Chủ muốn báo thù việc ở phía trên.
Minh Thù có chút phiền đưa tay phản kích, cô cũng không cần nghĩ ngợi, ma pháp trong giây lát liền bắn ra ngoài.
Thời điểm Minh Thù sử dụng ma pháp, con ngươi của Hắc Ám Chi Chủ liền sáng lên.
Giống như là người đói khát đã lâu đột nhiên nhìn thấy thức ăn nước uống.
Minh Thù: "..."
Trẫm không thể ăn!
Minh Thù hứng chịu một nửa công kích của Cửu U, đám người Quân trưởng lão liền dễ dàng hơn không ít.
"Quá đáng a!" Minh Thù không phục: "Dựa vào cái gì một mình ta phải gánh chịu một nửa công kích của ngươi? Cũng không phải ta muốn cướp cây gậy của ngươi."
Đám người: "..."
Cửu U: "..."
Cây gậy? Quyền trượng của hắn nào có thể là cây gậy!
Hắn nhất định phải bóp chết tiểu nha đầu chết tiệt này!
Cửu U âm trầm giơ quyền trượng lên, bảo thạch trên quyền trượng lấp lóe, càng nhiều ma pháp hắc ám liên tiếp xuất hiện.
Minh Thù chuyển đổi phương hướng, chạy về phía đám người Quân trưởng lão.
"Quân Thường ngươi muốn làm gì!"
Quân Nhân Nhân hét một tiếng, vung ma pháp công kích cô.
Ma pháp kia liền bị một kích của Minh Thù phá được.
Minh Thù thuận lợi đem toàn bộ công kích của Cửu U tập trung chỗ đám người Quân trưởng lão, cô nhanh chóng trượt về phía sau.
Đám người ngăn trở thân hình của cô, Cửu U trong lúc nhất thời không tìm thấy tung tích của cô chỉ có thể đem ma pháp đập trên người đám người Quân trưởng lão.
"Trưởng lão!"
Quân Nhân Nhân kinh hô một tiếng.
Quân trưởng lão trở lại chi viện Quân Nhân Nhân, một giây liền bị đập văng ra ngoài.
Thân thể Quân trưởng lão bay ra ngoài, chật vật đập xuống đất.
"Phốc —— "
Máu nóng trong người Quân trưởng lão dâng lên, há mồm phun ra một ngụm máu.
"Quân trưởng lão!"
"Không có việc gì, nhanh, mau chạy..."
Quyền trượng ma pháp trên tay Cửu U quá lợi hại, bọn hắn căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Quân trưởng lão được người ta dìu đứng lên, Quân Nhân Nhân cũng được đỡ dậy, một đám người bắt rút lui ra bên ngoài.
Cửu U cười lạnh: "Muốn đi? Không dễ dàng như vậy! Hôm nay mạng của các ngươi đều phải ở lại chỗ này!"
Cửu U đột nhiên bắt đầu lưu loát đọc chú ngữ ma pháp.
Vừa rồi Cửu U công kích đều là túy ý, căn bản không có niệm chú, hiện tại hắn bắt đầu niệm chú, trong lòng mọi người xiết chặt, chạy càng nhanh.
Ầm!
Cửu U rên nhẹ một tiếng rồi đột nhiên ngừng lại.
Thân thể của hắn lung lay ngã xuống.
Phù phù một tiếng đổ vào trên đài.
Đám người đang rút lui ra bên ngoài đồng thời cứng đờ, quỷ dị nhìn về phía đài.
Minh Thù ném đi cục đá trong tay, đứng từ trên cao nhìn Cửu U: "Hắc Ám Chi Chủ, tố chất thân thể này của ngươi không được nha."
Đập một chút liền ngã.
Tố chất thân thể của ma pháp sư quá kém.
"Phải rèn luyện thật tốt a, ma pháp của ngươi cho dù tốt nhưng thân thể đánh không lại người ta..."
Minh Thù buông tay, cười đến đặc biệt muốn ăn đòn.
Đây chính kết quả của đánh không lại.
Cửu "Hắc Ám Chi Chủ" Ưu: "..."
Ngươi rõ ràng chính là đánh lén!
Đánh từ nơi nào?!
Cô lúc nào đã đến phía sau hắn?
Vì cái gì một chút cảm giác hắn cũng không có?
"Đừng nhìn ta như vậy nha, ngươi lợi hại ta cũng lợi hại, không nên ghen ghét."
Cửu U: "..."
Cửu U nắm chặt quyền trượng ma pháp, cánh môi giật giật.
Còn chưa niệm xong chú ngữ, quyền trượng ma pháp đã bị người ta rút đi.
"!!"
Cửu U muốn tóm lấy quyền trượng ma pháp của mình nhưng chỉ bắt được khoảng không.
Hắn trợn tròn mắt, cố gắng dùng ánh mắt ngoan độc của mình để cướp lại quyền trượng ma pháp từ trong tay Minh Thù.
"Đừng trừng, xấu quá."
"..."
Minh Thù vừa đi vừa nhìn quyền trượng ma pháp, cái đồ chơi này nguyên chủ cũng có, có thể biến đổi to nhỏ tùy ý, mang theo bên người vô cùng thuận tiện.
Bất quá từ chất liệu cùng công hiệu, khác nhau cũng rất lớn.
Có quyền trượng ma pháp gia trì có thể làm cho ma pháp càng cường đại hơn.
Trừ phi là loại ma pháp sư quá nghèo, không thì những ma pháp sư trên đại lục cũng đều thủ một cây.
Cây gậy này hẳn là rất đáng tiền.
Có thể đổi không ít đồ ăn vặt.
