Nhưng mà điều này cần phải chính mình rời khỏi thế giới Mộng Huyễn thì mới có thể làm được. Đương nhiên, nếu như chính mình có thể thu được nhiều Thế Giới Châu hơn, thì có lẽ có khả năng giải quyết vấn đề này rất nhanh .
Nhưng vô luận như thế nào, những điều này trong mắt Dương Lỗi đều là thuộc về nhân tố bất ổn định .
Ngay từ đầu Dương Lỗi biết rằng ích lợi của loại thế giới được kế thừa là tiềm lực cường đại hơn so với thế giới bình thường tự động thai nghén ra. Nhưng vào những lúc rõ ràng khác nhau thì vẫn vô cùng vui mừng.
Bây giờ nhìn lại, thế giới chính mình thai nghén tích tụ sản sinh ra tựa hồ cũng tốt, không tồn tại thời kì Dung Hợp, cũng không có khả năng có những vị tồn tại mà vô phương hoàn toàn khống chế.
Trong tình huống Pháp Tắc Chi Lực của thế giới cũng lại không thể cho người ngoài tiến vào thế giới của mình, mà một khi có người xông vào thế giới của mình, trừ phi đối phương cũng có được thế giới hơn nữa tu vi so với chính mình mạnh hơn rất nhiều. Nếu không có khả năng mượn Pháp Tắc Chi Lực của thế giới để dễ dàng tiêu diệt đối phương.
Nhưng thế giới Mộng Huyễn lại không làm được, ít nhất trước khi mà tu vi của chính mình không hề đạt tới cấp độ kia, thì chính mình là tuyệt đối vô phương làm được .
Hơn nữa một khi chính mình buông lỏng một thoáng cảnh giác, liền có thể bị một số người tu luyện thừa cơ mà vào, xông vào trong thế giới của mình. Đương nhiên tồn tại những chuyện mà Dương Lỗi không biết.
Nhưng làm như vậy đâu phải là một việc dễ dàng đến thế. Nguy hiểm rất lớn, hơn nữa nhất định phải có Không Gian Pháp Tắc Chi Lực, nếu không liền bởi vì tu vi của đối phương cực kỳ cao, tối thiểu cũng phải đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh.
- Ta nghĩ trước khi bệ hạ rời đi, liệu có thể có khả năng giúp trợ Thiếu Lâm thành lập một thông đạo nối liền với Tu Chân Giới?
Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi.
- Cái...này... Cái...này rất khó khăn. Trước đây đã thành lập rồi, nếu thành lập một cái khác thì không phải đơn giản như vậy, bởi vì đã bị Pháp Tắc Chi Lực hạn chế. Vị diện không gian này kỳ thật đã phong bế, trước đây chẳng qua là ta chui qua chỗ thiếu sót trong qui luật pháp tắc, nên có khả năng dựa vào việc có khí tức định vị tại không gian vị diện khác để thành lập một thông đạo, cũng là một cái duy nhất. Hơn nữa thông đạo này vẫn còn có hạn chế. Nay với năng lực của ta, nếu như muốn thành lập một cái thứ hai thì nhất định phải chờ một cái trước đây bị phá hủy. Ý tứ này nói đúng ra là, thông đạo từ một không gian vị diện chuyển đi nơi khác được thì chỉ có thể có một cái .
Dương Lỗi bất đắc dĩ nhìn Liễu Hàn, dáng vẻ đúng là lực bất tòng tâm .
- Cái này... Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?
Liễu Hàn hỏi.
- Có, đương nhiên vẫn còn có biện pháp. Đó chính là thông qua không gian vị diện khác, sau đó ngươi có khả năng từ những không gian vị diện đã được mở ra không có phong bế này để tiến vào Tu Chân Giới, ví dụ như từ Yêu Giới, ví dụ như Linh Giới,.v..v... Đều là có khả năng.
Dương Lỗi nói.
- Từ không gian vị diện khác mà tiến vào đó? Cách này không thích hợp.
Liễu Hàn lắc đầu. Nói giỡn, các vị diện khác đều là những nơi chưa biết, nếu muốn đi vào đó thì quả thực là muốn chết. Một khi tiến vào không gian vị diện khác thì đều sẽ gặp phải những điều chưa biết. Tu Yêu Giới, Linh Giới, ai biết sẽ gặp được tình huống nào? Cách này rất hiển nhiên không đảm bảo mấy .
- Vậy ngươi chuẩn bị trước cứ phá hủy cái thông đạo kia, sau đó thành lập một cái truyền tống thông đạo khác ?
Dương Lỗi hỏi.
- Còn có các lựa chọn khác sao?
Liễu Hàn hỏi .
- Hảo, cứ nghe theo ngươi. Nhưng mà nếu lại thành lập một cái thông đạo mới, trừ phi có bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch. Bởi nói cách khác, mặc dù mở thông đạo ra thì cũng không cách nào kéo dài, chỉ có một lần cơ hội. Bởi vì Linh Thạch không có cách nào duy trì nổi .
Dương Lỗi lên tiếng giải thích.
- Bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch, cái này... thế này... Không có biện pháp khác sao? Nếu như dùng Linh Thạch, loại Linh Thạch cực phẩm thì ta cũng có thể nghĩ biện pháp, nhưng... Nhưng Tiên Thạch, đích đích xác xác là không có a.
Liễu Hàn nghe xong trên mặt lộ ra vẻ tràn đầy bất đắc dĩ .
- Ta đây cũng không có cách nào .Nhưng mà nếu có Linh Thạch như vậy, muốn lại mở một cái thông đạo thì cũng là có khả năng. Mặc dù có hạn chế, nhưng nói cho cùng so sánh với không có thì hơn chứ ?
Dương Lỗi hỏi.
- Điều này cũng đúng.
Liễu Hàn bất đắc dĩ, chỉ có thể đón nhận biện pháp này.
- Kỳ thật... Kỳ thật.. .
- Kỳ thật cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn có biện pháp khác?
Liễu Hàn thấy Dương Lỗi tựa hồ còn muốn nói gì đó, nên vội hỏi.
- Kim Sơn Tự?
- Kim Sơn Tự? Ngươi là nói đi tìm vị tiền bối kia?
- Không sai, vị tiền bối kia vô cùng cường đại, khẳng định không phải là người của không gian vị diện này, khẳng định là ông ta biết biện pháp.
Dương Lỗi nói
- Cho nên, so với hiện tại liền hủy diệt thông đạo trước đây, rồi thành lập một cái thông đạo mới, còn không bằng nhìn một chút xem vị tiền bối kia có biện pháp khác hay không .
Liễu Hàn suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý. Dù sao hiện tại Thiếu Lâm Tự trong một thời gian dài cũng sẽ không có nguy hiểm gì, vẫn còn có thời gian.
- Được rồi, hy vọng Pháp Hải tiền bối có thể có biện pháp. Nếu như là có thể tiêu diệt hết sạch những gia hỏa này thì cũng sẽ không cần phiền toái như thế .
Liễu Hàn thở dài một hơi. Vài năm nay, vị diện không gian này đã xảy ra biến hóa rất lớn, linh khí càng ngày càng dồi dào, sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực cũng là càng ngày càng dễ dàng. Nơi này cơ hồ thành một địa điểm tuyệt hảo để bồi dưỡng đệ tử. Nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện tình huống như vậy, đúng là vẫn còn bị người khác phát hiện .
Nghĩ tới đây, ánh mắt Liễu Hàn chợt lóe, trong lòng nghĩ tới điều gì.
- Đi, Liễu Hàn Đại sư, bây giờ chúng ta đi thôi.
Dương Lỗi xua xua tay nói.
Lúc trước nếu như không có Liễu Hàn như vậy, chính mình một người có khả năng nhanh chóng chạy tới Thiếu Lâm Tự. Nhưng tăng thêm Liễu Hàn, Dương Lỗi cũng lại không muốn tái sử dụng thuấn di nữa. Mang theo một người như vậy, thật sự là rất phải cố hết sức. Cho nên, lần này đây, Dương Lỗi không tính toán thuấn di có mang theo Liễu Hàn .
Dọc theo đường đi, Liễu Hàn cũng không hỏi Dương Lỗi tại sao không thi triển thuấn di. Đương nhiên chính Liễu Hàn cũng không nói rõ ra, cho nên một mạch dọc đường chạy cực kì nhanh chóng .
Sau hai canh giờ, hai người mới đi tới Kim Sơn Tự.
Dương Lỗi lợi dụng Chân Thực Ưng Nhãn quan sát mới phát hiện người ở đây càng nhiều. Cũng đều là những người ăn mặc giống như đám trước đây công kích Thiếu Lâm Tự. Điều này cũng có ý nghĩa những kẻ này cũng là người của Tu La Điện. Hơn nữa Dương Lỗi phát hiện, những người đến Kim Sơn này đều có tu vi rõ ràng cao hơn so với những người đi tới Thiếu Lâm Tự .