Cái tên Hắc Ám Chi Chủ này chẳng những muốn dụ dỗ mình thành tiểu đệ của hắn, dụ dỗ không thành liền muốn giết người diệt khẩu.
Hù chết trẫm.
Cây gậy này coi như là phí bồi thường tinh thần của trẫm.
Trong nháy mắt Minh Thù cầm lấy quyền trượng ma pháp, đám người Quân trưởng lão bên kia liền dồn dập khẩn trương lên.
Minh Thù đánh Cửu U một trận, sau đó kéo lấy quyền trượng ma pháp nhảy xuống đài.
Cửu U: "..."Quyền trượng của lão tử!!
Đám người Quân trưởng lão nhìn Minh Thù ra ngoài, ánh mắt bọn hắn theo sát lấy quyền trượng kia.
Nhưng xét thấy chuyện lúc trước cũng không ai dám lên tiếng.
"A, đúng rồi." Minh Thù quay người nhìn về phía bọn hắn.
Mồ hôi lạnh sau lưng đám người bá một cái bốc lên.
Cô muốn như thế nào?
Nếu cô động thủ, bọn hắn có thể đánh thắng cô sao?
Quyền trượng ma pháp...
Thiếu nữ bên kia chỉ là cười hỏi: "Các ngươi còn đồ ăn không?"
Đám người: "..."
"Các ngươi đi chết đi!"
Thanh âm của Cửu U đột nhiên nổi lên.
Dưới chân hiện lên ánh sáng, vị trí bọn hắn đang đứng lúc này là ma pháp trận cực đại.
Ánh sáng ma pháp phóng lên trời, bên trong ánh sáng ẩn nhẫn sát cơ, toàn bộ ma pháp trận chính là một cái đại sát trận.
Cửu U chẳng biết lúc nào đã từ trên đài lăn xuống mặt đất, thân hình chật vật nằm rạp trên mặt đất nhưng nụ cười dữ tợn, ngữ khí ác độc: "Đi chết đi!"
Sát trận này vốn là chuẩn bị cho hắn.
Chỉ cần hắn rời khỏi đài nửa bước, ma pháp trận liền sẽ khởi động.
Ma pháp sát trận khởi động, các loại ma pháp bắt đầu sinh thành trong trận.
Nhũ băng, hỏa diễm, phong nhận...
Ma pháp được sinh ra chủ động công kích người trong trận pháp.
Minh Thù liên tục tránh khỏi phong nhận, quyền trượng ma pháp trong tay chấn động, dường như muốn từ trong tay cô bay trở về trong tay Cửu U.
"A —— "
Tiếng kêu thảm thiết từ bên cạnh truyền đến.
Một người bị ngọn lửa công kích, lúc này toàn thân bốc cháy, lại đụng vào nhũ băng, băng hỏa va chạm biểu diễn cực kỳ sống động.
Minh Thù cảm giác đằng sau có cái gì đụng tới liền theo bản năng tránh ra.
Thân thể Quân Nhân Nhân bổ nhào vào một người khác.
Minh Thù liếc cô ta một cái, chuyển tới một bên khác.
Quân Nhân Nhân hung tợn trừng mắt nhìn Minh Thù một chút, bất quá ma pháp bên trong ma pháp trận công kích càng ngày càng nhiều, Quân Nhân Nhân cũng không có cơ hội tiếp tục làm trò.
Người bên cạnh không ngừng chết đi, trong lòng mọi người phát lạnh.
Chẳng lẽ hôm nay bọn hắn liền phải chết ở chỗ này?
Quân Nhân Nhân được người của Quân gia che chở, tạm thời không xuất hiện nguy hiểm gì.
"Tiểu thư, bên này!"
Mấy người Quân trưởng lão cưỡng ép mở một con đường nhỏ, có thể để một người ra ngoài.
Quân Nhân Nhân lập tức quay người chạy về bên kia.
Còn chưa chạy được hai bước, thân thể đột nhiên mất cân bằng ngã xuống dưới.
Nhũ băng bên cạnh bay tới làm Quân Nhân Nhân trừng lớn mắt.
Cô ta phát động ma pháp, dây leo cuốn lấy người gần nhất, cô ta dùng sức kéo một cái để người kia cản trước mặt cô ta.
Máu tươi tung tóe bắn trên mặt cô ta, người kia không thể tin được trừng mắt nhìn cô ta.
Quân Nhân Nhân trong nháy mắt kinh hãi.
Bất quá mình còn sống mới là quan trọng nhất.
Quân Nhân Nhân đứng lên, chuẩn bị chạy về phía Quân trưởng lão.
Nhưng cô ta ngẩng đầu liền thấy Minh Thù đang đứng đối diện.
"Vừa rồi ngươi muốn làm gì ta?"
"Quân Thường tránh ra!" Quân Nhân Nhân quét mắt về phía đối diện, Quân trưởng lão đang không ngừng thúc giục cô ta, khe hở kia càng ngày càng nhỏ như muốn sắp đóng lại.
Minh Thù mỉm cười.
Cô lách mình tiến lên bắt lấy cánh tay Quân Nhân Nhân, soái khí ném qua vai một cái.
Quân Nhân Nhân cùng mặt đất tiếp xúc thân mật,trong lòng vẫn còn sự sợ hãi nhanh chóng thở dốc.
Vừa rồi một đoàn hỏa diễm bay qua cô ta, xém chút sẽ chết...
"Tiểu thư, nhanh lên!" Quân trưởng lão bên kia có chút nhịn không được, thúc giục Quân Nhân Nhân.
Quân Nhân Nhân muốn đứng lên, thế nhưng thân thể bị ngã đến hơi choáng.
Quân Thường!